Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1091: Sức mạnh khủng khiếp! (2)

Phương Thanh thấy thế, cũng nhanh chóng chạy về phía trước,

- Miêu Vong, ngươi sao vậy? Không có việc gì chứ?

Mọi người xung quanh thấy cảnh này, đều vô cùng hiếu kỳ tiến lên, một biết rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.

- Vút

Ở trong không trung, một bóng dáng màu xanh biếc bay đến với tốc độ cực nhanh, giống như tia sét vậy, trực tiếp xuyên qua đám người, chạy về phía Miêu Vong.

Sau đó bóng xanh kia dừng lại, lộ ra hình dáng, đó chính là một đằng mạn nhỏ lục sắc, những nhìn đến dây leo kia, Ngạn Tiểu Ngư trong nháy mắt sững sốt, kính sợ lên tiếng,

- Lục Ma Đằng đại nhân!

Thân là người của căn cứ thành phố Giang Nam, làm sao lại không biệt Thủ Hộ Thần của căn cứ chứ, dù sao, thi thể của vô số Zombie phần lớn đều trở thành chất dinh dưỡng của Lục Ma Đằng.

Đồng thời, Lục Ma Đằng thân là sủng vật của Vương Song cũng khiến cho mọi người cũng phải kính sợ với nó.

Thấy Lục Ma Đằng xuất hiện, hắn biết các nhân vật cấp cao của căn cứ chắc chắn đang ở cách đó không xa, cho nên mới buông thành chủ ra, hắn cũng bắt đầu xua những người xung quanh tản đi.

Lục Ma Đằng cảm nhận được khí tức linh hồn quen thuộc, nhất thời cảm thấy vô cùng hung phấn, không ngừng dùng thân thể của mình ma sát lên cánh tay của Vương Song.

Từng đợt ý niệm vô hình thông qua một cõi u minh nào đó đã truyền vào đầu của Vương Song.

- Chủ nhân, chủ nhân!

Không bao lâu sau, ở phía xa xa trên bầu trời đã vang lên tiếng “Ầm ầm”, một chiếc máy bay trực thăng đang chậm rãi đáp xuống, rất nhanh, những người ở phía trong đã xuất hiện, khí thế vô cùng hùng hồn, cường đại, tất cả dường như đều không hề yếu hơn Kha Ni!

Thấy những cao thủ xuất hiện từ trên cao, một số người đều kinh hãi vội vàng lùi về phía sau, sợ những người này cũng giống như những kẻ lúc trước.

- Thành chủ!

- Thành chủ ở đây!

Đám người Chu Ảnh vừa xuống, đã liếc nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện có không ít người đang vây xung quanh Vương Song, lập tức kích động bước về phía đó, thế nhưng đợi đến khi bọn họ đến, phát hiện dường như Vương Song đang hôn mê.

- Đã có chuyện gì xảy ra?

Ánh mắt Chu Ảnh mãnh liệt nhìn Ngạn Tiểu Ngư, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, Ngạn Tiểu Ngư chắc chắn, nếu bản thân không đưa ra một câu trả lời hợp lý, e rằng ngay sau đó, bản thân sẽ không có cơ hội nhìn thấy ánh mặt trời ngày mai nữa!

Ngạn Tiểu Ngư không dám giấu giếm, nhanh chóng kể lại mọi chuuyện, đương nhiên, không quên kể lại hành động mình xả thân làm khiêng cho thành chủ, thậm chí còn lặp đi lặp lại.

Nghe Ngạn Tiểu Ngư giải thích xong, đám người Chu Ảnh đều nhíu mày.

- Trước tiên đưa thành chủ về rồi nói tiếp, trong căn cứ có bác sĩ, còn có SMT, nhất định có thể giải quyết được vấn đề của thành chủ!

Chu Vân Nguyệt ở một bên nói, ánh mắt có chút vội vàng, nàng luôn có cảm tình đối với Vương Song, mặc dù biết bản thân căn bản không xứng với Vương Song, nhưng vẫn không nhịn được mà nghĩ đến.

Nghe vậy, tất cả mọi người đều gật đầu, bất luận thế nào, đưa thành chủ về là chuyện quan trọng nhất, ở bên ngoài thật sự quá nguy hiểm, đồng thời cơ thể của thành chủ dường như xuất hiện một số vấn đề, thực lực lại thoái hóa về Tiến Hóa Giả nhất giai, nếu không phải Ngạn Tiểu Ngư không dám lừa bọn họ, e rằng bọn họ thật sự không thể tin được.

- Không được, các ngươi không thể đưa Miêu Vong đi!

Nghe đám người Chu Ảnh nói vậy, đám người Phương Thanh ở một bên cũng rất gấp, vội vàng lên tiếng ngăn cản.

Nếu những người này đưa Miêu Vong đi, hắn làm sao ăn nói với Miêu Đóa Nhi đây, chỉ sợ đối phương sẽ khóc chết mất. Cho nên, mặc dù thực lực của đối phương vô cùng đáng sợ, nhưng vẫn không nhịn được mà lên tiếng ngăn cản.

- Hửm?

Đám người Chu Ảnh nghe vậy, ánh mắt trở nên ngưng trọng, trong mắt nổi lên sát ý nhìn về phía Phương Thanh, lập tức lạnh lùng nói:

- Ha, chỉ là một Tiến Hóa Giả cấp bảy, lại còn dám ngăn cản bọn ta! Ngươi ăn gan hùm rời hả!

Đối với bọn họ mà nói, những kẻ dám ngăn cản bọn họ đưa thành chủ đi, cũng chính là kẻ địch của toàn bộ căn cứ thành phố Giang Nam, bọn họ tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ, nếu không phải lúc nãy thấy đối phương ở ngay bên cạnh thành chủ, dường như có chút thân thiết, chứ chỉ dựa vào lời này của đối phương, hắn đã lập tức bị đánh chết.

- Đừng mà, Chu Ảnh đại nhân!

Ngạn Tiểu Ngư ở một bên cũng giật mình, vội vàng đến bên cạnh Chu Ảnh thì thầm gì đó, ánh mắt của Chu Ảnh lập tức kinh ngạc nhìn về phía đám người Phương Thanh.

- Trước tiên phải đưa thành chủ về trước đã, còn những người khác, nếu đồng ý đến căn cứ thành phố Giang Nam thì bọn ta sẽ vô cùng hoan nghênh.

Chu Ảnh lạnh nhạt nói một câu, sau đó đưa Vương Song lên máy bay trực thăng.

Còn lại hai người Tô Vũ, Chu Vân Nguyệt, vừa nãy bọn họ nhận được tin tức kia cũng hiểu được, nên cần để lại hai người, nhất định phải tìm hiểu rõ ràng, bọn họ mới biết mà tìm cách giải quyết được.

Hai người Tô Vũ cũng hiểu được ý của Chu Ảnh, không phản đối gì, cùng đám người Phương Thanh trở về Miêu Trại của bọn họ.

Về phần Ngạn Tiểu Ngư, cũng theo chân hai người Tô Vũ, dù sao, hắn cũng quen thuộc nơi này hơn đám người Tô Vũ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận