Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1625: Đánh giết Mục Hàn Phong

Thanh âm Vương Song kinh thiên vang lên, vang lên trong phạm vi trăm dặm.

- Chơi?

Mục Hàn Phong nghe vậy, trên mặt hiện lên vẻ nổi giận, gần như muốn thổ huyết:

- Đáng chết, ta nhất định phải nghiền xương ngươi thành tro!

- Tiếp ta một đao!

- Ám Quang Sinh Trần Vạn Vật Sinh!

Một thanh âm lạnh như băng vang lên, Vương Song ngạo nghễ đứng thẳng giữa hư không, trong tay, một thanh trường đao phổ thông đặt ngang trước người mình, hai tay Vương Song cầm trường đao thật chặt, nhìn Mục Hàn Phong đối diện, nhất đao trảm!

Theo nhất đao của Vương Song rơi xuống, phiến thiên địa này dường như nháy mắt hóa thành Hỗn Độn, Mục Hàn Phong cảm thấy bản thân mình dường như đi vào niên đại thiên địa chưa từng được khai mở, Hỗn Độn, lờ mờ.

Nhưng mà một cỗ khí tức thời khắc sinh tử kinh khủng bỗng nhiên buông xuống, làm cho hắn nháy mắt hiểu rõ bản thân lâm vào trong đao quang ý cảnh của Vương Song!

- Kiếm trảm!

Gầm lên giận dữ, Mục Hàn Phong không chút do dự đưa tay ra sau lưng, rút từng tấc kiếm cốt, hắn có cảm giác, Thanh Lân kiếm Giáp không thể bảo toàn chính mình, nếu mình phản kích, chỉ sợ không còn có thời cơ phản kháng.

Thời khắc Mục Hàn Phong sinh tử, tiềm lực toàn thân bị kích phát ra, sắc mặt hắn đỏ bừng, dựa theo tu vi của hắn, không cách nào rút kiếm cốt ra, nhưng dưới nguy cơ, Mục Hàn Phong phát hiện một mặt mạnh của Thánh Linh thể!

Vô số Chiến Hồn xuất hiện, dung nhập trong thân thể hắn, tăng lên thực lực vô hạn, Kiếm Cốt thanh sắc bị từng tấc từng tấc rút ra, vô cùng gian nan, mỗi rút ra một tấc, Mục Hàn Phong đều cảm thấy chính mình dường như chết một lần.

- Rầm.

Cuối cùng, Kiếm Cốt bị hắn rút ra, thân kiếm thanh sắc dường như được tạo thành từ bạch ngọc, tản ra một cỗ bạch quang sáng ngời, bên trên có vết máu, một cỗ sát khí ngập trời giống như thủy triều tuôn ra.

- Grào.

Trong hư không, mơ hồ có thanh âm Thú Hống, một đạo thú ảnh cự đại thông thiên triệt địa xuất hiện trên thân kiếm, bị Mục Hàn Phong giơ cao lên, chém về phía Vương Song!

Cùng lúc đó, trong hỗn độn này, dường như có một chút năng lượng hội tụ, hiện ra màu vàng kim nhạt, những năng lượng màu vàng óng hội tụ cùng một chỗ, hóa thành một đạo đao quang kim sắc, đao quang chỉ lớn khoảng một trượng, chém vào chỗ sâu trong Hỗn Độn!

Trong Hỗn Độn, đao quang xuất hiện, sau một khắc, trong hỗn độn này dường như nhấc lên sóng lớn ngập trời, theo một đao này chém ra, có hắc bạch chi khí xuất hiện, hiển hóa m Dương Lưỡng Cực.

Vô số Hắc Bạch Chi Quang xuất hiện, ẩn chứa trong đó một cỗ hủy diệt cùng Sáng Sinh ý cảnh!

Nếu tiếp tục nữa, nói không chừng có thể Lưỡng Nghi Sinh Tứ Tượng, Tứ Tượng sinh bát quái, từ đó diễn sinh vạn vật...

Nhưng mà, ngay cả như vậy, đao quang Lưỡng Nghi rơi xuống, vẫn có ý cảnh khai thiên tích địa!

Đao quang cùng kiếm cốt của Mục Hàn Phong chạm vào nhau, hai thức chí cường chi chiêu đối cứng, trong nháy mắt bộc phát ra một cỗ uy năng kinh thiên động địa, Thập Phương chấn động, một cơn bão năng lượng kinh khủng đến cực hạn khuếch tán ra bốn phía, mặt đất của lôi đài hoàng kim trực tiếp vỡ vụn, xuất hiện từng đạo từng đạo vết nứt lớn như mạng nhện.

Ánh sáng màu xanh nhấc lên gợn sóng kịch liệt, vẫn luôn phong tỏa năng lượng ba động trên đài.

Thanh Nguyên Tông một phương cùng Tam Tông liên quân một phương, chăm chú nhìn tình hình trên đài, đều đang yên lặng cầu nguyện bên mình chiến thắng!

Dưới ánh nhìn của mọi người, một tiếng bước chân rất nhỏ vang lên, sau một khắc, một bóng người từ trong năng lượng hỗn loạn ba động cuồn cuộn xuất hiện!

- Là ai?

Mọi người tinh thần chấn động, dời ánh mắt nhìn về phía trên đài.

Thân ảnh Vương Song chậm rãi xuất hiện, nhìn về phía Tam Tông liên quân, sắc mặt vô cùng băng lãnh, trên thân thể có một vết thương cự đại, vết thương này gần như chém thẳng và hắn, nhưng niết bàn Thánh Thuật vận chuyển, từng đạo từng đạo thần quang màu xanh biếc giăng khắp nơi, vết thương trên người Vương Song lấy tốc độ cực kì khủng bố mà khôi phục lại, miệng vết thương, mầm thịt cực tốc sinh trưởng, vụn xương dày đặc cùng “Răng rắc” vang lên, khôi phục lại.

Chỉ trong mấy tức, Vương Song đã thấy thương thế cực kì khủng bố kia khôi phục lại!

- Là Vương Song, lại là hắn!

Nhìn thấy Vương Song, Tam Tông liên quân sắc mặt đại biến, nghẹn ngào mở miệng, không thể tin được một màn mà mình nhìn thấy.

- Ha ha, sư huynh thắng!

Phía bên Thanh Nguyên Tông bộc phát một trận kinh thiên cuồng hỉ, Dương Mạt cười to một tiếng, tràn đầy hưng phấn mở miệng.

Những người khác nghe vậy, cũng không ngừng cuồng hô, dù cho là đám người Sở Vân Phàm, Tư Đồ Tuyết, Lý Thuần Kiếm cũng thở phào.

- Ta biết Vương sư đệ sẽ không khiến chúng ta thất vọng mà!

Tư Đồ Tuyết khẽ cười một tiếng mở miệng nói.

- Lấy Hóa Thần sơ kỳ chém ngược Mục Hàn Phong Hóa Thần đỉnh phong, chiến lực như vậy, lên làm đệ nhất trong thế hệ trẻ tuổi ở Đại Hoang Tinh Vực cũng không sai!

Lý Thuần Kiếm thấp giọng tự nói.

Trên đài, năng lượng ba động điên cuồng dần dần bình ổn lại, bụi mù cũng dần dần biến mất, lộ ra thân ảnh phía sau.

Mục Hàn Phong đứng tại chỗ, toàn thân bị lớp vảy màu xanh bao trùm, phòng ngự giọt nước không lọt, dáng vẻ sát khí đằng đằng, kiếm cốt trong rơi xuống.

Trên Kiếm Cốt, Thú Ảnh cự đại không biết đã biến mất từ khi nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận