Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1520: Cứu người (2)

- Nếu như lại có hai tên, có lẽ có thể hoàn toàn hoàn thành Huyết Tế, sau đó khám phá lợi ích trong đó!

Ánh mắt Trương Phổ tàn khốc mở miệng, đối với đệ tử Thanh Nguyên Tông lại giống như đối với heo lợn.

Bọn họ đang nói chuyện, đối với bộ dạng của Tô Nhan lại làm như không thấy, không biết khi nào, phiến thiên địa này trở nên khá lạnh, một số đệ tử mơ hồ phát giác được hoàn cảnh biến hóa, hơi nghi hoặc nhìn bốn phía, lại không phát hiện chút gì.

Ba người Trương Phổ cũng nhìn thấy cảnh này ánh mắt ngưng tụ, bọn họ mơ hồ phát giác được một cỗ sát ý.

- Người nào? Đi ra đây!

Bỗng nhiên, Trương Phổ quát to một tiếng, thanh âm vang vọng đất trời, âm thanh hét này khiến các đệ tử giật mình, nguyên lực trong cơ thể vô ý thức đề bạt, một mặt cảnh giác nhìn xung quanh.

Giống như một trận gió thổi qua, sau một khắc, ba người Trương Phổ, Đoạn Nguyệt nhìn thấy bên cạnh Tô Nhan có một người, đưa lưng về phía bọn họ, trông cực kỳ tuổi trẻ.

Thân ảnh này phất tay, một cỗ nguyên lực màu vàng óng ngút trời, giống như một tòa cự phong vạn trượng, hung hăng trấn áp xuống, thân thể sắp nổ tung của Tô Nhan trong nháy mắt bị trấn áp xuống, Nguyên Lực mất đi khống chế lại giống như chuột thấy mèo trở nên vô cùng nhu thuận.

Tô Nhan ngốc trệ nhìn người trước mắt, thậm chí quên mất tình cảnh bây giờ của mình.

- Các hạ là ai, cũng dám cứu dư nghiệt của Thanh Nguyên Tông sao!

Ba người Trương Phổ nhìn thấy bóng người đột nhiên xuất hiện, giật mình, lập tức trên mặt hiện lên một vòng sát ý, bọn họ đuổi tận giết tuyệt Đệ tử Thanh Nguyên Tông , nhìn thấy có người dám cứu người, bọn họ sao có thể không giận.

- Vương, Vương sư đệ!

Tô Nhan nghe được thanh âm, cuối cùng cũng kịp phản ứng, vẻ mặt kích động nhìn Vương Song.

- Thì ra cũng là dư nghiệt của Thanh Nguyên Tông, không nghĩ tới lại còn có lá gan xuất hiện, vừa vặn, mang ngươi đi Huyết Tế luôn!

Ba người Trương Phổ nghe vậy, trong mắt phát lạnh, nếu là dư nghiệt của Thanh Nguyên Tông, như vậy thì không cần nói gì thêm, giết mang đến là được!

- Không hay rồi, Vương sư đệ, ngươi đi mau, bọn họ đều là Hóa Thần cường giả, ngươi không phải là đối thủ của bọn họ!

Tô Nhan có chút lo lắng mở miệng, miễn cưỡng giãy dụa đứng lên, muốn ngăn chặn trước mặt Vương Song dường như muốn cho tranh thủ thời cơ đào mệnh cho Vương Song!

- Tiếp đó, giao cho ta!

Thân ảnh vươn tay, thái độ tự tin trấn an Tô Nhan, sau đó xoay người lại, chính là Vương Song!

- Vương Song, quả nhiên là ngươi!

Ba người Trương Phổ nhìn thấy Vương Song, trên mặt hiện lên một vòng dữ tợn:

- Tiền sư huynh đã sớm xuống mệnh lệnh, một khi gặp được ngươi, nhất định phải mang ngươi đến, xem ra ngươi đây là Thiên Đường có đường...

- Bớt nói nhiều lời đi, vốn dĩ ta còn tưởng rằng gặp được chân truyền đệ tử, không nghĩ tới lại là đám Tạp Ngư các ngươi!

Vương Song cắt ngang lời hắn nói, lạnh lùng mở miệng.

- Tạp Ngư?

Ba người Nghe vậy, Trương Phổ, Đoạn Nguyệt, Lưu Nguyên đều sửng sốt, bao gồm cả đám đệ tử phía sau đều sửng sốt, bọn họ lại bị xưng là Tạp Ngư!

Tam đại Hóa Thần, thả đặt trong bất kỳ tông mông nào cũng đều là đệ tử cấp bậc đỉnh phong, thế nhưng Vương Song lại gọi bọn họ như vậy!

Đây cũng không phải là cuồng vọng, mà chính là điên rồ!

- Tốt, rất tốt, Vương Song, Trương Phổ ta tu hành đến nay, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám nói thế với ta, Tạp Ngư? Ha ha, để Tạp Ngư ta mở mang kiến thức cho ngươi rốt cuộc là có bản lĩnh, hay chỉ là miệng đủ cứng!

Ánh mắt Trương Phổ phát lạnh, thân ảnh đột nhiên nhào về phía trước, một cỗ khí thế Hóa Thần sơ kỳ cảnh giới cường đại bỗng nhiên xông ra, như cùng một đóa khói báo động.

- Rầm.

Thân ảnh Trương Phổ đột nhiên bay về phía Vương Song, ngay lúc đó, một cỗ Nguyên Lực cường đại hóa làm một quyền ấn cực lớn, trực tiếp rơi xuống trên người Vương Song, hắn từ trong miệng Tiền Long sư huynh biết được thực lực của Vương Song có thể so với Hóa Thần, bởi vậy cũng không xem thường đối phương, vừa ra tay, đã trực tiếp đánh ra một kích mạnh nhất của mình.

- Băng Sơn ấn!

Đấm ra một quyền, hóa thành một đạo quyền ấn đủ để nát núi Liệt Hải.

Không gian rung động ầm ầm, giống như có một cỗ cổ chiến xa xẹt qua không trung!

Ánh mắt Trương Phổ vô cùng lạnh lùng, đối với nhất quyền của mình hắn tự tin vô cùng, lúc trước mình dựa vào một quyền này, trực tiếp nổ tung một cao thủ đồng cấp!

Vương Song lẳng lặng nhìn quyền ấn tiến đến, sắc mặt bình tĩnh đến cực hạn, thậm chí không có phòng ngự chút nào.

- Cuồng vọng!

Nhìn thấy một màn này, ánh mắt Trương Phổ càng thêm tàn nhẫn, động tác trong tay càng thêm hung mãnh, như một tòa núi lớn khuynh đảo.

- Rầm!

Chờ đến khi ấn quyền này chỉ cách mình một mét, Vương Song cuối cùng cũng động thủ, không có động tác dư thừa, Vương Song thu cánh tay, huy quyền, động tác vô cùng tiêu chuẩn, hắn đấm ra một quyền, trước mắt không gian đều vặn vẹo, không khí trong chốc lát bị rút khô, trước nắm đấm, trở thành một mảnh chân không!

Một cỗ lực lượng cường hãn đến cực hạn như nước sông vỡ đê mà đổ xuống!

Bạn cần đăng nhập để bình luận