Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1769: Từ bỏ chiến đấu! (3)

Dưới bầu trời, trên lôi đài, tất cả mọi người nhìn thấy một đạo quang mang thoáng hiện, chưa tới một vạn phần giây, ngay sau đó, thân ảnh Vương Song xuất hiện ở một mặt khác ở lôi đài.

Thân ảnh hắn thẳng tắp đứng thẳng, phía trên Thương Long Đao trong tay xuất hiện một cỗ hơi thở cực nóng bức, giống như là bị dung nham thiêu đốt.

Thân ảnh Tiêu Thần đứng tại chỗ, Thuần Dương Vô Cực Ấn của hắn lẳng lặng trôi nổi ở giữa không trung, giống như bị thời gian đình chỉ, trong tâm chỗ đóa, ngọn lửa màu trắng kia cũng không hề chập chờn, giống như bị bất động.

Sau một khắc, ngọn lửa màu trắng này "bùm" một tiếng, trong nháy mắt sụp đổ, quang ánh cự đại phía trên xuất hiện một cái khe nhỏ, giống như là Đao Ngân.

"Ầm."

Đao Ngân không ngừng mở rộng, quang ấn tràn ngập vết nứt sâu, trong nháy mắt ầm vang sụp đổ.

"Phốc."

Tiêu Thần chợt phun ra một ngụm lớn máu tươi, thân ảnh mạnh mẽ bay rớt ra ngoài.

Cơn bão năng lượng xuất hiện ngập trời, thổi quét tất cả, bao phủ lôi đài.

Chờ đến khi cỗ gió lốc này tiêu tán, tất cả mọi người vội vàng nhìn lại, thân ảnh Tiêu Thần giống như chó chết nằm trên mặt đất, còn Vương Song ánh mắt băng lãnh đứng trên lôi đài,Thương Long Đao trong tay đang không ngừng vù vù, giống như không tận hứng.

Tiêu Thần, thiên kiêu Tiêu gia, thua, thua vô cùng thê thảm!

Mọi người thấy một màn này, đều thở dài trong lòng, mặc dù đã đoán được loại kết cục này, nhưng chân chính nhìn thấy, bọn họ vẫn không nhịn được có chút thất vọng.

Trưởng lẽo Kiếm Tâm vội vàng mở màn ánh sáng ra, xuất hiện bên cạnh Tiêu Thần, kiểm tra một phen, thở phào, may mắn còn chưa chết, nếu không lão quái vật Tiêu gia kia sẽ tìm tới đám người Tứ Tượng Đạo Quán bọn họ tính sổ, tuy bọn họ không sợ, nhưng cũng không nguyện ý vạch mặt những thế gia đại tộc Đại Tần Đế Quốc này.

- Tần đại ca?

Dưới lôi đài, Tần Ngọc và Tần Chiến vô cùng lo lắng nhìn Tần Vũ, bọn họ không nghĩ tới thực lực Vương Song vậy mà lại mạnh đến trình độ như vậy, quả thật vượt qua nhận biết của bọn họ.

Một mặt đánh bại Yến Minh Nguyệt, Vu Phong, Trương Tín, Lý Vân Đồng, Tiêu Thần... Những thiên kiêu thế gia đại tộc này tùy tiện đưa một người ra cũng đều được các đại thế lực coi là bảo bối, bây giờ ở chỗ này chiến bại thê thảm, còn là bị một người đánh bại, nếu như bị gia tộc bọn họ biết được, chỉ sợ địa vị trong nháy mắt sẽ giảm xuống vô số!

Có điều, hiện tại bọn hắn lo lắng hơn là chiến đấu kế tiếp, chỉ có một mình Tần Vũ, nhìn thấy trước đó Vương Song triển lộ thực lực, bọn họ thực sự không cho rằng Tần Vũ có thể nắm chắc thắng lợi!

Không chỉ có bọn họ, nhiều người đều dồn ánh mắt nhìn về phía Tần Vũ, một trong vị đệ tử kiệt xuất nhất Tần thị Hoàng tộc này, rốt cuộc có thể ngăn thần thoại bất bại của Vương Song hay không?

Cả Vương Song cũng nhìn về phía Tần Vũ, trong mắt có một tia chiến ý trần trụi, cỗ chiến ý này có thể xé trời, có thể vỡ đất, có thể kéo Giang Hà vô tận!

Nhìn ánh mắt mọi người chờ mong mang theo một tia hoài nghi, vẻ mặt Tần Vũ thay đổi không dễ nhận thấy, ánh mắt thâm thúy, giống như hai đầm hồ u ám! Cuối cùng, hắn chậm rãi mở miệng, lại phun ra một câu khiến cho mọi người đều giật nảy cả mình.

- Ta từ bỏ chiến đấu, tiền đặt cược tặng cho ngươi!

Nghe được lời Tần Vũ, tất cả mọi người đều một mặt chấn kinh, giống như không thể tin được Tần Vũ sẽ nói ra lời như vậy.

Từ bỏ đánh cuộc chiến đấu, đối với người bình thường mà nói có thể không phải chuyện gì lớn, có điều đối với loại cấp bậc của Tần Vũ này, nếu bỏ tiền đặt cược, lại từ bỏ chiến đấu, có thể nói là không khác gì nhận thua.

Muốn nói Vương Song thực lực mạnh, bọn họ thừa nhận, nhưng cường đại đến mức có thể làm cho Tần Vũ e ngại không dám lên trận, vậy tên tuổi cường giả đệ nhất Tần thị nhất tộc của hắn cũng hơi quá rồi.

Dù cho Vương Song cũng giật mình, có chút không hiểu nhìn đối phương, chính mình tuy rằng chiến thắng không ít người, nhưng nguyên lực của mình cũng hao tổn nghiêm trọng, một thân thực lực nhiều lắm khôi phục được tám phần, nếu như Tần Ngọc xuất thủ, cuộc chiến này nói không chừng ai sẽ thủ thắng!

Thế nhưng Tần Vũ từ bỏ cơ hội này như vậy, không công hắn mất tiền đặt cược, đồng thời Vương Song có thể cảm nhận được Tần Vũ không phải là không có loại thực lực này, trong cơ thể hắn mơ hồ ở giữa, giống như cũng có một chút năng lượng vô cùng kinh người đang ẩn núp, giống như là một đầu Cự Long thâm uyên.

- Tần Vũ, ngươi nghiêm túc sao?

Lông mày Kiếm Tâm trưởng lão nhíu lại, một mặt nghiêm túc mở miệng.

- Tần đại ca, ngươi, ngươi muốn buông tha?

Tần Ngọc và Tần Chiến bên cạnh đều là vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tần Vũ, làm sao cũng không nghĩ tới Tần Vũ vậy mà lại làm ra lựa chọn thế này.

Thân là người dẫn đầu thế hệ tuổi trẻ ở Tần gia, bọn họ lúc nào thấy qua Tần Vũ e ngại, dù cho đối mặt với vị Bát Hoàng Tử kia, Tần Vũ lúc trước cũng không nhường chút nào, tranh phong tương đối!

Trong suy nghĩ của Tần Ngọc, cảnh tượng có thể nhất chính là Tần Vũ ra tay, trấn áp Vương Song, thu hoạch được Tử Vân Thần Tinh, lúc này mới phù hợp với hình tượng Tần Vũ duy trì trong lòng bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận