Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2396: Gặp lại Đế Quân!

Một đòn lúc trước của Áo Cổ Đế Quân đã kinh diễm trời đất, đó là một đòn của Vĩnh Hằng Giả, Thanh Liên Đế Quân cũng không thể ngăn lại, dựa theo lý mà nói, Vương Song căn bản không thể sống nổi!

Nhưng chuyện khác thường vẫn luôn xảy ra.

- Ta còn chưa nhìn thấy dị vực diệt vong, sao có thể dễ dàng chết được.

Vương Song khẽ cười một tiếng, nhìn đối phương,

- Ta vốn muốn gặp Đế Quân, không muốn tiết lộ tin tức bản thân xuất hiện ra ngoài, không ngờ vẫn bị ngươi phát hiện.

- Ngươi đúng là to gan, đây chính là địa bàn của Chu gia ta, dám làm như vậy từ xưa đến nay cũng chỉ một mình ngươi, Chuẩn Đế đều sẽ không giống như ngươi lén lén lút lút tiến đến.

Chu Vô Tâm xác nhận thân phận của Vương Song, cũng buông lỏng cảnh giác, tức giận nói,

- May mà ta phát hiện, nếu bị những người khác phát giác, trước tiên tạo ra đại trận gia tộc, Chuẩn Đế cũng phải lột da!

Vương Song cười khan một tiếng, biết mình có chút lỗ mãng, đường đường Đế tộc, làm sao có thể bị người sờ đến mí mắt lòng đất còn không biết.

- Ngươi muốn gặp mặt lão tổ, thế nhưng là lão tổ đang lúc bế quan, năm đó một trận chiến, lão tổ cũng là được thương thế không nhẹ, không phải thiên đại sự tình, tốt nhất vẫn là không nên tùy tiện quấy rầy.

Chu Vô Tâm do dự một chút, ngay sau đó nói nói ra, khi nhìn đến Vương Song trong nháy mắt, hắn cũng là phát giác được tu vi của Vương Song, đã gần với Vô Hạn Chuẩn Đế, hơn nữa, khí tức còn khó diễn tả hơn cả hắn.

- Ta có chuyện rất quan trọng, nhất định phải gặp Đế Quân!

Vương Song trầm giọng nói.

Nghe vậy, Chu Vô Tâm không lại nói gì nữa, chỉ dẫn đường đi về phía trước, dựa vào quyền hạn của hắn, tránh trước điều tra của Chu gia.

Đi theo đối phương đến Đế Cung, phía trước là một ngôi nhà lá nho nhỏ an tĩnh đứng sừng sững, như trước giờ chưa từng biến hóa.

Chu Vô Tâm tiến lên, đang muốn nói, nhưng chợt nghe một âm thanh bình thản vang lên ở bên trong.

- Cho hắn vào đi.

Nghe vậy, Chu Vô Tâm không nói gì nữa, quay đầu nhìn về phía Vương Song.

- Kẽo kẹt

Cánh cửa mở ra, Vương Song lần nữa bước vào trong đó, ngay sau đó cánh cửa đóng lại, Chu Vô Tâm bất đắc dĩ lắc đầu, bản thân còn không bằng một ngoại nhân.

Trước mắt Vương Song là môt mảnh hỗn độn, vô số khí thể hỗn độn không ngừng quay cuồng, mênh mông vô tận, hỗn độn, từng đóa Thanh Liên nở rộ, như trong tiên cảnh.

Lần này, Vương Song không nhìn thấy Tiếu Tiếu, dựa vào thực lực bây giờ của hắn, cũng không cần người dẫn đường, liếc mắt nhìn qua, đã nhìn thấy một thân ảnh đang lẳng lặng xếp bằng ở phía trước.

Bước đến một bước, trong nháy mắt đi đến trước mặt đối phương, ngồi xếp bằng trên một đóa Thanh Liên.

- Đế Quân!

Vương Song cung kính nói.

Đánh giá đối phương thật cẩn thận, Vương Song phát hiện trên người Thanh Liên Đế Quân không có thương thế gì cả, sắc mặt hết sức bình tĩnh, khí tức dồi dào đủ để rung động trời đất.

Lúc này, Thanh Liên Đế Quân cũng là không ngừng dò xét Vương Song, bỗng nhiên thở dài một tiếng,

- Không ngờ, trận chiến lúc trước, đưa ngươi vào trong Thời Gian Trường Hà!

- Tiền bối ngươi biết?

Trong lòng Vương Song chấn động, hết sức giật mình nói.

- Ha ha, ta cảm nhận được khí tức của Thời Không Đại Đế, không ngờ hắn vẫn còn tồn tại, lần này ngươi trở về, ngoại trừ việc hắn ra tay thì không có khả năng thứ hai.

Thanh Liên Đế Quân tiếc nuối nói,

- Đương nhiên, ta chỉ là biết rõ ngươi ở trong Thời Gian Trường Hà, nhưng cụ thể ở thời đại nào thì không rõ, nếu ngươi nguyện ý có thể kể cho ta nghe.

Nghe vậy, Vương Song sắp xếp lời nói một chút, chậm rãi kể hết những chuyện bản thân gặp phải cho đối phương nghe, bao gồm cả chuyện bản thân đã truyền Thanh Liên Cửu Quyển ra, thậm chí còn ước địch với Tổ Long, giết chết hỗn độn cự thú.

Ánh mắt Thanh Liên Đế Quân lộ ra ánh sáng khác thường, hết sức kỳ lạ, trong đầu, từng tia ký ức cũ kỹ chậm rãi xuất hiện.

- Thì ra là ngươi…

Đợi khi Vương Song nói xong, Thanh Liên Đế Quân cười nhẹ một tiếng, tựa hồ nghĩ tới chuyện gì.

Vương Song có chút nghi hoặc nhìn đối phương,

- Tiền bối nói cái gì?

- Ha ha, không có gì, kkhông ngờ ngươi trải qua chuyện kỳ lạ như vậy, chứng đạo ở viễn cổ, còn trở thành Nhân Hoàng Chi Sư.

Thanh Liên Đế Quân khẽ cười một tiếng,

- Thậm chí còn gặp được Thời Không Đại Đế, nói ra chỉ sợ rằng không ai dám tin.

- Đáng tiếc, vẫn không có cách tấn thăng Vĩnh Hằng Giả, ta đến thời đại kia quá sớm, Nhân Hoàng còn chưa trưởng thành.

Vương Song cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ nói.

Đây là điểm quan trọng nhất, không có Vĩnh Hằng Giả tương ứng xuất hiện, vũ trụ của bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ bị diệt vong!

- Tiền bối, ngươi thật sự bị thương không nhẹ?

Vương Song tò mò hỏi.

- Ha ha, chỉ bằng tên Áo Cổ kia, còn muốn đánh ta trọng thương?

Nghe vậy, Thanh Liên Đế Quân khẽ cười một tiếng, trong giọng nói tràn ngập một cỗ ngạo nghễ, đây là sự kiêu ngạo của chí tôn.

- Nếu không phải vì vị kia ở bên ngoài thành lũy bị tê liệt, ta đã giết hắn từ lâu rồi, giữ cho Áo Cổ một mạng, cũng là vì tranh thủ thêm chút thời gian cho vũ trụ chúng ta mà thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận