Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2375: Đúc Đao! (2)

- Ta cần sự trợ giúp của ngươi, chúng ta cùng nhau cúng tế khố Vĩnh Hằng Mẫu Kim này, rèn đúc cho Phong Hiên một thanh thần đao tuyệt thế!

Nghe vậy, Ám hết sức giật mình, không ngờ Vương Song đi chuyến này lại có thể thu hoạch được nhiều như thế, liên tục gật đầu.

- Được rồi.

Sau đó, Vương Song để Phong Hiên tự tu luyện, mình thì cùng Ám ở trong một ngọn núi rèn đúc thần binh.

Vương Song bày ra tất cả kim loại bản thân tìm được trong Hỗn Độn, càng khiến Ám giật mình không thôi, Hỗn Độn Chi Hoả xuất hiện, tản ra ánh sáng bất diệt.

Sau đó, lập tức đặt Vĩnh Hằng Thần Kim vào bên trong Hỗn Độn Chi Hoả, bắt đầu nung khô.

Chỉ có điều, khiến cho bọn họ im lặng không nói gì chính là nung khô trọn vẹn một năm, Vĩnh Hằng Thần Kim cũng không thay đổi chút nào.

- Ta biết ngươi có linh khí, để cho Phong Hiên rèn đúc một thần binh, đến lúc đó, ngươi sẽ thoát khỏi trạng thái khờ dại này, trở thành linh khí của thần binh, sau này cũng có cơ hội lên Chứng Đạo! Tiếp tục kháng cự thêm nữa, bất kể đối với ngươi hay đối với Phong Hiên, đều không có chỗ nào tốt!

Vương Song trầm giọng nói, tiến hành thuyết phục Vĩnh Hằng Thần Kim trước mắt.

Quả nhiên, nghe Vương Song nói vậy, khối Vĩnh Hằng Thần Kim này bắt đầu hoà tan với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được.

Lần này, chỉ trong thời gian ba ngày, Vĩnh Hằng Thần Kim đã hóa thành một bãi chất lỏng kim loại màu xanh đen!

Ám cũng ra tay, những thần vật khác cũng hòa tan, sau đó lập tức dung hợp vào bên trong chất lỏng màu xanh đen, đồng thời dung hợp, hai người không ngừng đánh vào vô số trận pháp cấm chế!

Dường như Hỗn Độn Chi Hỏa không ngừng toả ra nhiệt độ kinh khủng, dưới sự khống chế của Vương Song, chất lỏng kim loại trước mặt bọn hắn chậm rãi thay đổi hình dạng!

Thời điểm tạo hình cho thần đao, đầu óc Vương Song nhớ lại bản thân đã từng thấy hình dáng của Nhân Hoàng đao, cố gắng phác hoạ ra loại thần vật kia.

Rèn đúc theo như vậy, một cỗ khí tức đặc thù từ từ tràn ra, chấn động toàn bộ thế giới, may mắn đây là tiểu thế giới của Vương Song, nếu không, sự chấn động này thậm chí sẽ còn lan tràn ra toàn bộ đại địa!

- Vù.

Trải qua trọn vẹn hơn nửa năm, thần đao này cũng từ từ trở nên hoàn mỹ hơn, lấp ló thần quang ngũ sắc, mỗi thời khắc đều đang thay đổi, cực kỳ loá mắt.

Ám cũng chấn động nhìn thần đao này, mặc dù không có pháp tắc quán chú Thánh đạo, nhưng chỉ cần cảm thụ uy lực này, cho dù có là thánh binh cũng chưa chắc có thể chiến thắng thần đao này!

Hai người bọn hắn cũng cảm thấy kiệt sức, bọn hắn đã tập trung quá nhiều tâm huyết trên thần binh này.

Ở phía xa, Phong Hiên bỗng nhiên mở to mắt, vô cùng khiếp sợ nhìn vị trí của bọn Vương Song, hắn cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc mà thân thiết, so với trước đây, càng thêm quyết chí tiến lên, trảm phá ý cảnh thiên địa tối cao!

Một lúc sau, trước mắt hắn hoa lên, một sức mạnh nhu hòa xuất hiện, kéo hắn đến trước mặt Vương Song trước mặt.

- Cái này là thần binh của ngươi, dung hợp với tinh thần của ngươi, thậm chí không cần nhỏ máu nhận chủ.

Vương Song cười khẽ nói, thần đao này sinh ra, Luân Hồi Đao bên trong cơ thể hắn cũng nóng lòng muốn thử, muốn cùng thần đao tranh phong đệ nhất thần đao!

Chỉ có điều, bị Vương Song cưỡng ép áp chế xuống, mặc dù chất liệu của thần đao này không tầm thường, nhưng trải qua quá ít lần sát phạt, hơn nữa không có trải qua pháp tắc quán chú Thánh đạo, vô cùng yếu ớt, nếu thật sự cùng thần binh của mình giao phong, sẽ gặp rất nhiều thiệt thòi!

Phong Hiên vui mừng nhận lấy thần binh, thần đao này thế nhưng chỉ lớn cỡ năm thước, thân đao hơi uốn lượn, giống như là một vầng trăng sáng, chỗ chuôi đao có một hộ hoàn kim sắc, có thể hoàn toàn bảo vệ cổ tay.

Phong Hiên nắm trong tay, lập tức cảm nhận được một sức mạnh kinh khủng đang ẩn nấp bên trong, nhìn phía xa bầu trời, trong lòng Phong Hiên không nhịn được kích động, chém ra một đao!

- Ầm.

Như là một ngân hà đột nhiên xuất hiện trên chín tầng mây, bộc phát đao quang sáng chói đến mức tận cùng, rực rỡ mà nguy hiểm!

Trên bầu trời xuất hiện một khe nứt tối tắm vô cùng lớn, kéo dài đến chân trời, từ xa nhìn qua, giống như là thiên địa bị chia làm hai nửa.

Chém ra một đao này, thần đao trong tay Phong Hiên cũng phát ra một tiếng động vù vù, dường như cực kỳ hưng phấn.

- Không sai, một đao kia, cho dù có là cường giả Tôn Giả Lục Trọng Thiên cũng chắc chắn phải chết!

Vương Song mở miệng tán dương, thế nhưng ngay sau đó lời nói lại thay đổi.

- Thế nhưng tốt nhất là đừng tuỳ tiện sử dụng, uy lực của thần đao này quá mạnh, đối với ngươi bây giờ cũng không phải chuyện tốt, đợi đến khi nào ngươi trở thành Thánh Giả, đến lúc đó thần đao này mới có thể tùy ý sử dụng!

Phong Hiên nghe vậy thì gật đầu.

- Được rồi, thần binh đã luyện thành, nhiệm vụ tiếp theo của ngươi chính là nâng cao tu vi, cố gắng nâng cao tu vi, thời đại này không thành Thánh thì chỉ là giun dế.

Vương Song mở miệng nói.

- Cho dù ta cũng có tu vi Thánh Giả, nhưng vẫn quá thấp, nếu như có thể tấn thăng lên Chuẩn Đế thì mới có sức mạnh chắc chắn để tự bảo vệ bản thân!

Bạn cần đăng nhập để bình luận