Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2409: Lay động Trớ Chú Chi Chủ

- Có điều cái này không quan trọng, nếu dám xông vào địa bàn của chúng ta, vậy cũng không cần đi!

Nói xong, Thạch Hạo không chút nào cho Vương Song cơ hội nói chuyện, vung đầu nắm đấm, đánh tới Vương Song!

Chiến lực thật sự của Thạch Hạo, trong lòng Vương Song rõ ràng, đặc biệt là sau khi đối phương tấn chức Thánh Giả, dựa theo suy đoán của hắn, hiện tại chiến lực của Thạch Hạo chỉ sợ có thể so với Chuẩn Đế.

Giao thủ trong nháy mắt, thiện địa như nút toạc ra, thần quang mênh mông khủng bố dâng lên xung quanh, giống như vô số mặt trời nhỏ áp xuống, lập tức nổ mạnh.

Trong ngàn vạn dặm tinh không, trong nháy mắt bị làm trống, hai thân ảnh va chạm vào nhau, các loại Thánh Thuật tuyệt sát khủng bố xuất hiện, mơ hồ trong lúc đó có tiên đạo quang huy mở rộ.

Bọn họ một người là Chí Tôn Đạo Cơ, người còn lại là tồn tại khủng bố dung hợp thế chất đứng đầu trong vũ trụ, nắm giữ vô số Thần Thông chí cường, không ai dám nói thật sự nắm chắc hơn đối phương.

Vương Song đương nhiên cũng đã từng giao thủ với Thạch Hạo, nhưng chân chính luận bàn, vật lộn sinh tử thì chưa từng làm qua, hiện tại thật sự chiến đấu, hắn mới chính thức hiểu được Thạch Hạo đến cùng có bao nhiêu khủng bố và cường đại.

Thân thể Thạch hạo không phải là thể chất chí cường nào đó, nhưng không biết sao khí lực lại mạnh mẽ không kém gì hắn, thi triển các loại chí cường trong bảo thuật, Côn Bằng Bộ, Chí Cường Thần Tắc, Khởi Nguyên Chi Ấn…

Trong lúc bọn họ chiến đấu giống như muốn trọng khai thiên địa, ngay cả Dạ Phi Yên cũng mở to miệng, tránh ra rất xa.

- Thực lực của bọn họ vậy mà khủng bố như thế.

Dạ Phi Yên khiếp sợ không thôi, nàng biết thực lực Thạch Hạo rất mạnh, nhưng mạnh đến tình trạng gì thì không rõ lắm, hiện tại thấy một màn như vậy, bỗng nhiên biết được thực lực thật sự của Thạch Hạo, chỉ sợ cũng chỉ kém Trớ Chú Chi Chú một chút.

- Ha ha, tiểu nha đầu, hiện tại ngươi biết chênh lệch giữa ngươi và hắn chứ?

Bỗng nhiên trong lúc đó, một tiếng cười khẽ vang lên, Dạ Phi Yên quay đầu nhìn lại, thấy rõ là phụ thân của mình, Trớ Chú Chi Chủ.

- Phụ thân, ngươi ngươi.....

Dạ Phi Yên khiếp sợ mở miệng.

- Vì sao ta ở đây?

Trớ Chú Chi Chủ khẽ cười một tiếng:

- Đương nhiên là lo lắng cho ngươi, ở cùng một chỗ với tên kia, nếu hắn bán ngươi đi, ta cũng chẳng hay biết gì

- Quan trọng hơn là, không lặng lẽ đi theo các ngươi, sao ta có thể nhìn thấy thực lực chân chính của hắn.

Nghe vậy trong mắt Dạ Phi Yên hiện lên một tia giật mình, cau mày:

- Phụ thân, ngươi vẫn không tin sư huynh!

- Chú Thần Quả tuy là thần dược, hơn nữa có căn nguyên của Trớ Chú ta, dù cho Chuẩn Đế cũng không có khả năng thoát khỏi khống chế của ta, nhưng thiên phú của hắn quá mạnh, ta chung quy vẫn không quá yên tâm..

Trớ Chú Chi Chủ bất đắc dĩ nói:

- Ngươi yên tâm, ta biết ý tứ của ngươi, chỉ cần lần này có thể lưu tôn cường giả này lại, ta sẽ tin tưởng hắn, ha ha, ta tưởng là Chuẩn Đế nào đó, thì ra là tên tiểu tử ngàn năm trước kia, sinh mệnh lực thật sự ương ngạnh, lúc trước Thanh Liên Đế Quân muốn dựa vào hắn câu thông Nhân Hoàng thời đại viễn cổ, kết quả bị Áo Cổ Đế Quân sử dụng Vĩnh Hằng Quang Huy đánh gãy, ta nghĩ hắn đã vẫn lạc, không nghĩ tới vậy mà còn sống, hơn nữa tu vi tăng vọt lên trình độ như thế.

- Đáng sợ, thiên phú như vậy còn đáng sợ hơn Thạch Hạo, nếu hắn không chết, tương lai tuyệt đối là họa lớn của chúng ta, có lẽ là Thanh Liên Đế Quân tiếp theo.

Nghe vậy Dạ Phi Yên an lòng, nhìn cảnh tượng chiến đấu phía trước, bỗng nhiên có chút lo lắng cho Thạch Hạo.

- Yên tâm, thực lực của Thạch Hạo qua nhiều năm ta dạy dỗ như vậy đã không có một tia nhược điểm, thậm chí nếu hắn có thể đột phá Chuẩn Đế, thực lực còn mạnh hơn ta mấy lần.

Trớ Chú Chi Chủ cười nói, vẻ mặt tự tin.

"Ầm."

Khi nói chuyện, Thạch Hạo và Vương Song tách ra, quần áo hắn lộn xộn, tóc đen tán loạn, ánh mắt cực kỳ lãnh khốc, như một tượng hoàng giả cái thế.

Ngay sau đó, hai tay hắn không ngừng kết ấn, tốc độ cực kỳ nhanh, theo động tác của hắn, khắp tinh không đều chớp động, có khí tức khủng bố lưu chuyển, từng đạo thần quang lưu chuyển, quang mang chói mắt chớp động, tràn ngập khí tức khởi nguyên.

Theo cỗ khí tức này xuất hiện, tinh không vô tận nháy mắt an tĩnh lại, giống như đi tới kỷ niên đại vũ trụ sinh ra.

Trong lòng Vương Song chua xót, hận không thể ngửa mặt lên trời hét to, đây là huynh đệ của hắn, vốn nên kề vai chiến đấu, nhưng hiện giờ tay chân tương tàn, gà nhà bôi mặt đá nhau.

Đối mặt với một kích khủng bố như thế, hắn cũng chỉ có thể phản kích, nếu không bản thân tuyệt đối sẽ có nguy cơ vẫn lạc.

Hơn nữa hắn cảm nhận được ở chỗ xa có một khí tức khủng bố như ẩn như hiện, hắn biết, là Trớ Chú Chi Chủ, đối phương đã đuổi theo.

Chỉ đối mặt với một người, Vương Song đã có cảm giác có chút cố hết sức, nếu hai người liên thủ, hắn muốn chạy cũng không làm được.

Tại thời điểm này, ánh mắt Vương Song hiện lên một tia tàn nhẫn, nhìn Thạch Hạo thi triển thần thông khủng bố, hắn bỗng nhiên mở thế giới của mình ra, trong nháy mắt Thạch Hạo bị bao phủ trong đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận