Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 164: Tin tức kho lương (2)

Sau khi nàng được Vương Song cứu một đường đi theo Vương Song, dần dần từ lúc đầu phản kháng đến bây giờ không hề mâu thuẫn cách làm của Vương Song, bây giờ càng muốn làm chút chuyện cho tất cả đoàn đội này, cũng không muốn cả ngày chỉ dạy dỗ đám trẻ con kỹ xảo cận chiến, muốn có cuộc sống càng đặc sắc hơn, nàng biết chém giết Zombie có thể tạo ra một cái chùm sáng, bên trong ẩn chứa các loại đồ vật thần kỳ, nếu có cơ hội, nàng cũng muốn trở thành một vị Tiến Hóa Giả.

Nhưng mà hôm nay mọi người lại phát hiện chém giết Zombie càng ngày càng khó xuất hiện chùm sáng, loại xác suất này hoàn toàn còn thấp hơn trước đó khiến cho người ta giận sôi máu, đã một tháng rồi, toàn bộ Lý gia thôn chém giết vô số Zombie, chùm sáng xuất hiện cũng vẻn vẹn chỉ có ba cái, một con zombie trong số đó bị Trương Chấn chém giết đã thu hoạch được một cái kỹ năng, hai cái còn lại đều giao lên trên, đổi lấy một ít đồ dùng, bị Vương Song thu lấy, các nàng cũng không biết rõ là cái gì.

Trước đó Vương Song lập ra quy tắc, phàm là chém giết Zombie rơi ra đồ vật có thể nộp lên trên, cũng có thể không cần nộp lên, nhưng nếu nộp lên, sẽ cho độ cống hiến nhất định, nếu như là các loại kỹ năng, thì do người chém giết zombie nhận được, bất kỳ người nào đều không được cưỡng ép cướp lấy, nếu như không phải các loại kỹ năng, thì có thể nộp cho Vương Song, Vương Song có thể đưa cho những đồ dùng khác để đền bù tổn thất, ví dụ như: đồ ăn, súng ống, thậm chí là thịt thú biến dị, các loại vật phẩm trân quý.

Do đó, hai thứ vật phẩm Vương Song lấy được là cái gì, chuyện này chỉ có chính mình Vương Song biết rõ. Các nàng cũng đều không có bất kỳ hy vọng xa vời gì.

- Được, ngươi đi cùng ta đi!

Vương Song gật đầu, đồng ý, Hoàng Bối Bối ngược lại không giống với những người khác, xuất thân là cảnh sát, thân thủ một chút cũng không thua kém nam nhân, cho nên tương đối yên tâm.

- Vương Song ca ca, ta đi với ngươi có được không, bây giờ ta có hộ giáp, không…….

Hai mắt tiểu nha đầu Đổng Mộng Kỳ phát sáng nhìn Vương Song, mở miệng năn nỉ.

Nhưng mà còn chưa nói xong, trực tiếp bị Đổng Châu nhéo tai dẫn vào trong phòng.

- Chuyện trong nhà khi ta không có mắt sẽ giao cho Lý Tân và Triệu Hân, nếu như các ngươi có chuyện gì không thể quyết định, có thể qua hỏi ý kiến của dì Đổng một chút, chủ ý của nàng còn nhiều hơn các ngươi, kinh nghiệm cũng phong phú hơn các ngươi!

Vương Song tiếp tục lên tiếng, phân phó một số chuyện sau khi rời khỏi.

Ngày thứ hai, cả Lý gia thôn giống như bỗng nhiên trở nên sống động, sáu mươi bảy mươi người ngồi trên một chiếc xe tải, khoảng chừng mười mấy chiếc, Vương Song ngồi ở chỗ phía trước nhất xe Jeep, phía sau chính là Chương Nghiệp và Lưu Hâm. Còn về lái xe, chính là người hé lộ tin tức chi Lý Tân. Tên là Dương Phong, trước đó từng là một nhân viên công chức cấp huyện của nhà nước, bây giờ lại lưu lạc tới Lý gia thôn của Vương Song.

Dương Phong trải qua một tháng tàn khốc của mạt thế, cũng đã triệt để quên đi thân phận trước đó của chính mình, hiểu rõ chính mình bây giờ chẳng qua chỉ là một người gian nan tìm đường sống mà thôi, cho nên sau khi gặp được Lý Tân trực tiếp bán ra tin tức về kho lương chỉnh là vì muốn thu hoạch được một cái đãi ngộ tốt hơn. Mà kết quả cũng không khiến hắn thất vọng, nhìn thấy vua không ngai của Lý gia thôn bên cạnh mình, Dương Phong cũng vô cùng kích động, biết bản thân nếu có thể nịnh nọt người trước mắt, cuộc sống của bản thân sau này tuyệt đối sẽ có một bước nhảy vọt về chất.

- Dương Phong, ngươi làm sao biết được nơi này có kho lương?

Vương Song hơi tò mò hỏi, trên xe cũng nhàm chán, Vương Song rất tò mò về vị nhân viên công chức mà hắn vô cùng ngưỡng mộ trước khi mạt thế.

Nghe thấy lời nói của Vương Song, Dương Song nội tâm cố nén kích động, một mặt cung kính giải thích nói:

- Vương đội trưởng, trước đó ta là nhân viên cục Nông Nghiệp, cái kho lương này cũng thuộc quyền quản lý của nhóm ta, lúc đó ta còn cùng cục trưởng đích thân đi thăm quan, đó là một cái kho lương quy mô tồn trữ hai trăm nghìn kg , lương thực trong đó có thể đủ để cung cấp cho năm nghìn người ăn trong một tháng!

- Những lương thực này hàng năm đều được thay đổi, lương thực năm nay sau khi thu hoạch để thay cho năm trước, nhưng mà năm nay còn chưa kịp thu, đã xảy ra loại chuyện này, cho nên lương thực bên trong kho lương đều là của năm trước!

- Nhưng mà….

- Sao thế, cứ nói tiếp đi?

Vương Song vốn dĩ đang cẩn thận lắng nghe Dương Phong nói, ánh mắt trở nên càng ngày càng sáng, đột nhiên, cảm giác được dáng vẻ muốn nói lại thôi của Dương Phong, hơi nghi ngờ nói.

Dương Phong nghe được Vương Song nói, tựa hồ khẽ cắn răng, thấp giọng nói:

- Chẳng qua lương thực ở trong đó có một phần năm đều là trống rỗng, đều đã bị bán rồi!

- Vốn dĩ định dùng lương thực của năm nay để bổ sung, nhưng mà, bây giờ xảy ra chuyện như vậy cũng không còn cơ hội bổ sung nữa.

- Cái gì, một phần năm lương thực đều bị các ngươi bán rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận