Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2174: Đạo Tử!

Đạo nhân thoạt nhìn cực kỳ trẻ tuổi, ánh mắt hết sức sáng tỏ, nhìn Vương Song, một tay chắp trước ngực,

- Vô Lượng Thiên Tôn!

- Đạo nhân, cản đường bọn ta là có chuyện gì sao?

Tiểu Thất tiến lên, lạnh lùng nói, từ trên người đối phương, hắn phát giác được khí tức vô cùng kinh khủng.

- Con đường ngàn vạn, người người đều có thể đi, vị thí chủ này sao lại nói tiểu đạo ngăn cản đường của chư vị chứ?

Vị đạo nhân trẻ tuổi khẽ cười một tiếng, bình thản nói.

- Chúng ta đi!

Nghe vậy, ngữ khí của Tiểu Thất trì trệ, tức giận quay đầu, cùng đám người Vương Song tiếp tục đi về phía trước. Là do tinh thần của hắn quá nhảy cảm, cảm nhận được uy hiếp, lập tức cho rằng đối phương đến làm khó bọn họ!

Vương Song không nói gì, nhìn kỹ đối phương một chút, ngay sau đó dẫn theo Nhiếp Minh rời đi!

Trên thực tế, không đi được bao xa, đám người Vương Song đã dừng lại, vẻ mặt ngưng trọng nhìn về phía trước.

Nơi đó, một vị đạo nhân đang lẳng lặng đứng ở bên trong, mỉm cười nhìn bọn họ.

- Tiếp tục đi!

Đám người Vương Song đi qua đối phương, tiếp tục đi về phía trước, bởi vì thân ảnh này không hề ngăn cản bọn họ.

Thế nhưng, bọn họ đi một hồi thì lại gặp đối phương nữa.

- Vô lượng thiên tôn!

Mỗi một lần gặp mặt, đối phương đều sẽ chắp một tay trước ngực, mỉm cười nói.

Liên tục vài chục lần, cuối cùng đám người Vương Song cũng dừng bước, sắc mặt lạnh như băng nhìn đối phương.

- Đạo nhân, rốt cuộc ngươi muốn làm sao?

Tiểu Thất lạnh lùng nói, khí tức không ngừng tăng lên.

- Vị tiểu huynh đệ này là Thái Cực Chi Thể, ngược lại phù hợp với Vô Vi Chi Đạo của Đạo Môn ta, cùng Đạo Môn ta hữu duyên!

Đạo nhân nghe vậy, khẽ cười một tiếng nói.

Không thể không nói, ánh mắt của vị đạo nhân này đáng sợ vô cùng, lại có thể cảm nhận được thể chất của Nhiếp Minh ở xa như vậy.

Nhưng nghe vậy, đám người Vương Song đều cười lạnh, Nhiếp Minh thì lặng lẽ lui về sau lưng Vương Song, dường như có chút sợ hãi.

Vương Song thấy vậy, nhẹ nhàng vỗ bả vai của đối phương.

- Hữu duyên? Ta thấy bảo vật trên người vị bằng hữu này cũng hữu duyên với bọn ta, vị bằng hữu này, không bằng giao bảo vật ra cho bọn ta!

Vương Song cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói.

Đám người Thu Ảnh Đồng, Tiểu Thất, Dương Mạt đều khẽ cười.

Nói giỡn, đây chính là Thái Cực Chi Thể, là thể chất tuyệt đỉnh giữa vũ trụ, sao bọn họ có thể giao ra!

Nghe Vương Song trêu chọc như vậy, đạo nhân cũng không tức giận, mỉm cười nhìn Vương Song,

- Vô lượng thiên tôn, tiểu thí chủ trứ tượng rồi, trên người tiểu đạo, thân vô trường vật, chỉ có một cây phất trần, nếu thí chủ muốn, muốn lấy cũng không phải không được!

Nói xong, trong tay xuất hiện một cây phất trần.

Vương Song nghe đối phương nói vậy, ngữ khí trì trệ, ánh mắt vô cùng băng lãnh,

- Muốn đưa đồ đệ của ta đi, tiểu đạo trưởng, không biết ngươi có thực lực này không?

- Thiên Chi Đạo, lợi mà không sợ, Thánh Nhân Chi Đạo, vì mà không tranh!

Đạo nhân nhẹ giọng thở dài, dường như có chút thất vọng.

- Đạo lý này, các thí chủ lại không hiểu.

- Ai quan tâm thiên đạo, thánh đạo gì đó của ngươi, muốn người, cứ đến đánh một trận rồi nói tiếp!

Tiểu Thất gầm lên giận dữ, hóa thành bản thể Long Điêu, thần dài cả ngàn kilomet, vũ dực tử kim sắc không ngừng chấn động, từng đợt nguyên lực kinh khủng không ngừng sôi trào ở sau lưng Tiểu Thất.

- Luyện Yêu Ấn!

Một tiếng hét giận dữ, sức mạnh kinh khủng chấn động thập phương, ở phía sau hắn, một tấm bảo bình to lớn xuất hiện, bản lĩnh hết sức cao cường, một cỗ sức mạnh luyện hóa thiên địa xuất hiện, đây là tuyệt học của Yêu Đế, Vạn Thú Đệ Tứ Ấn!

Hư không sắp sụp đổ, cơ hồ muốn đánh chìm cả tinh cầu này!

- Vô lượng thiên tôn, sát ý của vị thí chủ này quá nặng.

Đạo nhân thở dài, hít nhẹ một hơi, một thanh âm từ trong miệng hắn dần khuếch tán.

- Lâm!

Một âm thanh, nguyên lực vô tận trong thiên địa hóa thành một lồng hào quang kim sắc, vững vàng bảo vệ hắn ở bên trong.

Bảo ấn khủng khiếp rơi xuống, lồng hào quang kim sắc nổi lên từng tia rung động, hấp thu toàn bộ sức mạnh này, sau một khắc, một sức mạnh đáng sợ gấp mấy lần xuất hiện ở trên lồng hào quang, đánh thẳng về phía Tiểu Thất!

- Tránh ra!

Vương Song khẽ quát một tiếng, như tia sáng, trong nháy mắt xuất hiện ở trước người Tiểu Thất, dùng tay hóa đao, chém ra một đao!

- Ầm

Trong tích tắc, một cỗ dao động khủng khiếp như trời sập vậy, bỗng nhiên khuếch tán rộng khắ bốn phương tám hướng.

Qua chừng vài giây, dư âm chậm rãi biến mất, đám người Tiểu Thất, Thu Aa1nh3 Đông nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Vương Song và đạo nhân đứng đối diện nhau, cả hai biểu lộ vẻ bình tĩnh cực kỳ.

- Đạo Môn Cửu m!

Tiểu Thất dường như nghĩ đến cái gì, sắc mặt âm trầm nói, nhìn đạo nhân kia, ngữ khí của hắn hết sức âm trầm,

- Đạo nhân, ngươi và Đạo Môn có quan hệ gì? Đạo Môn Cửu m, đây chính là vô thượng tuyệt học do Đạo Tôn khai sáng, chỉ có đệ tử quan trọng nhất của Đạo Môn, mới có thể được truyền thụ thần thông bậc này!

Nghe vậy, trong lòng Vương Song chấn động, Đạo Tôn, lúc ở Thời Quang Thần Sơn, hắn đã nghe Thời Gian Thánh Giả nói, đây là vị Đế Giả thứ hai của trời đất, một mình, có thể chống lại cả dị vực!

Bạn cần đăng nhập để bình luận