Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 735: Nhược điểm của thuốc biến đổi gien (2)

- Bác sĩ Hứa, nếu như muốn tiếp tục nghiên cứu, máy móc thiết bị của Thiên Thủy có thể đáp ứng được không?

Vương Song đột nhiên hỏi một câu kỳ quái.

Hứa Minh Hải trầm tư một chút, bất đắc dĩ nói:

- Thành phố Thiên Thủy chỉ là một thành phố kém cỏi, chủ yếu dựa vào ngành du lịch là chính, mặc dù thí nghiệm của ta không phải cấp bậc nghiên cứu của thế giới gì, nhưng cũng không phải một thành phố hạng ba là có thể cung cấp đầy đủ điều kiện nghiên cứu!

Lời nói không che giấu sự khinh miệt của mình với thành phố Thiên Thủy chút nào.

Thực ra, không phải hắn xem thường thực lực của Thiên Thủy, ngược lại, hắn rất kinh ngạc với thực lực của Tiến Hóa Giả ở đây , dựa theo suy đoán của hắn đoán chừng, chỉ sợ uy lực của cường giả nhất giai ở đây có thể so với một đầu đạn hạt nhân.

Nhưng mà làm nghiên cứu khoa học không phải tác chiến, không có thiết bị tương ứng, thì cho dù nhà khoa học tài giỏi nhất thế giới cũng chỉ có thể giương mắt nhìn.

Trình độ kinh tế ở đây nói không khoa trương ngay cả thành phố hạng ba cũng không bằng, nếu không phải nương tựa vào dãy núi Đại Hưng, chỉ sợ sớm đã miệng ăn núi lở.

Nghe Hứa Minh Hải nói, Vương Song không lộ ra vẻ thất vọng, trong mắt lại hiện lên vẻ hưng phấn.

- Nếu như ta có thể cung cấp một chỗ như vậy cho ngươi thì sao?

Vương Song chậm nói

Sau một giờ, tiến sĩ Hứa Minh Hải từ thư phòng của Vương Song lảo đảo ra ngoài, trong đầu dường như có chút không kịp phản ứng.

- Lão Hứa, Vương Song không làm gì ngươi à?

Đi ra ngoài, Tưởng Ngọc Minh vội vàng chào đón, hơi lo lắng, hắn may mắn hơn, không bị vứt bỏ, chết ở trong tay biến dị thú.

- Không có việc gì, ta nghĩ, ta có thể đưa ra một sự lựa chọn chính xác!

Ánh mắt lão Hứa phức tạp nhìn phía sau một chút, thở dài một tiếng, đi thẳng về phía trước, Tưởng Ngọc Minh không rõ cho lắm, nhưng nhìn thấy Hứa Minh Hải bỏ đi, thì vẫn vội vàng đuổi theo.

Vương Song nhìn đối phương rời khỏi, thở phào nhẹ nhõm, hắn thật sự sợ tên này sau khi biết thân phận thật sự của mình sẽ không bằng lòng đầu quân nương tựa mình, không ngờ tới đối phương lại hợp tác như thế, đồng ý tiếp tục nghiên cứu loại thuốc biến đổi gien này cùng thành phố Giang Nam của mình!

- Tiếp theo là nghĩ cách thuyết phục ba người Thường Thừa Viễn!

Vương Song xoa nhẹ mi tâm của mình, hắn tin rằng khi Thiên Chi Thành nhận được tin tức của mình nhất định sẽ phái người đến, nhưng bản thân lại không muốn trở về như vậy, thế lực của thành phố Thiên Thủy mạnh mẽ như vậy, nếu như cứ trơ mắt nhìn như vậy, chính hắn cũng sẽ không tha thứ chính mình.

Hắn tin rằng, nếu như hai thế lực có thể đoàn kết lại, toàn bộ Đông bộ và Đông Bắc bộ của Hoa quốc không có bất kỳ người nào hay thế lực nào có thể trở thành đối thủ của bọn họ!

- Có lẽ, đây cũng là lúc dùng chút thủ đoạn cứng rắn với bọn hắn!

Vương Song tự lẩm bẩm.

Thường Thừa Viễn, Lưu Phong, Lưu Kiều đều tập hợp ở một chỗ, nói chuyện phiếm.

- Mấy ngày nay, hành động của tên Ngụy Nhiên của Thanh Long Bang không nhỏ đó, liên tiếp thu nạp mấy thế lực, ta cũng nghe nói Huynh Đệ Hội cũng đã quy hàng bọn họ. Bây giờ thế lực của Thanh Long Bang có thể đã mạnh hơn Hòa Bình Xã nhiều rồi!

Lưu Kiều có chút uể oải mở miệng.

Vết thương trước đó của bọn họ đã khôi phục từ lâu, thân là cường giả nhất giai, chỉ cần không phải bị đánh chết tại chỗ, tố chất thân thể cường hãn sẽ khiến bọn họ khôi phục rất nhanh.

- Ngụy Nhiên chẳng qua chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi, chủ yếu vẫn là Vương Song đứng đằng sau hắn!

Lưu Phong tiếp lời, cũng không thèm quan tâm:

- Ai có thể ngờ tới thực lực của Vương Song thực lực mạnh như vậy, ngay cả Kobe Chiba cũng bị hắn trực tiếp giết chết!

- Đáng tiếc Kobe Chiba nhiều bảo vật như vậy, đều rơi vào trong tay của Vương Song, ta vẫn muốn có được hạt bồ đề kia!

Lưu Kiều có chút tiếc nuối. Trước đó bọn họ bố trí muốn gài bẫy Kobe Chiba, kết quả lại bị đánh lén, khiến kế hoạch của bọn họ phá sản.

- Bảo vật mặc dù tốt, nhưng mà tính mạng vẫn quan trọng hơn, ngươi đi tìm Vương Song mà đòi, trừ phi ngươi cam tâm tình nguyện trở thành nữ nhân của hắn, nếu không phải vậy, thì đừng nghĩ đến nữa!

Thường Thừa Viễn cười nhạt nói.

- Cái tên háo sắc này, đến còn tưởng rằng là anh hùng cái thế gì chứ, bây giờ xem ra so với mấy tên nam nhân thối các ngươi không có gì khác biệt! Muốn bổn cô nương trở thành nữ nhân của hắn, nằm mơ đi!

Lưu Kiều có chút cao ngạo nói. Bọn họ đương nhiên biết được một số sở thích và thói quen của Vương Song, Thường Thừa Viễn và Lưu Phong không quan tâm, nhưng Lưu Kiều không quen nhìn những chuyện như thế này, cho nên, không có ấn tượng tốt gì với Vương Song.

- Có điều nói đến, Vương Song này giống như vô căn cứ xuất hiện, hắn rốt cuộc ở đâu, dường như chúng ta còn không biết?

Mấy người tiếp tục nói chuyện phiếm vài câu, Lưu Phong đột nhiên nghi ngờ hỏi.

- Đúng đó, tên này giống như là từ trong tảng đá nhảy ra, chúng ta cũng chỉ biết là hắn đi ra từ dãy núi Đại Hưng, thế nhưng chúng ta cũng không biết được cụ thể, lão Thường, ngươi là người đầu tiên tiếp xúc với Vương Song, ngươi biết không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận