Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2285: Tam Thế Thân viên mãn! (2)

– Tam thế thân đã viên mãn, cũng nên đi ra thôi.

Vương Song mỉm cười, nhàn nhạt mở miệng.

Một khắc sau, thân ảnh của bọn hắn đã xuất hiện ở bên ngoài, bị đám người Thạch Hạo, Tôn Ngôn phát hiện.

– Ngươi, thực lực của ngươi?

Khoảnh khắc nhìn thấy Vương Song, đám người Tôn Ngôn đều biến sắc, giống như mèo bị dẫm vào đuôi.

– Ta sao lại cảm giác giống như nhìn thấy một con viễn cổ cự thú xuất hiện vậy!

Thạch Hạo yên lặng trợn tròn mắt, nhìn Vương Song ở trước mặt, cảm giác da đầu tê rần, phát giác được một cỗ uy hiếp mạnh mẽ, giống như nhìn thấy một tôn Thánh Giả.

– Tiểu tử ngươi sẽ không phải vụng trộm ăn một gốc thánh dược, thành thánh rồi đi!

Đám người trợn trừng hai mắt, gắt gao nhìn chằm chằm đối phương.

– Hắn không phải thành Thánh, mà là Tam Thế Thân đã viên mãn.

Tiểu Không nói, thuật lại những thay đổi xảy ra trên người Vương Song cho đám người nghe.

Biết được mọi chuyện, đám người đương nhiên tránh không được một phen sợ hãi thán phục.

– Ha ha, như vậy xem ra, chúng ta hẳn có thể đi báo thù rồi, tới các đại Thánh Địa một lượt, lần này ta ngược lại muốn xem xem, ai dám nhảy ra!

Vẻ mặt Tiểu Thất hưng phấn nói.

– Mặc dù ta hiện tại tự tin không sợ Thánh Giả, nhưng chưa chân chính giao thủ, cũng không dám nói sẽ thắng!

Vương Song lắc đầu, có chút bảo thủ nói ra.

– Không sao, ngươi bây giờ chỉ là Tôn Giả Bát Trọng Thiên, nhưng chúng ta còn có một gốc thánh dược, được Đao Thánh tiền bối cầm đi luyện đan, đợi đến khi tu vi của ngươi tấn thăng đến Tôn Giả Cửu Trọng Thiên, cho dù là thánh giả thông thường cũng chưa hẳn là đối thủ của ngươi!

Vương Lâm nói.

Đám người xôn xao bàn luận không ngừng nghỉ, đều đang bàn bạc những chuyện sau khi ra ngoài.

Chẳng qua, lúc này, Thu Ảnh Đồng cắt đứt cuộc bàn luận của mọi người, ôm Phong Duyên, nói với Vương Song:

– Máu chảy xuôi trong người đứa nhỏ này dường như là màu vàng kim.

– Máu? Các ngươi thừa dịp ta không ở đây, đã làm gì đồ đệ của ta rồi?

Nghe vậy, Vương Song biến sắc, đây chính là tiểu tổ tông! Các ngươi vậy mà dám lấy máu của hắn!

Nhìn thấy dáng vẻ gấp gáp của Vương Song, trên mặt mọi người hiện lên một tia ý cười, Thu Ảnh Đồng cười nói:

– Không phải chúng ta lấy máu của hắn, là thời điểm chính hắn tu hành, xảy ra cảnh tượng quá mức kinh người.

– Cảnh tượng gì?

Vương Song sững sờ, ngược lại không biết dáng vẻ lúc tu hành của Phong Duyên.

– Nào, Phong Duyên, để sư phụ ngươi nhìn một chút.

Thu Ảnh Đồng cười nói.

Nghe vậy, Phong Duyên ngoan ngoãn ngồi xuống, vận chuyển công pháp, trong nháy mắt, vô biên kim quang thiểm động, trên dưới toàn thân hắn đều trở nên trong suốt, giống như một đoàn thủy tinh, có thể thấy rõ, máu của hắn hiện ra màu vàng kim nhàn nhạt.

Sau lưng Phong Duyên, còn xuất hiện vô số cảnh tượng kỳ dị, có tinh hà đầy trời xuất hiện, sáng chói loá mắt, còn có Chư Thánh Tiên Hiền, vô số thân ảnh hư ảo đồng thời tụng kinh.

Trong Chư thánh, một đạo thân ảnh sáng chói đứng sừng sững ở trung tâm nhất, tựa như Thiên Chi Hoàng Giả.

Cảm nhận được cỗ uy áp hoàng giả kia, ngay cả Vương Song cũng giật mình.

– Hắn đang tu hành loại công pháp gì, sao lại tràn ngập Hoàng Đạo Chi Khí.

Tôn Ngôn có chút hoài nghi lên tiếng.

Chỉ có Vương Song hiểu rõ, công pháp Phong Duyên đang tu hành hẳn là Nhân Hoàng Cổ Kinh trong truyền thuyết!

Phong Duyên kết thúc tu hành, tất cả mọi người đều thương lượng một chút, quyết định phải rời đi nơi này, dù sao Chí Tôn Chiến ở bên ngoài sắp bắt đầu, bọn họ không có khả năng không tham dự.

– Thế nhưng, không gian này không tệ, nếu như có thể mang đi thì tốt rồi, đây chính là thứ có thể ngăn cách thế giới, dù cho thánh giả đều không thể tìm được.

Có người có chút đáng tiếc nói.

Chẳng qua, hắn vừa nói xong, Vương Song đã trả lời:

– Chuyện này có gì khó, ta có thể thiết lập một cái Không Gian Tọa Độ ở trong này, muốn trở về, trực tiếp xé mở hư không, trong nháy mắt là có thể tới được!

Vừa nói, hai tay Vương Song kết ấn, đánh ra vô số ấn ký, đánh lên lạc ấn của chính mình ở bên trong mảnh không gian này!

Từ nay về sau, chỉ cần hắn tâm niệm vừa động, là lập tức có thể đến.

Một khắc sau, Thiên Hoàng Thụ có thể đâm xuyên bầu trời trong nháy mắt đột nhiên tiêu tán, hóa thành một vệt sáng lớn chừng bàn tay, tiến vào thể nội của Phong Duyên.

Đám người thấy một màn như vậy, cũng hơi kinh ngạc, Thiên Hoàng Thụ này là chí bảo, vậy mà tiến vào thể nội của Phong Duyên, đây là nhận chủ, nhưng khi nghĩ đến thân phận của Phong Duyên, rất có thể là con trai của một vị Đế Quân, bọn họ cũng không còn kinh ngạc.

Đám người không có tiếp tục ngừng lại ở chỗ này, phía trên thiên khung, xuất hiện một quang môn, đám người Vương Song từ quang môn đi ra ngoài, lần nữa cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc.

"Ầm ầm" một tiếng, trên tinh không, lập tức tràn ngập vô số lôi vân, đây là lôi kiếp của Lâm Uyển Nhi!

Chẳng qua, có đám người Vương Song ở một bên hộ pháp, công thêm có vô số bảo vật, dù cho căn cơ của Lâm Uyển Nhi yếu ớt bình thường, cũng không hề khó khăn vượt qua lôi kiếp!

Vương Song đưa mọi người vào bên trong Vạn Giới Châu, nhìn hư không vô tận, giơ một tay lên, tùy ý duỗi ra, nhất thời, hư không tan vỡ, cả người Vương Song tiến vào bên trong, một khắc sau, đợi đến khi Vương Song xuất hiện, đã ở ngoài ngàn vạn dặm!

Bạn cần đăng nhập để bình luận