Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 474: Nhận muội muội!

Sau khi biết được tất cả mọi chuyện, Vương Song nhìn về phía ba kẻ sắc mặt trắng bệch kia, hắn lộ ra vẻ mặt cười nhạt, nhìn ba kẻ kia đang vô cùng sợ hãi.

- Bọn ta là thủ hạ của Y ca, cho dù ngươi là Tiến Hóa Giả cũng không thể giết bọn ta, Đại Hà Bang bọn ta có đến ba Tiến Hóa Giả! Người ngươi đánh bị thương lúc nãy chính là cháu của Y ca, nếu ngươi giết bọn ta! Đại Hà Bang bọn ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Một người ở trong đó gian nan nói.

- Đúng vậy, còn cha mẹ của nữ hài này nữa, cha mẹ của nàng cũng sẽ đền mạng cho bọn ta!

Một tên khác vội vàng lên tiếng, nói ra tất cả những thứ mình có thể lợi dụng.

Tuy Vương Song không thể hiện thái độ gì, nhưng dường như tiểu nữ hài biết được tâm sự của hắn, gắt gao cắn môi. Gương mặt đáng yêu hơi nhăn lại.

- Yên tâm, cha mẹ của ngươi sẽ không sao đâu, đại ca ca sẽ cứu cha mẹ của ngươi ra giúp ngươi!

Vương Song biết đối phương đang lo lắng điều gì, an ủi nói.

- Cảm ơn đại ca ca!

Phạm Ninh Ninh thả lỏng chân mày, cười lên trông rất đáng yêu.

Lúc này, đám người Thu Ảnh Đồng cũng nhận được tin tức, đồng loạt chạy đến, nhìn thấy cảnh tượng này. Vương Song kể lại đơn giản cho bọn họ nghe tình huống của Phạm Ninh Ninh, bọn họ vô cùng khiếp sợ, ánh mắt nhìn Phạm Ninh Ninh như nhìn thấy kho báu vậy, hận không thể nhào đến mà cắn xé nàng.

- Ảnh Đồng, ngươi dẫn theo ít người đi đưa cha mẹ của Ninh Ninh về đây đi, còn những kẻ này, ngươi xem thế nào rồi xử lý là được!

Vương Song phân phó Thu Ảnh Đồng đưa cha mẹ của Ninh Ninh về, dù sao đối phương cũng có đến ba Tiến Hóa Giả, tuy thực lực có thể không cao, nhưng để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, hắn vẫn muốn phái Thu Ảnh Đồng đi.

- Không thành vấn đề!

Thu Ảnh Đồng gật gật đầu, không nói gì thêm, mang theo một trăm người rời đi. Sai ba tên kia dẫn đường đến Đại Hà Bang.

Vương Song đưa bé con trở về doanh địa, sai người tắm rửa cho nàng, đồng thời cho nàng một bộ quần áo xinh đẹp, đợi đến khi Phạm Ninh Ninh xuất hiện trước mặt mọi người, ánh mắt của đám người Vương Song, Thu Báo Quôc đều sáng ngời, tiểu cô nương vốn vô cùng đáng yêu, bây giờ được mặc đẹp, giống y hệt như một tiểu công chúa, nhưng cơ thể của nàng ó chút gầy yếu, có thể vì thiếu ăn nên bị suy dinh dưỡng, Vương Song chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon, bày hết lên bàn, có chân gà, bánh mì, rau xào, đồ ước, bánh bao, hoa quả vâng vâng, thấy tiểu cô nương không ngừng nuốt nước bọt, sau khi Mạt Thế, nàng làm sao thấy được nhiều thức ăn như vậy.

Nhưng mà, nàng cũng không dám ăn, đôi mắt đáng yêu có chút sợ hãi nhìn chằm chằm Vương Song, thấy nàng như vậy, đám người Vương Song mỉm cười, Vương Song ôn nhu nói:

- Đến đây nào, Ninh Ninh, ăn đi, thức ăn ở đây đều cho ngươi cả!

- Đúng vậy, bé con, ăn đi, Vương Song đại ca ca không có gì, chỉ có thức ăn ngon thôi!

Thu Báo Quốc ở bên cạnh cũng trêu ghẹo một chút. Hiện giờ hắn cũng biết Vương Song có một chiếc nhẫn để chứa đồ, nhưng Vương Song cũng không quan tâm. Khi thực lực của hắn bị thu nhỏ lại, đương nhiên sẽ lo lắng bản thân sẽ bị người ta nhằm vào, nhưng bây giờ hắn đã trở thành người đứng đầu một thế lực, thực lực cũng vô cùng cường hãn, không lo có ai dám làm gì mình.

Nghe đám người Vương Song nói như vậy, ánh mắt của Phạm Ninh Ninh hiện lên vẻ vui mừng, trực tiếp ngồi xuống, cầm lấy cái chân gà rồi cắn một cái, giống như đã lâu lắm rồi chưa được ăn no, nàng ăn có thể nói như gió cuốn mây tan, không giống một tiểu cô nương rụt rè chút nào.

Nhưng đám người Vương Song không hề bất mãn, đều ở bên cạnh chờ đợi bé con ăn xong, vừa ăn, Vương Song vừa nhẹ nhàng nói:

- Ăn từ từ thôi, đừng gấp, còn nhiều lắm mà!

Chờ đến khi Phạm Ninh Ninh ăn xong, Vương Song sai người đem thức ăn thừa xuống hết, Phạm Ninh Ninh ăn no đến mức bụng căng tròn, ngượng ngùng nhìn đám người Vương Song.

- Ăn no rồi hả?

Vương Song cười khẽ nói.

- No rồi, cảm ơn đại ca ca.

Phạm Ninh Ninh nhu thuận trả lời, nàng lập tức nói tiếp:

- Đại ca ca, ngươi muốn Ninh Ninh làm gì, chỉ cần Ninh Ninh có thể làm được thì nhất định sẽ làm! Chỉ xin ngươi đừng làm thương tổn đến cha mẹ ta.

Tuy còn nhỏ, nhưng trong lòng nàng hiểu rõ tại sao Vương Song lại cứu mình, trên người nàng có một loại năng lực khiến người ta điên cường, nàng sợ rằng Vương Song cũng mơ ước năng lực này người mình, nhưng Vương Song đối xử với nàng rất tốt, không giống như những kẻ trước kia, nàng cũng nguyện ý giúp đỡ Vương Song.

Nghe vậy, đám người Vương Song đều trầm mặc, Lương Vân Hải ở bên cạnh Thu Báo Quốc vừa muốn lên tiếng, Vương Song lại dùng ánh mắt nghiêm nghị ngăn hắn lại, nhìn tiểu nữ hài, ôn nhu nói:

- Ha ha, Ninh Ninh ngươi suy nghĩ nhiều rồi, đại ca ca không cần ngươi làm gì cả, ngươi cũng không cần phải làm gì, đại ca ca nhận ngươi làm muội muội nhé? Như vậy, sau này sẽ không có ai ức hiếp ngươi nữa.

Đám người Thu Báo Quốc có chút kinh ngạc, bọn họ luôn cho rằng Vương Song muốn cứu tiểu nữ hài này là vì xem trong năng lực của đối phương, muốn lợi dụng đối phương, nhưng không ngờ lại muốn nhận làm muội muội.

Bạn cần đăng nhập để bình luận