Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 617: Giết Tiến Hóa Giả cấp bảy! (3)

Lý Mai nhìn Hồ Văn Văn, ánh mắt vốn chết lặng trống rỗng dường như xuất hiện một chút ánh sáng, âm thanh khô khốc, tựa như âm thanh của hai khối đá ma sát với nhau, hẳn là đã lâu rồi không nói chuyện, khiến nàng nói cũng không rõ lắm.

Vương Song nhìn chất lỏng trên người Lý Mai, hơi thở dài, nhìn về phía nam tử đang đứng ở một bên, nam tử nhìn anh1ma8t1 của Vương Song, nhất thời hiểu ra, vội vàng nói.

- Đại nhân, ta sẽ lập tức sắp xếp người tẩy rửa cho nàng.

- Văn Văn, để mẫu thân ngươi đi tẩy rửa trước đã.

Vương Song nhìn Hồ Văn Văn, ôn nhu nói.

- Không, để ta làm cho nàng!

Hồ Văn Văn lên tiếng cự tuyệt, Vương Song bất đắc dĩ, ánh mắt của nam tử kia cũng rất linh hoạt, thấy thế, vội vàng sắp xếp vài nữ tử đến đây, chuẩn bị phòng và nước ấm, xà phòng.

Đám người Vương Song ở bên ngoài phòng chờ khoảng chừng hai tiếng đồng hồ, trong lúc này, ông chủ của Kê Oa cũng vội vã đến nơi, nam nhân có chút mập mạp, không ngừng giải thích với Vương Song, tố khổ rằng bọn họ vốn không hề biết lai lịch của Lý Mai, là thủ hạ của Đỗ lão đại bán đến đây. Nếu biết, có đánh chết bọn họ cũng không dám làm vậy.

Vương Song cũng biết nơi như thế này đều là nơi của thế lực hắc ám nhất, chuyện này cũng không thể tránh khỏi, đây cơ bản là cuộc sống của những người dưới đáy xã hội. Hắn không thể thay đổi, cho dù hôm nay hắn có giết những người kia, ngày mai có thể cũng sẽ xuất hiện thêm một người nữa như vậy. Hắn không thể hoàn toàn thay đổi được, trừ phi hắn trở thành người thống trị của thành phố Thiên Thủy, Vì vậy, hắn cũng không nói gì. Nhưng ông chủ này cũng là người hiểu chuyện thấy Vương Song không có ý muốn trách cứ, trực tiếp đưa cho Vương Song lương phiếu một ngàn cân. Tuy đối với Vương Song mà nói cũng chẳng đáng là gì, nhưng đối với người kia mà nói, tuyệt đối có thể làm cho hắn hộc máu.

Sau khi Lý Mai được Hồ Văn Văn đưa ra ngoài, đám người Vương Song lại quay sang nhìn, Lý Mai được thay một bộ quần áo nữ tử sạch sẽ, còn có một cái áo khoác màu đen, tinh thần vẫn còn rất hoảng hốt, ánh mắt đỏ bừng, được Hồ Văn Văn dìu đi về hướng Vương Song.

Thấy Vương Song, ánh mắt Lý Mai lộ ra chút xấu hổ, dường như cảm thấy không thể đối mặt với Vương Song.

- Đi thôi!

Vương Song không nói gì thêm, thản nhiên liếc nhìn nàng một cái, lập tức xoay người rời đi.

- Mẹ, đi thôi, chúng ta về nhà!

Hồ Văn Văn cẩn thận dìu Lý Mai, đi theo sát Vương Song.

Đợi đến lúc mấy người bọn họ rời đi, ông chủ ở đây lại trở nên vô cùng suy sụp, cơ thể trong nháy mắt ngã khụy trên mặt đất, mồ hôi không ngừng chảy ra khiến quần áo ướt đẫm.

- Ta xem như vừa nhặt lại được một mạng rồi!

Sắc mặt của ông chủ lúc này trắng bệch, thì thào nói, trong lòng không những cảm thấy hoảng sợ, nữ nhân ở chỗ hắn mà lại có quan hệ với Tiến Hoa Giả, may mà quan hệ cũng không thân thiết, hơn nữa hình như cũng không quá mong chờ, nếu không, hắn chắc chắn Tiến Hóa Giả này sẽ trực tiếp san bằng nơi này. Đến lúc đó, không ai trong bọn họ có thể sống sót.

- Mẹ nó, sau này phải để ý kỹ cho ta, sau này mỗi lần đưa nữ nhân đến đây, đều phải điều tra rõ mười tám đời tổ tông nhà nàng cho ta, không tra rõ thì tuyệt đối không nhận, nếu chuyện như hôm nay còn xảy ra nữa, lão tử sẽ trực tiếp ném các ngươi có thú biến dị ăn thịt!

Ông chủ quát to với mọi người.

Ở trong phòng của Vương Song, thấy dáng vẻ của Lý Mai có chút uể oải, trong lòng Hồ Văn Văn không khỏi đau xót, tuy nàng hại chết phụ thân, bản thân hẳn phải rất hận nàng, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng thê thảm của nàng bây giờ, thật sự không thể nào hận nổi.

Vẻ mặt của Lý Mai phức tạp nhìn Vương Song, nàng không ngờ người lúc trước lão Hồ dẫn đến lại là một Tiến Hóa Giả cao cao tại thượng, chuyện lúc trước bản thân thông dâm bị Vương Song phát hiện khiến nàng còn muốn giết hắn, nghĩ đến đây, trong lòng nàng không nhịn được mà run rẩy, lại không dám đối mặt với Vương Song.

- Lý Mai, bản thân ngươi chịu kết cục thế này, chỉ có thể xem là do bản thân tự làm tự chịu, nếu không vì nể mặt mũi của Văn Văn, chuyện ngươi cấu kết với Trương Dũng giết lão Hồ, ta hẳn đã đánh chết ngươi luôn rồi! Nhưng ngươi là mẫu thân của Văn Văn, ta không thể giết ngươi, đây là lương phiếu một ngàn cân, ngươi mau cút đi, nếu biết ăn uống tiết kiệm thì ngươi cũng đủ sống rồi! Sau này đừng đến quấy rầy Văn Văn nữa, ngươi không xứng!

Vương Song lạnh lùng nhìn Lý Mai, không có chút đồng cảm nào, nữ nhân ở trước mặt này quá ngoan độc, còn dám cấu kết với người khác để giết lão công của mình, xảy ra kết cục như thế này Vương Song chỉ cảm thấy vô cùng thoải mái, nếu không có Hồ Văn Văn thì hắn thật sự chỉ muốn đánh chết nàng để tế lão Hồ ở trên trời có linh thiêng.

- Ta, ta đi, ta sẽ không quấy rầy Văn Văn, có thể nhìn thấy nàng sống tốt ở chỗ của ngươi, ta cũng yên tâm.

Lý Mai cúi đầu, thanh âm giống như tiếng muỗi kêu.

- Không được.

Hồ Văn Văn có chút lo lắng lên tiếng, nhìn Vương Song,,

Bạn cần đăng nhập để bình luận