Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1479: Tiền Long! (2)

- Rầm

Quang ấn rơi xuống, không khí đều bị oanh bạo, còn chưa rơi trúng người của thân ảnh kia, một sức mạnh cường đại và áp lực đã hướng đến, khiến đối phương không thể không hiện thân.

- Đáng chết!

Sắc mặt của thân ảnh kia vô cùng khó coi nhìn quang ấn đánh tới, thân ảnh vừa động, đã tránh thoát về hía xa, quang ấn rơi xuống mặt đất, trực tiếp tạo thành một cái hố sâu cả trăm mét!

Đoạn Thiên Nhai và linh thú đều phát giác được động tĩnh, có chút kinh sợ nhìn qua, đến khi bọn họ thấy được thân ảnh kia, ánh mắt trở nên phát lạnh, bọn họ đều xem Bổ Thiên Thảo là đồ của mình, nào có hép người khác lấy, cho nên khi nhìn thấy có kẻ dám thừa cơ trộm Bổ Thiên Thảo thì đều vô cùng phẫn nộ!

- Ngươi là... Tôn Miểu của Nguyên Linh Tông!

Nhưng mà, đến khi thấy rõ gương mặt người kia, Đoạn Thiên Nhai lập tức nhíu mày, ánh mắt có chút lạnh lẽo, trầm thấp nói,

- Không ngờ Nguyên Linh Tông các ngươi cũng phát hiện được nơi này!

Đám người Vương Song và Tư Đồ Tuyết nghe vậy thì giật mình, trước lúc tiến vào, bọn họ cũng có chút hiểu biết về đệ tử các tông, người tên Tôn Miểu này chính là đệ tử của Nguyên Linh Tông, hơn nữa chỉ kém Tam Đại Chân Truyền một chút, thực lực Hóa Thần sơ kỳ, nhưng dựa vào tin tức bọn họ có được, năng lực mạnh nhất của kẻ này là ẩn thân, bây giờ xem ra, đúng thật là như thế. Nếu không phải Vương Song dùng một phần lực chú ý đến Bổ Thiên Thảo, e rằng đã bị đối phương lấy được!

- Vương Song, là ngươi làm hỏng chuyện của ta! Trước kia Lý sư đệ nói ngươi là kẻ gây họa, đúng là không nói sai!

Tôn Miểu không để ý đến Đoạn Thiên Nhai, ánh mắt băng lãnh nhìn Vương Song, vừa nãy nếu không phải Vương Song ra tay, hắn đã lấy được cây Bổ Thiên Thảo này rồi, một khi lấy được, e rằng hắn sẽ nhờ đó mà đột phá đến Hóa Thần đỉnh phong, tăng cường khả năng của bản thân.

Nhưng là bây giờ, tất cả đều tan biến hết, khiến trong lòng Tôn Miểu không khỏi thù hận.

- Tôn Miểu, dám đụng đến đồ của ta, ngươi cảm thấy mình sống không đủ lâu sao!

Đoạn Thiên Nhai thấy Tôn Miểu không để ý đến mình, ánh mắt càng lên lãnh khốc.

- Đoạn Thiên Nhai, sao nào, ngươi nghĩ nơi này là Thanh Nguyên Tông sao, những thứ ở đây đều là của ngươi à! Đúng là tự cao!

Tôn Miểu cười lạnh một tiếng, âm thầm bóp chặt ngọc giản trong tay, một cỗ dao động truyền ra, đây là thứ giúp hắn liên lạc với những người khác trong tông môn, vốn hắn muốn chiếm một mình, bây giờ xem ra, cũng không có hy vọng gì.

- Nếu ta đã ở đây, vậy vật này là của ta, Tôn Miểu ta có đủ tư cách để xen vào!

Đoạn Thiên Nhai cười lạnh một tiếng, ánh mắt vô cùng băng lãnh, bước chân hắn giẫm một cái, trong hư không xuất hiện một tia nhàn nhạt gợn sóng, trong chốc lát, hắn lại ra tay, nguyên lực hóa thành thủy triều mạnh mẽ, đánh thẳng về phía đối phương.

Tôn Miểu biến sắc, hắn chỉ là Hóa Thần sơ kỳ, đâu phải đối thủ của Đoạn Thiên Nhai, đối mặt với một kích thế nào, hắn chỉ có thể lựa chọn rút lui, thân ảnh như khói bụi tản ra, lùi đi với vận tốc cực nhanh.

- Đoạn Thiên Nhai, khi dễ ta thì có gì hay chứ, có giỏi thì đấu với đệ tử chân truyền của Nguyên Linh Tông bọn ta!

Tôn Miểu có chút phẫn nộ hô lên.

- Cho dù là đệ tử chân truyền kia của tông môn các ngươi có ở đây, ta cũng sẽ như vậy!

Nguyên lực cường hãn như thủy triều, hóa thành một bàn tay che trời, đáp về phía Tôn Miểu.

Mắt thấy bàn tay nguyên lực của đại thiên kiêu muốn bao trùm lấy Tôn Miểu, ở nơi xa, xuất hiện âm thanh như xé gió,từng đợt dao động xuất hiện, rất nhiều thân ảnh lập tức xuất hiện ở đằng xa, tản ra khí tức hùng hồn, như sông lớn lao đến, mà thân ảnh của người cầm đầu, nhanh như thiểm điện, thân ảnh còn chưa đến, nhưng một chùm sáng nguyên lực cực lớn đã xuất hiện, xé rách bàn tay nguyên lực kia!

- Đoạn Thiên Nhai, đệ tử của Nguyên Linh Tông ta chưa đến phiên ngươi giáo huấn!

Chùm sáng xuất hiện, một thanh âm lãnh khốc cũng đồng thời vang lên.

Chùm sáng nguyên lực xé rách bàn tay, một thân ảnh đứng chắn trước người Tôn Miểu, khí tức hùng hồn giống như một bức tường sắt!

- Tiền Long!

Nhìn thấy thân ảnh này, ánh mắt của Đoạn Thiên Nhai trở nên ngưng trọng.

Tiền Long này, chính là một trong Tam Đại Chân Truyền của Thanh Nguyên Tông, thực lực Hóa Thần đỉnh phong!

Mà ở phía sau hắn, hơn mười đệ tử Nguyên Linh Tông, nhìn bọn họ với ánh mắt bất thiện.

Trên trời, con linh thú kia vô cùng cảnh giác nhìn đám người Nguyên Linh Tông đột nhiên xuất hiện, dựa vào tính khả năng nhạy cảm của linh thú, nó phát giác được rõ ràng đám người Tiền Long rất khó chơi, cường đại không kém gì đám người Đoạn Thiên Nhai!

Tiếng gầm nhẹ vang lên, lông trên người con linh thú này đều dựng đứng.

Một bên khác, nhìn thấy đám người Nguyên Linh Tông đột nhiên xuất hiện, đám người Đoạn Thiên Nhai, Vương Song sầm mặt lại.

- Tiền sư huynh, ngươi đến rồi!

Nhìn thấy Tiền Long, Tôn Miểu cung kính tiến lên hành lễ.

Tiền Long nhàn nhạt gật đầu, ra hiệu đối phương đứng ở phía sau, lập tức hắn nhìn về phía Đoạn Thiên Nhai, đạm mạc nói,

- Đoạn Thiên Nhai, đồ ở đây đều là vật vô chủ, người nào có thể lấy được thì là của người đó, nếu muốn có, thì phải dùng đến thực lực!

Bạn cần đăng nhập để bình luận