Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 690: Hình Ưng nhất giai! (3)

- Có một chỗ, cũng tương đối đặc thù, nhưng nơi đó có mấy con Thú Vương chiếm cứ, ta cũng có đi qua vài lần, dường như nơi đó có tồn tại năng lượng đặc thù, ở đó ta cảm thấy rất thoải mái, nhưng mấy Thú Vương kia đều gay gắt bao bọc ở bên ngoài, ta ở đó một chút đã bị bọn họ liên thủ đuổi đi!

m thanh của Tiểu Hổ nghe cực kỳ buồn bực, cảm giác giống như vừa nói ra một chuyện vô cùng mất thể diện.

Vương Song và Hình Ưng liếc mắt nhìn nhau, trong mắt thoáng qua cảm xúc kỳ lạ.

- Hay là, chúng ta đến đó thử xem?

Hình Ưng thử nói, hôm nay đã tấn thăng lên nhất giai, lá gan của hắn cũng lớn hơn nhiều so với lúc trước. Còn dám đề nghị đến nơi có mấy Thú Vương để xem thử.

- Không không không

Tiểu Hổ không ngừng lắc đầu,

- Thực lực của mấy con Thú Vương kia không kém hơn ta đâu, ta không muốn đến đó để chịu thiệt đâu! Hơn nữa nếu bọn họ phát hiện ta và nhân loại ở chung với nhau, e rằng sẽ đánh ta đến chết mới thôi.

- Yên tâm, Tiểu Hổ, chúng ta chỉ ở phía xa nhìn một chút thôi, sẽ không tùy tiện xông bào, nếu thật sự gặp nguy hiểm, chung ta có đến hai nhất giai Tiến Hóa Giả cơ mà, ngươi sợ gì chứ!

Vương Song cười an ủi Tiểu Hổ.

Nghe vậy, Tiểu Hổ do dự nhìn Vương Song một cái, thấy đôi mắt ôn hòa của Vương Song, cuối cùng cũng đồng ý.

...

Ở trước một sườn đồi, đám người Vương Song hai người một thứ nhìn về phía thác nước ở phía trước, cao chừng ba kilomet, giống như Ngân Hà Lạc Cửu Thiên. Dòng nước rơi thẳng xuống rất nhanh, ở phía dưới hình thành một cái hồ nước rất lớn.

Xung quanh rừng cây rậm rạp, thậm chí xung quanh không có một con biến dị thú nào. Đám người Vương Song còn thấy ở trên đỉnh còn co một số bông hoa màu xanh, lau lay trong gió. Một mùi hương thoang thoảng lan ra, đám người Vương Song ngửi được mùi này, nhất thời cảm thấy hình như trong cơ thể có chút sục sôi.

Nhưng bọn họ không thể tùy tiện đi ra, bởi vì bọn họ đều cảm nhận được năm cỗ khí thế cực kỳ cường hãn ở gần đây, không chút che giấu gì, nếu bọn họ dám mạo hiểm, chắc chắn sẽ chịu đựng năm con biến dị thú vô cùng khủng bố! Cho dù là Vương Song cũng không quá tự tin, bọn họ liếc mắt nhìn nhau rồi lẳng lặng rời đi.

Rời đi rất xa, Vương Song và Hình Ưng mới thở phào nhẹ nhõm, Hình Ưng có chút kinh hãi nhìn về phía sau, khiếp sợ nói:

- Rốt cuộc nơi đó đã xảy ra chuyện gì vậy? Lại có nhiều nhất giai Thú Vương ở đó như vậy!

Năm con Thú Vương, nghĩ đến số lượng cũng biết hàm nghĩa là gì, Hình Ưng nghĩ thôi mà trong lòng đã phát lạnh, nếu năm con Thú Vương này đến tấn công thành phố Thiên Thủy, e rằng thành phố Thiên Thủy sẽ không chống đỡ nổi một ngày!

- Những bông hoa kia!

Ánh mắt Vương Song lóe sáng, khi lần đầu tiên nhìn thấy những bông hoa màu xanh kia, hắn đã sử dụng Dò Xét Chi Nhãn của mình để xem thử, những bông hoa màu xanh kia thật sự là một loại dị bảo - Huyết Thiệt Lan!

- Đặc Thù vật phẩm: Huyết Thiệt Lan!

- Tác dụng: Cường hóa thể chất của sinh vật!

- Trạng thái: Chưa trưởng thành!

- Đánh giá: Là vật trân quý do thiên nhiên tạo ra, bình thường sinh trưởng ở nơi hiếm thất!

- Có thể tăng cường thể chất sao, nếu ta có được nó, vậy chẳng phải tố chất thân thể của ta có thể tăng lên rồi!

Trong lòng của Vương Song kích động không thôi, nhìn tố chất thân thể của Hùng Ưng, hắn cũng có chút ngưỡng mộ.

Hùng Ưng nghe Vương Song giải thích như vậy, cũng có chút khiếp sợ, nhưng cũng không quá để ý đến loại kỳ trân dị quả này cho lắm, Bát Cực Quyền củ hắn vốn là công phu ngoại gia, đặc biệt rèn luyện thể chất, không cần đến vật này.

Tiểu Hổ lại không như vậy, đôi mắt ta giống như chuông đồng tỏ vẻ vô cùng kích đồng, không ngừng ồn ào với Vương Song, muốn hợp mưu đoạt lấy Huyết Thiên Lan.

- Bây giờ, coi như ngươi có đoạt được cũng không có ích gì, bây giờ Huyết Thiệt Lan kia vẫn còn đang màu xanh, nhìn cũng biết là chưa trưởng thành, e rằng đến khi trưởng thành cũng sẽ bị năm con Thú Vương kia chiếm mất!

Vương Song an ủi Tiểu Hổ.

- Nhưng mà, chắc chắn sẽ có cơ hội, kiên nhẫn một chút, những vậy này sớm muộn gì cũng sẽ thuộc về chúng ta!

Ánh mắt của Vương Song lóe sáng, không cách nào che giấu được bá khí trên người hắn.

- Rốt cuộc chỗ đó có phải là khoa nghiên cứu hay không? Nếu đúng, vậy năm con Thú Vương đang ở chỗ đó, chúng ta làm sao để cứu những người trong khoa nghiên cứu ra đây!

Hùng Ưng hơi nghi hoặc lên tiếng.

- Nơi có thể khiến đám người Thần Hộ Thiên Xuyên xem trọng như vậy, hơn nữa còn không dám hành động thiếu suy nghĩ, còn chuẩn bị kỹ càng thì sao có thể đơn giản được, tám chín phần mười là ở đây! Chậc chậc, năm con Thú Vương, bọn họ không liên hợp với ai thì đừng mơ có được thuốc biến đổi gen!

Vương Song cười lạnh nói.

- Đáng tiếc, gần trong gang tấc mà chúng ta lại không đủ thực lực để chiếm!

Ánh mắt Hùng Ưng có chút tiếc nuối.

Vương Song không gì, ánh mắt dường như đang không ngừng suy nghĩ gì đó, cuối cùng, ánh mắt hắn lóe lên chút ngoan độc, chậm rãi nói ra kế hoạch của bản thân với một người một thú!

Bạn cần đăng nhập để bình luận