Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2150: Đại chiến tương khởi

Bây giờ, thực lực Vương Song tăng vọt, lần nữa khu động Vạn Giới Châu, tốc độ đến mức khó có thể tưởng tượng, trên đường đi, ở trong hư không không ngừng ghé qua, không đến 1 tháng, đã về tới Tây Tinh Vực!

Đám người Vương Song, Tiểu Thất, Thu Ảnh Đồng vừa bước vào Tây Tinh Vực, đã cảm nhận được bầu không khí khẩn trương, nhiệt liệt.

Một đường đi qua đều là tin tức liên quan tới chí tôn Chiến sắp mở ra, thiên tài của Tây Tinh Vực trong một trăm năm, cũng như giếng phun chi thế, trước kia, Tinh Chủ cảnh giới, đặt ở một trong một nhất lưu tông môn, cũng là một phong chi chủ, cấp bậc trưởng lão, bây giờ, Tinh Chủ khắp nơi đều có.

Thậm chí, cao thủ đỉnh tiêm cảnh giới tôn giả, cũng rất nhiều!

Rất nhiều người đều lưu truyền, đây là thời đại vàng son, quần hùng cùng nổi! Thế nhưng cũng có một số người trong lòng có chút lo lắng, sợ là hồi quang phản chiếu!

Trở lại Thanh Nguyên Tông, Vương Song kinh ngạc phát hiện, trong tông môn khí tức tôn giả có hơn hai người!

- Hình như là Thanh Nguyên chưởng giáo cùng Dương Mạt.

Vương Song nhíu mày, thân thể trong nháy mắt biến mất, xuất hiện trên Vô Danh Phong của Thanh Nguyên Tông.

Lúc này, trên Vô Danh Phong, Chu Càn đang ngồi xếp bằng tĩnh tu, bỗng nhiên mở to mắt, nhìn hư không, khóe miệng lộ ra một nụ cười:

- Trở về rồi sao.

- Đệ tử tham kiến sư tôn.

Vương Song xuất hiện từ trong hư không cung kính hành lễ với Chu Càn.

Thu Ảnh Đồng cùng Tiểu Thất cũng đứng một bên, Thu Ảnh Đồng tò mò nhìn Chu Càn, trong cảm giác của nàng, trước mắt tu vi Chu Càn thường thường, chửng qua là tôn giả lục trọng thiên, vậy mà là sư tôn của Vương Song.

Nhưng mà, nàng là một nữ tử thông minh, biết rõ lời gì nên nói, lời gì không nên nói. Tiểu Thất đã sớm quen biết Chu Càn.

- Tốt, trở về là tốt rồi, 100 năm không gặp, ta cảm giác được, thực lực ngươi lại mạnh lên nữa rồi, hơn nữa, không phải mạnh bình thường!

Chu Càn vui mừng nhìn Vương Song, cả đời này chuyện mà hứn tự hào nhất chính là thu nhận Vương Song làm đệ tử!

Bây giờ nhìn đồ đệ thực lực rất xa vượt qua bản thân, trong lòng hắn lại vô cùng vui vẻ.

- Sư huynh, ngươi trở về rồi!

Lúc này, thân ảnh Dương Mạt cũng xuất hiện, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Vương Song, 100 năm không gặp, tu vi của Dương Mạt cũng đột phá đến cảnh giới tôn giả nhất trọng thiên!

Hơn nữa, Vương Song có thể phát giác được, trên người Dương Mạt tản ra một cỗ khí tức bản thân quen thuộc, tựa hồ là khí tức Chiến tộc. Vương Song không khỏi nghĩ đến Chiến Thần huyết trước đó mình lấy được ở Đại Tần hoàng triều, như thế xem ra, hẳn là Chiến tộc lưu lại, được Dương Mạt luyện hóa!

- Sư đệ, 100 năm không gặp, bây giờ tu vi của ngươi cũng đã vượt qua ta rồi.

Vương Song mở miệng cười nói.

- Cũng chỉ có tu vi cao hơn ngươi thôi, nếu thực sự đánh ngay, ta chỉ sợ không đánh lại một tay ngươi.

Dương Mạt buồn bực mở miệng nói, khiến cho Vương Song cùng Thu Ảnh Đồng không được cười phá lên.

- Hắc hắc, vị này chính là tẩu tử sao, không chỉ xinh đẹp, tu vi so với sư huynh còn cao hơn!

Dương Mạt nhìn thấy Thu Ảnh Đồng, ánh mắt sáng lên, sợ hãi thán phục mở miệng nói.

- Khanh khách...

Nghe vậy, Thu Ảnh Đồng mặt mày khẽ cong, giống như một dòng thu thuỷ, trong mắt không cầm được ý cười.

Vương Song lại có chút lúng túng, hắn ngược lại thật không biết làm sao đối mặt với quan hệ với Thu Ảnh Đồng.

- Được rồi, đừng ồn ào nữa, chưởng giáo đến rồi.

Chu Càn mỉm cười cắt ngang lời Dương Mạt, ngay sau đó đứng dậy, nhìn về phía nơi cửa, Thanh Nguyên Tử đang đi tới.

- Nếu không phải là vừa rồi Vương Song cố ý thả ra một chút khí tức, ta còn thật sự không cách nào phát giác ra, sư đệ, tên đồ đệ này của ngươi, thật sự là càng ngày càng lợi hại.

Thanh âm Thanh Nguyên Tử có chút bất đắc dĩ truyền đến.

100 năm không gặp, chưởng giáo Thanh Nguyên Tử cuối cùng cũng vượt qua ngưỡng cửa kia, tấn thăng đến cảnh giới tôn giả, 1 thân áo xanh, khuôn mặt đoan chính, chưởng giáo uy nghiêm càng ngày càng cường thịnh.

Nhưng mà lúc này, nhìn thấy Vương Song, khuôn mặt Thanh Nguyên Tử tràn đầy vẻ bất đắc dĩ. Ở phía sau hắn, còn có đám cường giả thế hệ trước Thạch Nghị, Lôi Càn cũng vẻ mặt tràn đầy hưng phấn nhìn Vương Song.

- Chưởng Giáo đại nhân nói đùa.

Vương Song cười khổ một tiếng, giới thiệu bọn họ với Thu Ảnh Đồng bên cạnh.

- Đây là Thu Ảnh Đồng của Phượng Hoàng nhất tộc, đến từ một nơi với ta.

Đám người Thanh Nguyên Tử nghe vậy, trong lòng giật mình, Phượng Hoàng nhất tộc, đây chính là một trong Thập đại chí cường chủng tộc của Yêu tộc tinh vực.

- Không nghĩ tới tiểu tử này ngay cả thiên kiêu Phượng Hoàng nhất tộc cũng đuổi tới tay.

Không ít người thầm nghĩ trong lòng, nhìn ánh mắt Vương Song có biến hóa:

- Khó trách tiểu tử này trước kia không gần nữ sắc, thì ra thích nữ nhân như này…

Vương Song đương nhiên không biết suy nghĩ trong lòng đám người này, bằng không, máu tươi đoán chừng sẽ nôn sạch mất.

Tất cả mọi người cùng chào hỏi, Thu Ảnh Đồng cũng không dám khinh thường, biết rõ đây đều là trưởng bối của Vương Song, cung kính đáp lễ, không hề ra vẻ kiêu ngạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận