Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2321: Tề tụ ở Vĩnh Hằng Điện (2)

"Grừ."

Một âm thanh Chân Long hét giận dữ vang lên, một tôn cường giả tràn ngập khí tức Chân Long xuất hiện, chính là Ngao Phong!

Có thể nói, thiên kiêu bên vũ trụ này của bọn họ trên cơ bản đều đến đông đủ.

Nhưng đám người lại không có một chút vui vẻ, nhìn thi thể ba tôn thiên kiêu đứng đầu đã mất đi, đó đều là tuyệt đại Thánh Giả tương lai, thậm chí cường giả Chuẩn Đế, cứ như vậy vẫn lạc, vẫn còn rất nhiều thiên kiêu, Lâm Tinh Viên, Tần Vũ, Quang Minh Thánh Tử....

Quan trọng hơn đó là bây giờ Áo Đô đã đạt đến cảnh giới Thánh Giả, kết hợp với huyết mạch chi lực khủng bố của đối phương, tất cả mọi người bên trên cũng không phải là đối thủ!

Thánh Tôn ngược lại cực kỳ bình tĩnh, nhìn bên phía Dị Vực:

- Trên người của các ngươi, ta rất chán ghét cỗ khí tức kia!

- Ha ha, Thánh Tôn đúng không, mở cửa điện ra, giao bảo vật ra, ta tha cho ngươi khỏi chết!

Áo Đô nhìn xem Thánh Tôn, bình tĩnh mở miệng nói ra.

- Muốn bảo vật, đầu tiên qua được cửa này của lão tử.

Thánh Tôn nghe vậy, yên lặng cười một tiếng, lắc đầu, giống như không tức giận:

- Các ngươi diệt Thanh Lam Nhất tộc, có phải nên cho bản tọa một cái công đạo hay không?

- Công đạo, không cần công đạo, một đám người chết, muốn công đạo gì?

Áo Đô lạnh lùng mở miệng, một tay duỗi ra, giống như trời sập, trực tiếp nghiền nát tất cả, muốn làm vỡ nát cái bóng của Thánh Tôn.

"Ầm."

Bỗng nhiên, một cổ uy thế thánh đạo kinh khủng xuất hiện, từ trong điện phủ

Vĩnh Hằng bản thể Thánh Tôn bắt đầu xuất hiện, đó là một lão đầu thoạt nhìn lôi thôi lếch thếch, rất lôi thôi, nhưng con mắt giống như ẩn chứa tinh không vô tận.

Nhìn Áo Đô vỗ xuống một chưởng, Thánh Tôn cười lạnh một tiếng, khẽ quát một tiếng, một cỗ tiên thiên thánh quang phi ra, đánh nát một chưởng đối phương đánh ra.

- Lão gia hỏa thực lực không tệ, nhưng đáng tiếc, ngươi còn không phải là đối thủ của ta!

Áo Đô không kinh ngạc chút nào, tấn thăng đến cảnh giới Thánh Giả, tu vi hắn cao cường, có thể nói, dưới Chuẩn Đế gần như không có tồn tại hắn sợ hãi!

- Phải đối thủ hay không, thử qua mới biết được!

Thánh Tôn lãnh đạm mở miệng, hai người trong nháy mắt biến mất tại chỗ, chuyển dời chiến trường đến bên trong vô tận tinh không, truyền đến một đạo uy thế kinh khủng, dù cho cách rất xa cũng có thể cảm nhận rõ ràng được.

Những người còn lại liếc nhau, Vương Song mở miệng trước:

- Thừa dịp Áo Đô bị Thánh Tôn ngăn chặn, giải quyết bọn họ.

Bây giờ đối phương còn dư lại bốn cường giả chiến lực cấp bậc cùng giai đế quân, bọn họ cũng 4 người, mặt khác chí tôn thiên kiêu càng nhiều, chiếm cứ ưu thế không nhỏ.

Nghe vậy, Thần Chiến là người thứ nhất đứng ra, nhìn Thiên Tuyệt.

- Lần trước không phân ra thắng bại, lần này, chúng ta chỉ có một người có thể sống sót!

Thanh âm Thần Chiến trầm thấp, chuôi Long Thương trong tay tản ra một cỗ thương ý có thể phạt thiên.

Thiên Tuyệt cười lạnh một tiếng, không nói nhảm, bước ra một bước, trực tiếp đụng vào Thần Chiến, tự thành một cái chiến trường!

Thiên Vũ nhìn đám người Vương Song đám người, tiến lên một bước, còn chưa mở miệng đã nghe được bên trong hư không truyền đến một giọng nói:

- Thiên Vũ, đối thủ của ngươi là ta!

Hư không vỡ ra, thana ảnh Thạch Hạo xuất hiện, giống như một tôn Thiên Đế hàng lâm!

Nhìn thấy Thạch Hạo, Thiên Vũ biến sắc, lúc trước hắn chính là bị Thạch Hạo làm trọng thương, bây giờ lần nữa nhìn thấy đối thủ cũ đương nhiên đủ kiểu suy nghĩ.

Không nói nhảm, hai người lần nữa đánh nhau, trực tiếp vén lên một trận tuyệt thế đại chiến!

- Lê Mông, trước đó các ngươi nhiều người khi dễ ta, hiện tại hai người chúng ta đơn độc chiến một trận, nhìn xem đến cùng ai mạnh hơn!

Lam Phong bước ra một bước, trực tiếp đánh ra một quyền, quyền phong kéo tới, chư thiên tinh thần đều bị đánh nát!

Sắc mặt Lê Mông âm trầm, cũng xuất thủ, ngăn cản công kích của Lam Phong.

- Hiện tại bên phía Dị Vực chỉ còn lại một thiên kiêu cấp bậc chiến lực cùng giai đế quân là Tả Vương, bên này của Vương Song bọn họ còn có Thời Thương và Vương Song là hai thiên kiêu đại đế giai.

- Hắn giao cho ta!

Thời Thương nhìn Vương Song, bình tĩnh mở miệng.

Vương Song suy nghĩ một chút, gật đầu, hắn còn có chuyện khác muốn làm, ngược lại không gấp đối phó loại cường giả này.

Ngay sau đó, Thời Thương xông ra, giống như phá vỡ thời gian và không gian, trong nháy mắt đụng vào Tạ Vương.

Còn lại một người Tiêu Viêm, lúc này lại có chút bất đắc dĩ, những người kia đứng đầu nhất đều đã có đối thủ, hắn cũng chỉ có thể lựa chọn một chút còn dư lại.

....

Phía Dị Vực và phía Vương Song bọn họ trong nháy mắt đụng vào nhau, binh đối binh, tướng đối với tướng, vương đối vương!

Phía trên quảng trường trước Vĩnh Hằng Điện lúc đầu yên tĩnh trong nháy mắt bộc phát đại chiến kinh thiên.

Máu tươi trong nháy mắt nhiễm đỏ mặt đất.

Vương Song thì không có đối thủ, giống như là rồng vào biển rộng, trong nháy mắt phi ra, ngón tay như dao, tiêu diệt một tôn thiên kiêu đỉnh cấp Dị Vực, ngay sau đó hấp thu vào trong thân thể.

Cảm nhận được bản thân cách bình chướng Tôn Giả Cửu Trọng Thiên càng ngày càng gần, trong ánh mắt Vương Song hiện lên hai lỗ đen, tiếp tục chuyển hướng mục tiêu kế tiếp!

Bạn cần đăng nhập để bình luận