Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1694: Kết thúc! (2)

- Thật xin lỗi, trưởng lão, ta...

- Nam nhân của bộ lạc Vũ thần, không phải nói xin lỗi, muốn nói xin lỗi, vậy chỉ cần dùng thực lực của mình chứng minh thôi.

Vũ trưởng lão xua tay, ngăn cản lời nói của Vũ Mục, lạnh giọng mở miệng nói.

- Vâng, trưởng lão!

Vũ Mục híp mắt nhìn về phía Vương Song, trong mắt lóe lên một tia phức tạp, ngay sau đó kiên định mở miệng:

- Vương Song, lần này ta thất bại, nhưng mà đây chỉ là bắt đầu, đợi đến khi ta bước vào cảnh giới Tinh chủ, sẽ tới tìm ngươi.

- Luôn hoan nghênh!

Vương Song nhàn nhạt mở miệng.

Hắn có thể đánh bại Vũ Mục một lần, như vậy, Vũ Mục muốn đuổi kịp hắn, trừ khi tôn giả trao quyền, nếu không hắn không tin đối phương có thể đuổi kịp!

Đây là sự tự tin của một thiên tài đỉnh phong, bất khả chiến bại!

- Ha ha, người tuổi trẻ, ngươi được lắm.

Vũ trưởng lão nhìn về phía Vương Song, trong mắt như có vạn vật sinh diệt, một áp lực kinh khủng từ trên người đối phương truyền tới, gần như khiến cho Vương Song suýt nữa quỵ xuống đất.

Trong lòng Vương Song như nghẹt thở, kiên quyết chống đỡ thân thể đứng thẳng, hắn biết nếu mình xuyên qua vùng Man Hoang này, thậm chí đánh bại bộ lạc Vũ thần bọn họ, đối phương nhất định hận chết hắn, hắn dám chắc, nếu chung quanh không có ai, đối phương sẽ không chút do dự giết chết hắn, cho dù bây giờ, Vương Song cũng có thể cảm nhận được sự áp bức của đối phương.

Nếu như tôn giả ra tay, cho dù Vương Song tự tin, nhưng cũng biết mình tuyệt đối không thể trốn thoát, chênh lệch quá xa!

- Tôn giả tiền bối, ngài định đích thân đối phó ta sao?

Vương Song hung hãn cắn răng nghiến lợi, gần như cắn nát răng mình, chống đỡ áp lực kinh khủng của đối phương,

- Ha ha, ta đích thân đối phó ngươi?

Nghe vậy, Vũ trưởng lão sửng sốt một chút, ngay sau đó cười to một tiếng, tiếng cười đinh tai nhức óc, xung quanh không gian xuất hiện vết nứt, dòng chảy hỗn loạn của khoảng không quét qua.

Một màn này, Vương Song nhìn kinh hãi không thôi, đây chính là năng lực của tôn giả, chỉ cười một tiếng, đã xuất hiện cảnh tượng đáng sợ như vậy.

- Chuyện tiểu bối các ngươi, tất nhiên các ngươi tự mình giải quyết, bổn trưởng lão lười nhúng tay.

Vũ trưởng lão lạnh nhạt mở miệng, ngay sau đó cười lạnh một tiếng.

- Hơn nữa, cho dù ta muốn xuất thủ, chỉ sợ có người cũng không muốn, có phải không, Tần thành chủ?

- Ha ha, Vũ trưởng lão nói đùa, bổn vương cũng là người yêu quý nhân tài, nếu tên tiểu tử này có thể thông qua cửa ải này, nói như vậy hắn có tiềm lực đáng đực bồi dưỡng…

Vũ trưởng lão vừa dứt lời, phía trên không gian chậm rãi vặn vẹo, một bóng người mặc áo đen từ trong bước ra, thân ảnh này giống hắc ám thần, chỉ đứng ở nơi đó, khí tức cũng có thể trấn áp cả thiên hạ.

- Đây là... Trấn Yêu Thành thành chủ, Tần vương!

Xa xa, có người thấy cảnh này nhất thời kinh hãi lên tiếng, bọn họ không nghĩ tới, chỉ là trận chiến của hai người, lại hấp dẫn hai vị siêu cấp cường giả, một phe là Đại trưởng lão của bộ lạc lâu đời nhất Man Hoang, một phe là huynh đệ của Đại Tần đế quốc Tần hoàng, Trấn Yêu Thành chi chủ!

Lai lịch của hai người đều đáng sợ, bọn họ thấy hai người đối đầu gay gắt, không khỏi cảm thấy da đầu tê rần, nếu hai người khai chiến, sợ rằng toàn bộ Man Hoang đều sẽ nổ tung!

- Nếu Tần thành chủ đã tới, với tư cách là chủ nhân của Man Hoàng, ta nên mời thành chủ tới bộ lạc Vũ Thần chúng ta ngồi một chút, nhưng hôm nay bộ lạc Vũ thần có chuyện quan trọng cần phải xử lý, không thể mời Tần thành chủ đến làm khách được, xin thứ lỗi!

Vũ trưởng lão nhàn nhạt mở miệng nói.

- Haha, không sao, vừa vặn bổn vương cũng có chút việc, lần sau có cơ hội nhất định sẽ đi thăm bộ tộc các ngươi, ta cũng mong muốn thấy phong thái của bộ tộc của các ngươi…

Tần Thiên Nam cười một tiếng, nụ cười như gió xuân.

- Chúng ta đi!

Vũ trưởng lão phất tay, nguyên lực bao trùm lấy Vũ Mục và Tứ bá, một lúc sau không gian nứt ra, Vũ trưởng lão bước vào trong đó, ngay sau đó vết nứt không gian khép lại.

Thấy đối phương rời đi, Tần Thiên Nam từ từ thu hồi nụ cười, ánh mắt sâu thẳm nhìn đối phương rời đi, ngay sau đó Tần Thiên Nam xoay người lại, nhìn Vương Song, trên mặt hiện ra một nụ cười.

- Ha..ha… tiểu tử làm không tệ, lần này đánh bại Vũ Mục, ta nghĩ những lão giả kia của bộ lạc Vũ thần chắc hẳn đang tức giận đấy.

- Tiền bối thật biết nói đùa.

Vương Song nhìn vị Tần vương quyền cao chức trọng của Đại Tần đế quốc, cười khan nói, hắn không muốn thấy dáng vẻ tức giận của lão quái vật bộ lạc Vũ thần, hắn không nghi ngờ chút nào, nếu tin tức này truyền đi, chỉ sợ rằng hắn không thể ra khỏi nơi hoang vu này!

- Đi thôi, ta mang ngươi đi Trấn Yêu Thành!

Tần Thiên Nam phất tay lên, trực tiếp mở ra không gian khác, một lực lượng bao phủ lấy Vương Song, lúc sau bóng người bọn họ biến mất tại chỗ.

Người của hai phe lần lượt rời đi, xa xa mọi người rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm, bọn họ nhìn về phía trước một đống hoang tàn, trong mắt lóe lên một tia kinh sợ.

- Tiếp theo, toàn bộ Man Hoang sẽ thay đổi!

Một người có chút cảm khái nói, nghe thấy câu này, không ít người đều tán thành gật đầu một cái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận