Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2037: Con đường cuối cùng! (2)

- Mục tiêu của ta không phải dành danh ngạch của Thời gian đàm, mà là giết ngươi!

Kiếm Vạn Sinh đi đến trước mặt Hứa Thiên ba mét, trong tay siết thật chặt một chuôi trường kiếm màu đen.

Kiếm Vạn Sinh nghe thấy lời nói của Hứa Thiên vẫn có chút nghi hoặc, lúc này bản thân rõ ràng chiếm được ưu thế tuyệt đối, Hứa Thiên đã không có chút sức phản kháng nào!

Hứa Thiên muốn trở mình sao, dựa vào cái gì?

Không chỉ có Kiếm Vạn Sinh nghi hoặc, đồng thời đám người Vương Song, Tôn Ngôn cũng nghi hoặc, bọn hắn cũng nhìn ra bây giờ bản thân Hứa Thiên đã bị trọng thương, Kiếm Vạn Sinh chí ít vẫn còn bảy mươi phần trăm lực lượng!

Đừng nói Hứa Thiên trọng thương, cho dù là tu vi của hắn vẫn còn, cũng chưa hẳn là đối thủ của Kiếm Vạn Sinh!

- Hứa Thiên còn có con át chủ bài gì sao?

Nghe thấy thanh âm của Bạch Vũ những người khác ánh mắt khẽ động, kinh ngạc mở miệng nói.

Hắn cùng với Hứa Thiên đều xuất thân từ các đại gia tộc của Nam Tinh Vực, đối với át chủ bài của bản thân mặc dù không rõ ràng, nhưng mơ hồ cũng có thể biết một chút!

- Chẳng lẽ là vật kia?

Bỗng nhiên, Bạch Vũ giống như nhớ ra cái gì đó, trong mắt lóe lên vẻ kinh hãi.

Nghe thấy thanh âm của Bạch Vũ, những người khác ánh mắt khẽ động, tò mò nhìn cảnh tượng bên dưới, bọn chúng cũng muốn biết rõ át chủ bài của Hứa Thiên là gì?

Kiếm Vạn Sinh nhìn Hứa Thiên, trong mắt lóe lên sát ý, hắn là một người ân duyên rõ ràng, lúc trước Hứa Thiên liên hợp với những người khác phục kích bản thân, như vậy đối phương là địch nhân của bản thân, đối mặt với địch nhân, từ trước đến nay hắn không chút do dự!

Cho nên, không thèm nói nhảm, cánh tay hắn vung lên, trường kiếm rơi xuống, lộ ra kiếm ý chặt đứt bầu trời!

- Kiếm Vạn Sinh, đây là ngươi bức ta, lúc đầu ta chuẩn bị dùng để đối phó Lâm Băng Lam, nếu đã như vậy thì để cho ngươi thử nghiệm trước một chút!

Ánh mắt Hứa Thiên bình thản, không chút kinh hoảng nào, chỉ là trong mắt lóe lên một tia thở dài.

Nghe được lời nói của Hứa Thiên, sát ý trong mắt Hứa Thiên càng thêm nồng đậm, động tác trong tay càng tăng tốc!

Có điều sau một khắc trong lòng Kiếm Vạn Sinh bỗng dâng lên một tia đại khủng bố, dường như một giây sau, bản thân cũng sẽ bị chém giết!

Không chút do dự, Kiếm Vạn Sinh biến tấn công làm phòng thủ, thông thiên kiếm ý xuất hiện, bảo vệ hắn!

Cùng lúc đó, thân thể của hắn nhanh chóng rút lui, hóa thành một tia kiếm quang biến mất ngay tại chỗ!

- Ầm!

Một luồng ba động chấn động hủy diệt xuất hiện, lấy Hứa Thiên làm hạch tâm, khuếch tan về bốn phía, vô cùng chấn động!

Thấy được cảnh như vậy, tất cả đám người trên đỉnh núi giật mình, không nghĩ tới thế cục lại lần nữa phát sinh biến hóa!

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?

Đám người Vương Song, Tôn Ngô ánh mắt khẽ động, trong lòng giống như mèo cào.

- Quả nhiên gia hỏa Hứa Thiên này mà mang đến cấm khí!

Bạch Vũ thấy thế, không khỏi thấp giọng gầm thét lên.

- Đây là gian lận, gian lận rõ ràng, mang theo cấm khí còn đấu cái đếch gì nữa!

- Cấm khí?

Nghe vậy, đám người Vương Song đều sững sờ, sau đó nhìn thấy năng lượng cuồng bạo bên trong, thân ảnh Hứa Thiên hiện lên, mặc dù vẫn trọng thương, nhưng phía trên đỉnh đầu của hắn, sừng sững một tiểu đỉnh lẳng lặng, chớp động quang mang hắc sắc, dường như có thể trấn áp chư thiên, tản ra một luồng khí tức kinh khủng!

- Hứa gia vậy mà cho Hứa Thiên một cấm khí, chẳng trách Hứa Thiên lại tràn đầy tự tin như vậy!

Lâm Băng Lam lắc đầu, nhìn đám người Vương Song.

- Cấm khí, tên như ý nghĩa, chính là vũ khí tạo nên lực lượng cấm kỵ, cũng là đồ vật trấn tộc của các đại gia tộc, cực kỳ ít, mỗi một cấm khí đều có lực lượng không giống nhau, loại lực lượng này cực kỳ khủng bố, cho dù tôn giả cao cấp cũng không dám khinh thường!

- Nghe nói một vài loại cấm khí kinh khủng ngay cả thánh giả cũng phải kiêng kị, sẽ sinh ra tổn thương với bọn hắn!

Bạch Vũ bên cạnh bổ sung nói, Ma Phong, Tuyệt Ảnh, cùng đám người Thần Sơn rõ ràng cũng hiểu được sự đáng sợ của cấm khí, trong mắt hiện lên vẻ kinh dị.

Mặc dù cấm khí đáng sợ nhưng cũng có một khuyết điểm rõ ràng, chính là chỉ có thể sử dụng lần thứ nhất, sau lần thứ nhất, cấm khí tan thành mây khói!

Nghe vậy, trong mắt Vương Song lóe lên một tia minh ngộ, điều này tương đương với một vũ khí chiến lược, tất cả mọi người đều nhẫn nhịn, kiêng kị lẫn nhau, thế nhưng một khi dùng đến, sẽ mất đi một sự uy hiếp cường đại!

Nghĩ đến Hứa Thiên dự định sử dụng trong lúc tranh đoạt Thời gian Đàm, thế nhưng bây giờ bị Kiếm Vạn Sinh để mắt tới, bản thân còn không ra tay sẽ bị đánh chết!

Bọn họ đang nói, phía dưới ánh mắt của Hứa Thiên lạnh lùng, tiểu đỉnh trên đầu xoay quanh, tràn đầy sát ý nhìn Kiếm Vạn Sinh!

- Kiếm Vạn Sinh, đây là ngươi bức ta, hôm nay nơi này là nơi chôn xác ngươi!

- Có điều chết ở dưới trấn ma đỉnh, ngươi cũng coi như chết có ý nghĩa!

Lời tuy nói như vậy nhưng trong mắt của Hứa Thiên vẫn hiện lên một vẻ đau lòng, ma đỉnh trấn này là con át chủ bài lớn nhất mà hắn lại sử dụng sớm như thế, điều này khiến ba danh ngạch lần này của Thời gian đàm phủ một tầng mê vụ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận