Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1171: Hài tử (2)

Thời gian hai tháng trôi qua, lúc này, Vương Song không thể không xuất quan, bời vì hài tử của hắn và Miêu Đóa Nhi sắp ra đời.

Trong một gian phòng của biệt thự đã sớm bị đổi thành phòng đỡ đẻ, mấy nữ bác sĩ bên trong rất bận rộn, còn có hơn mười nữ y tá ở một bên làm trợ thủ, về phần Vương Song cùng người nhà hắn đều chờ ở bên ngoài, có chút lo lắng.

- Nha đầu Đóa Nhi tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì!

Miêu Xuyên lão gia tử lo lắng mở miệng nói, không ngừng đi tới đi lui trên hành lang.

- Miêu lão gia tử, ngài yên tâm đi, ở bên trong đều là thầy thuốc đỉnh cấp nhất của Hoa Quốc, đồng thời nơi này của chúng ta còn có đông đảo Tiến Hóa Giả, Đóa Nhi muội muội nhất định sẽ không có việc gì!

Một bên, Triệu Hân mở miệng an ủi đối phương.

Bên cạnh nàng, đám người Thái Hiểu, Triệu Nhược Nam cũng đứng ở nơi đó, có chút hâm mộ nhìn gian phòng trước mắt.

- Cũng không biết nha đầu Đóa Nhi sinh nam hay nữ nữa!

Phụ thân Vương Hải mở miệng nói. Bởi vì trước đó Vương Song cấm mọi người dò xét hài tử trong bụng Miêu Đóa Nhi, cho nên tất cả mọi người không biết hài tử trong bụng Miêu Đóa Nhi rốt cuộc là nam hay nữ.

Mặc dù Vương Song đã nói là nam hay nữ đều không quan trọng, nhưng tư tưởng của lão nhân vẫn thích nam hài hơn, theo bọn hắn nghĩ, như vậy mới có hậu đại, có thể nối dõi tông đường!

- Yên tâm đi, bá phụ, hài tử trong bụng Đóa Nhi muội muội nhất định là một tiểu tử Mập Mạp!

Thái Hiểu bên cạnh mở miệng cười nói.

Triệu Hân nghe vậy, bất đắc dĩ khẽ lắc đầu, dường như có chút thất vọng.

- Chỉ mong vậy thôi!

Trên mặt Vương cha hiện lên vẻ chờ mong.

- Mặc kệ là nam hay nữ, đều là người của Vương gia chúng ta!

Vương Cầm bên cạnh mở miệng nói, cũng không đồng ý với thái độ của phụ thân. Trước kia lúc phụ mẫu có chút bất công, đương nhiên, cũng không có bạc đãi nàng nhưng điều này vẫn luôn khiến Vương Cầm cảm thấy không vui.

Đều là hài tử của Vương gia, tại sao có thể đối xử phân biệt chứ!

Lúc này Lam Lam bên cạnh đã có thể tự bước đi, nhưng vẫn được Vương Cầm ôm vào lòng, giống như một con búp bê, đôi mắt nhỏ đen nhìn căn phòng trước mặt, dường như đang chờ mong tiểu đệ đệ hoặc là tiểu muội muội của mình.

Không bao lâu, mọi người chính nghe thấy tiếng “oe oe”, tinh thần chấn động, cùng đứng dậy.

- Sinh rồi!

Rất nhanh, có một nữ bác sĩ ôm một hài tử đi ra, vẻ mặt vui mừng:

- Thành chủ, chúc mừng, đây là một nữ hài!

Nghe vậy, sắc mặt Vương cha cùng đám người Miêu Xuyên đám khẽ đổi, nhưng mà lúc này Vương Song cũng không chút do dự, cẩn thận từng li từng tí ôm hài tử, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo đó, thậm chí không có dáng vẻ khô quắt của tiểu hài tử, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn điêu ngọc trác, đôi mắt nhỏ vô cùng trong suốt, giống như vừa tỉnh ngủ nhìn mình chằm chằm, vốn dĩ vẫn đang khóc, nhưng lần đầu nhìn thấy Vương Song đã ngừng thút thít.

Vương Song ôm tiểu hài tử vào lòng, giống như ôm lễ vật trân quý nhất thế gian, trên thân thể nhỏ bé này, hắn có thể cảm nhận được một cỗ khí tức huyết mạch tương liên.

- Đây là hài tử của ta!

Vương Song nhìn tiểu hài, trong mắt không nén nổi sự kích động, xoay đầu lại nhìn về phía phụ mẫu, Vương Song lại phát hiện sắc mặt bọn họ có chút không đúng.

Vương Song chỉ suy nghĩ một chút đã hiểu rõ ý nghĩ của bọn họ, trên mặt lộ vẻ bất mãn.

- Cha, mẹ, nhanh tới xem tôn nữ của hai người đi!

- Ta xem xem!

Vương Cầm tiến lên nhìn sắc mặt hài tử, ánh mắt sáng lên:

- Đáng yêu quá!

- Lam Lam, nhìn xem, ngươi có một muội muội, sau này không được bắt nạt muội muội, còn phải bảo vệ muội muội thật tốt nữa!

- Lam Lam có muội muội, Lam Lam sẽ không để cho người khác bắt nạt muội muội, ai dám bắt nạt muội muội ta, ta sẽ đánh hắn!

Lam Lam mở đôi mắt to, nắm chặt nắm tay nhỏ, dường như đang tiếp sức cho mình!

Nghe thấy thanh âm non nớt của Lam Lam, đám người Vương Song bên cạnh cũng nở nụ cười, nhưng mà Vương Song không dám xem thường Lam Lam, lúc trước trong cơ thể nàng hấp thu nguyên một quả sinh mệnh, những năng lượng này đều bị bản thân phong tỏa trong cơ thể nàng, đợi mấy năm nữa, Lam Lam sẽ hoàn toàn hấp thu. Cộng thêm cơ sở tu hành pháp, chỉ sợ qua mấy năm nữa sẽ trở thành Tiến hóa giả nhất giai trẻ nhất của căn cứ địa, đây cũng chỉ đơn thuần là tu luyện tốc độ!

Đằng sau, mặc dù sắc mặt phụ mẫu Vương Song và Miêu xuyên lão gia tử không tốt lắm, nhưng vẫn tiến lên, nhìn hài tử trong lòng Vương Song, trên mặt lộ ra nụ cười.

- Thật đáng yêu, xem ra cũng là một tiểu mỹ nhân.

Triệu Hân tiến lên trước, nhìn hài tử trong lòng Vương Song mở miệng khen.

- Để ta ôm một cái nào?

Vương Song cười cười giao hài tử cho Triệu Hân, Triệu Hân vội vàng cẩn thận từng li từng tí nhận lấy, động tác vô cùng nhẹ nhàng, ôm hài tử, Triệu Hân chơi đùa một hồi nhưng lại bị những người khác yêu cầu ôm một tí, Triệu Hân lập tức dời ánh mắt nhìn về phía Vương Song. Vương Song gật đầu, sau đó tất cả mọi người cẩn thận ôm hài tử.

Cuối cùng, hài tử đến trong lòng Vương Song.

Bạn cần đăng nhập để bình luận