Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 992: Đạo tru tiên! (2)

- Cha mẹ, mấy năm nay các người ở đâu vậy? Sao có thể đột nhiên biến mất?

Trương Tiểu Phàm có chút vội vàng hỏi thăm.

- Đúng vậy, bá phụ, bá mẫu, mấy năm nay Tiểu Phàm vẫn cho rằng hai người đã gặp phải bất trắc, mấy năm nay vẫn chưa từng vui vẻ!

Bích Dao ở một bên nhẹ giọng mở miệng.

Cha mẹ Trương Tiểu Phàm liếc nhau, chậm rãi kể lại trải nghiệm mấy năm nay của bản thân, nói tóm lại chính là một câu, bọn họ nghe theo sắp xếp của đại sư rời xa Trương Tiểu Phàm, chính là vì Trương Tiểu Phàm có thể có một tương lai tốt đẹp hơn!

Sắc mặt Trương Tiểu Phàm bực bội, vỗ mạnh lên tay vịn ghế ngồi bên tay, nhất thời đập nát nó:

- Con lừa hói này, lại trêu chọc ta như thế! Ta muốn giết hắn!

Trong mắt Trương Tiểu Phàm xuất hiện một tia lửa giận hừng hực, thậm chí còn có một chút sát ý.

Nhìn thấy hài tử của mình động sát tâm muốn giết người, nhị lão đều hoảng sợ, vội vàng ngăn lại Trương Tiểu Phàm đang phẫn nộ:

- Tiểu Phàm, ngươi đừng trách Phổ Trí đại sư, hắn kỳ thật cũng không có đối với chúng ta như thế nào, hắn còn cho chúng ta không ít tiền bạc, bình thường đối với chúng ta cũng rất tốt, nếu không phải hắn, chỉ sợ chúng ta đã sớm chết rồi!

- Nhưng mà, năm đó hắn lại dẫn hai người đi!

Trương Tiểu Phàm vẫn nhịn không được lửa giận trong lòng, nói:

- Ta không thể nuốt trôi gụm khẩu khí này, ta thật sự là có lỗi với hai người!

- Đúng rồi, lần này người dẫn chúng ta tới tựa như tên là Vương Song, hắn muốn chúng ta tặng cho ngươi một câu.

Cha mẹ Trương Tiểu Phàm tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, vội vàng mở miệng nói với Trương Tiểu Phàm.

- Câu gì vậy?

Trương Tiểu Phàm nghi hoặc hỏi.

- Hắn nói, chờ mong một ngày năm bộ thiên thư hợp nhất! Hơn nữa còn dặn chúng ta đưa tới một thứ!

Nói xong, cha Trương từ trong ngực lấy ra một cái ngọc giản. Lóe ra vô số lưu quang, vừa nhìn đã biết không phải phàm phẩm.

Sắc mặt Trương Tiểu Phàm hơi biến đổi, cùng Bích Dao liếc nhau, trong lòng cũng có chút kinh ngạc, chuyện hắn tu luyện Vô Danh Thiên Thư đây chính là chuyện vô cùng bí ẩn, ngoại trừ Bích Dao ra cho dù là Quỷ vương cũng không biết, Vương Song làm sao biết được.

Tuy rằng có chút nghi hoặc, nhưng Trương Tiểu Phàm vẫn nhận lấy ngọc giản, hắn cũng muốn biết tên gia hỏa trước đó lừa gạt mình rốt cuộc đang đánh chủ ý quỷ quái gì đó.

"Ầm"

Giống như âm thanh hỗn độn vang lên, trong đầu Trương Tiểu Phàm xuất hiện vô số văn tự thần bí, những văn tự này giống y như đúc văn tự trong ba bộ thiên thư Trương Tiểu Phàm lúc trước đạt được, có thể nói là cùng một nguồn gốc.

- Đây, đây dĩ nhiên là quyển Thiên Thư thứ tư!

Tâm thần Trương Tiểu Phàm dịch chuyển từ trong ngọc giản rời khỏi, có chút khiếp sợ nhìn Bích Dao.

- Hắn làm sao có bộ thiên thư thứ tư này? Hơn nữa còn đưa nó cho ta!

Trương Tiểu Phàm cảm thấy đầu óc mình có chút không đủ dùng. Mình vẫn muốn có được thiên thư còn nhưng không thể lấy được, không nghĩ tới Vương Song lại trực tiếp đưa tới!

Có trời mới biết Vương Song vì bộ thiên thư thứ tư này mà hao phí bao nhiêu tâm tư, hắn đã đi Thiên m Tự một chuyến, lặng lẽ ghi lại văn tự trên thiên âm ngọc bích. Vì thế, còn bị cao tăng Thiên m tự phát hiện, thật sự đánh một trận mới là an toàn đi ra!

Chuyện này Vương Song đều không dám nói cho Phổ Trí đại sư, chính là sợ đối phương sẽ trực tiếp trở mặt với mình, vụng trộm tìm đến cửa nhà mình.

Bích Dao nhìn Trương Tiểu Phàm mờ mịt, cũng lắc đầu, ý bảo mình cũng không hiểu.

- Quên đi, nếu đã có bộ thiên thư thứ tư, như vậy ta cũng không thể lãng phí, sau này tính sổ với hắn!

Trương Tiểu Phàm từ bỏ suy nghĩ. Trước mắt vẫn là tu luyện bộ thiên thư thứ tư làm nhiệm vụ chủ yếu.

Sau đó, Trương Tiểu Phàm sắp xếp xong cho cha mẹ mình, lập tức bắt đầu tu luyện bộ thiên thư thứ tư.

- Cũng không biết nhổ mầm như vậy trợ giúp là chuyện tốt hay là chuyện xấu?

Vương Song đứng trước sơn môn Thanh Vân môn, cha mẹ Lâm Kinh Vũ cũng được Phổ Trí đại sư đưa tới, mà làm xong tất cả, Vương Song cũng để Phổ Trí đại sư trở về Thiên m tự.

Chuyện kế tiếp đã không cần Phổ Trí ra tay.

- Bộ Thiên Thư thứ năm, chính là Tru Tiên Kiếm, nếu chờ Trương Tiểu Phàm tự mình đến lấy, không biết còn bao lâu nữa, ta cũng không có thời gian chờ đợi, hay là để ta giúp ngươi một phen đi!

Vương Song lẩm bẩm, từng bước đi về phía sau Thanh Vân môn.

Đạo Huyền chân nhân mười năm trước bị Tru Tiên cắn trả đã công lực đại lui, sau đó là chủ động nhường ngôi cho Vạn Kiếm Nhất, hiện tại, Vạn Kiếm Nhất chính là chưởng giáo của Thanh Vân môn.

Thực lực của Vạn Kiếm Nhất rất mạnh, có thể nói so với Đạo Huyền chân nhân mạnh hơn không chỉ một chút, Tru Tiên Kiếm ở trong tay đối phương, Vương Song đều không có lòng tin có thể đoạt lấy, hiện giờ chỉ có thể thấy cơ hội làm việc!

Vương Song cũng không tới đại điện, hắn tựa hồ nhớ rõ phía sau Thanh Vân môn có một động phủ huyễn nguyệt, Tru Tiên kiếm chính là ở đó, nếu như có thể không kinh động đối phương mà lấy được Tru Tiên kiếm thì tốt nhất!

Bạn cần đăng nhập để bình luận