Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 463: Thuần phục thú biến dị! (2)

Đối mặt với kỹ năng của hắn, sắc mặt của Hồng Vũ cũng không thay đổi, sức mạnh trong tay vẫn trực tiếp đánh xuống, "Ầm" một tiếng, khiêng không khí của Chu Hỏa trực tiếp bị vỡ ra, nắm tay của Hồng Vũ cũng không dừng lại, tiếp tục đánh về phía trước.

- Sao có thể?

Chu Hỏa mở to mắt, không thể tin được phòng ngự cực mạnh của bản thân lại bị một quyền oanh bạo chẳng khác gì một tờ giấy, phải biết rằng hắn là một Tiến Hóa Giả cấp bảy, sức mạnh không thể xem là đứng đầu, nhưng chưa từng gặp Tiến Hóa Giả nào có thể dùng một quyền phá tan phòng ngự của hắn!

Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng đối mặt với một quyền cực kỳ mạnh mẽ của Hồng Vũ, Chu Hỏa vốn cũng không có thời gian để suy nghĩ, đối mặt với một quyền này, hắn không có chút dũng khí nào để phản kháng nữa, chỉ muốn né tránh. May mắn tuy khiêng không khí của hắn không thể ngăn được một quyền của Hồng Vũ, nhưng cũng giúp hắn có thể tranh thủ chút thời gian để phản ứng!

Cơ thể hắn lui về sau, Hồng Vũ cười lạnh,

- Muốn chạy sao, nằm mơ!

Nắm đấm của Hồng Vũ mạnh mẽ tăng tốc, khí thế như sấm sét đánh tới, còn nhanh hơn so với tốc độ lui về của Chu Hỏa!

Chủ Hỏa đột nhiên biến sắc, ánh mắt hiện lên một chút tàn nhẫn,

- Ngươi đã muốn chết như vậy, thì đừng trách ta!

Vương Song vẫn luôn bình tĩnh đứng ở một bên, cũng không lo lắng cho Hồng Vũ, dựa vào thực lực của một Song trọng Tiến Hóa Giả cấp chín, kẻ có thể uy hiếp người của hắn cũng rất ít. Nhưng khi nghe Chu Hỏa nói như vậy, Vương Song lại nhíu mày, ánh mắt theo bản năng nhìn về phía con mèo nhỏ mắt đỏ ở trong lòng của Chu Hỏa.

- Gào

Một tiếng gào giống như tiếng hổ gầm vang lên, thân thể của con mèo nhỏ bỗng trở nên điên cuồng, trong nháy mắt biến cao lên tầm bốn mét.

Cơ thể của nó bao phủ đủ loại hoa văn, móng vuốt ở bốn bàn chân còn có hàn quang lập lòe, khí tức còn lộ ra vẻ phong duệ, cái đuôi ở phía sau màu trắng giống như roi thép, đong đưa qua lại, trong không khí còn xuất hiện tiếng nổ.

Con hổ biến dị này vươn một móng vuốt, dũng mãnh đánh về phá Hồng Vũ, một tiếng đao nặng nề vang lên, một người một thú đồng thời lui về phía sau.

- Đúng là một thú biến dị lợi hại!

Hồng Vũ lui về phía sau vài bước, vẻ mặt kinh ngạc nhìn con thú biến dị kỳ lạ trước mắt. Trong một kích ngắn ngủi vừa nãy, trong lòng hắn cũng cảm nhận được rõ ràng sức mạnh của con thú biến dị này cũng chỉ yếu hơn hắn một bậc. Nếu bây giờ bản thân là Tiến Hóa Giả cấp tám, chỉ cần không cẩn thận một chút, e rằng sẽ phải chịu thiệt rất nhiều!

- Có thể ép ta phải xuất ra kỹ năng khác, ngươi có chết cũng nên cảm thấy tự hào!

Chu Hỏa cười nhạt, chỉ vào thú biến dị đang đứng trước mặt Hồng Vũ ra lệnh:

- Tiểu Hổ, lên, xử lý hắn!

Nghe được phân phố của Chu Hỏa, ánh mắt của thú biến dị này lóe lên vẻ hung tàn, tuy cảm nhận được sức mạnh của Hồng Vũ hình như cường hãn hơn mình, nhưng nó cũng không sợ hãi, thân ảnh giống như tia chớp, trực tiếp đánh về phía Hồng Vũ.

Ánh mắt của Vương Song trở nên ngưng đọng, nhìn con thú biến dị này, dùng Dò Xét Chi Nhãn nhìn thử, nhất thời biết được lai lịch của con thú biến dị này, nó vậy mà lại là thú biến dị được Chu Hỏa thuần phục, giờ cuối cùng Vương Song cũng đã biết kỹ năng khác của Chu Hỏa là gì rồi, chính là năng lực thuần phục thú biến dị!

Đương nhiên, tuy năng lực này có cường hãn, nhưng cũng có chỗ thiếu hụt, chính là có tỉ lệ thất bại nhất định, thú biến dị có sức mạnh càng lớn thì khả năng bị thuần phục càng nhỏ. Giống như trong số các thú biến dị của Chu Hỏa, một con cấp bảy,một con cấp tám, hình như không thể thành công, nhưng không biết Chu Hỏa có cái vận may khốn nạn gì, lại có thể thuần phục được một con thú biến dị cấp tám!

Nếu hôm nay người đến không phải là bọn họ, mà là vài Tiến Hóa Giả cấp bảy hay cấp tám gì đó, đối diện với con thú biến dị này, e rằng thật sự sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Nhưng Vương Song cũng không lo lắng cho Hồng Vũ, nếu ngay cả môn con thú biến dị cấp tám mà Hồng Vũ là một Song Trọng Tiến Hóa Giả cấp chín không thể đối phó được thì thật nực cười, hắn càng tò mò với kỹ năng của Chu Hỏa hơn, nếu bản thân có thể thuần phục thú biến dị, sau này khi gặp phải thú biến dị, có thể trực tiếp đánh bại nó rồi thuần phục, cứ như vậy, thủ hạ của mình là thú biến dị sẽ càng ngày càng nhiều, cuối cùng còn có thể hình thành một quân đoàn thú biến dị, khi đó, quân đoàn thú biến dị vừa xuất hiện, kẻ nào còn dám chống cự nữa!

Vương Song còn đang suy nghĩ, Hồng Vũ đã vô cùng hưng phấn chiến đấu với con thú biến dị này, tốc độ và sức mạnh của hắn đều vô cùng cường hãn, một quyền đánh ra, không khí trực tiếp bị xé toạt, thực lực của con thú biến dị này cũng không kém, móng vuốt, răng nanh đều là lợi khí để giết người, một khi Hồng Vũ không cẩn thận sẽ bị thương đến mức máu chảy không ngừng.

- Ầm ầm ầm

Bạn cần đăng nhập để bình luận