Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1322: Leo thang trời! (2)

- Sư huynh, trên cầu thang bạch ngọc, Tinh Chủ lưu lại một quy tắc, chỉ cần có người dám động thủ, công kích của đối phương nhất định sẽ bị đánh trả, trừ phi thực lực gấp mấy lần tinh chủ, nếu không, không ai có thể phá vỡ quy tắc này!

Đường Tâm Liên ở bên cạnh nhẹ nhàng giải thích, thân là Tiên Thiên Linh Thể, có thể dung hợp với thiên địa, do đó, nàng có cảm ứng cực kỳ rõ ràng với quy tắc của thiên địa, trong khoảnh khắc vừa rồi, nàng đã cảm nhận được từ cầu thang bạch ngọc kia tản ra vô số quy tắc dày đặc!

Quy Tắc Chi Lực, là lực lượng chỉ có tồn tại cấp bậc Tinh Chủ mới có thể nắm giữ, hơn nữa nó thuộc về lực lượng của thần linh, Lý Đông Đào mặc dù là thiên tài, nhưng so sánh với lực lượng của Tinh Chủ, không khác gì ánh sáng đom đóm mà muốn ganh đua với ánh trăng!

Nghe thấy lời nói của Đường Tâm Liên, sắc mặt Lý Đông Đào âm trầm, cố gắng nặn ra một nụ cười với Đường Tâm Liên:

- Đa tạ sư muội đã nhắc nhở, lần này là sư huynh xơ xuất rồi!

- Chẳng qua, bọn họ cho rằng tiến vào nơi này là ổn rồi ư, thật ngây thơ, đây là khảo hạch của Tinh Chủ, chỉ có đủ thiên phú mới có thể leo tới bậc cao nhất, tiếp theo, ta sẽ cho các ngươi biết thế nào là tuyệt vọng!

Lý Đông Đào nhìn bóng lưng của Vương Song, trong mắt hiện lên một tia hung lệ, dứt lời, bóng người chuyển động, một khắc sau đã đáp xuống cầu thang bạch ngọc.

- Chỉ có chút áp lực này, xem ra vị Tinh chủ kia chẳng qua chỉ là như vậy mà thôi!

Vừa mới đặt chân xuống bậc thang, trong mắt Lý Đông Đào hiện lên một tia khinh thường, loại áp lực này, thậm chí còn không bì được áp lực cực lớn lúc trước hắn ở trong Trọng Lực Thất ở Tông Môn!

- Cẩn thận một chút vẫn tốt hơn!

Bóng dáng Đường Tâm Liên tựa như tiên tử không nhiễm bụi trận, nàng nhẹ nhàng đáp xuống bậc thang bạch ngọc, chậm rãi đi về phía trước.

Nhìn thấy Đường Tâm Liên dường như không hề bị ảnh hưởng một chút nào, ngay cả Lý Đông Đào, trong mắt cũng lóe lên tia ghen tị, cùng là thiên phú nhất phẩm, nhưng khi so sánh, chỉ có linh thể, thần thể, vương thể các loại mới là thật sự là thiên chi kiêu tử, thiên phú mới được gọi là đỉnh phong!

Trong mắt hắn hiện lên một tia mê mang, nhìn thấy đối phương cách mình càng ngày càng xa, hắn tiếp tục leo lên, giống như muốn đuổi theo Đường Tâm Liên.

Phía dưới, đông đảo các đệ tử của Nguyên Linh Tông đều liếc mắt nhìn nhau, đồng thời bước tới cầu thang, leo lên!

Bọn họ đều là thiên kiêu của Nguyên Linh Tông, mỗi người đều có thiên phú kinh người, Trấn Hải Hầu mặc dù là Siêu Phàm, nhưng, cầu thang bạch ngọc này là khảo nghiệm người có tiềm lực, thực lực không có bao nhiêu tác dụng, ngược lại thực lực càng mạnh, sẽ càng phải gánh chịu áp lực càng mạnh!

Tất cả các đệ tử vừa đặt chân lên cầu thang, đã cảm thấy áp lực nặng nề, nhưng áp lực này nằm trong phạm vi chấp nhận được của mọi người!

- Đi thôi, ta không tin tiểu tử này còn có tiềm lực mạnh hơn chúng ta!

Đông đảo các đệ tử liếc mắt nhìn nhau, lần lượt xuất thủ!

Ở phía trên, Trấn Hải Hầu nhìn thấy đám người phía sau, sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ khó coi, những kẻ đột nhiên xuất hiện này nằm ngoài dự đoán của hắn, mọi người đều biến thái như vậy, trước đó Hắc Ma lão nhân chỉ có thể chịu được tới bậc thứ ba. Trong nhóm người này, không ngờ người nào cũng có thể đi tới bậc thứ bảy bậc thứ tám, nhất là nữ nhân dẫn đầu, giống như đang đi dạo, đã vượt qua hắn, chậm rãi đi lên!

Phía sau, Lý Đông Đào và Vương Song theo sát, Lý Đông Đào bước lên phía trước, lạnh lùng nhìn Vương Song, chỉ cách Vương Song không đến một mét!

- Sao? Ngươi còn muốn đánh nhau ư?

Vương Song cười lạnh nhìn đối phương, trải qua một màn trước đó, Vương Song hiểu được, trên cầu thang bạch ngọc không cho phép đánh nhau, vi phạm nhất định sẽ bị phản kích, cho nên hắn không mảy may sợ hãi!

- Được lắm, ta nhớ mặt ngươi rồi, tiểu tử!

Lý Đông Đào lạnh lùng nhìn Vương Song:

- Ta hy vọng ngươi có thể đi lên, như vậy... Ta có thể hoàn toàn nghiền nát ngươi!

Nói xong, Lý Đông Đào trực tiếp vượt qua Vương Song, bước về phía những bậc trên!

Khi đi ngang qua Trấn Hải Hầu, Lý Đông Đào tỏ vẻ khinh thường nhìn Trấn Hải Hầu đang căng thẳng:

- Một tên phế vật, cũng dám tới đây!

Sắc mặt Trấn Hải Hầu trong nháy mắt đỏ như máu, trước đây chưa từng có người nói như vậy với hắn, nhưng hắn căn bản không mở miệng được, áp lực cực lớn giờ phút này trở nên cực kỳ đáng sợ, Trấn Hải Hầu sợ hắn vừa lên tiếng sẽ bị nản chí, trực tiếp lăn xuống khỏi cầu thang!

Lý Đông Đào tiếp tục tiến về phía trước, như thể hắn muốn đuổi theo Đường Tâm Liên ở phía trước, nhưng bóng dáng mảnh mai của Đường Tâm Liên dường như không bị một chút lực cản nào, nàng đã đi được một nửa cầu thang, không chút mệt mỏi, rất nhanh đã bỏ xa mọi người ở phía sau đầu!

Đứng ở bậc thứ chín, Vương Song chịu áp lực mạnh mẽ như vậy, sắc mặt lạnh lùng, áp lực nơi này kém xa cực hạn của hắn, nhưng khi tiến lên phía trước, Vương Song cũng phát hiện ra một chuyện, bậc thang tựa như không chỉ kiểm tra thiên phú của một người, còn có cả tiền lực của người đó!

Bạn cần đăng nhập để bình luận