Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 127: Tên du côn! (2)

- Kỹ năng: Thuật trị liệu, có thể nhanh chóng hồi phục vết thương! Một ngày chỉ được sử dụng một lần.

- Đánh giá: Thuật trị liệu, có thể nhanh chóng hồi phục vết thương, là sự tồn tại không thể thiếu trên chiến trường. Tiến hoá giả này tiến hoá đến cao cấp có thể nối lại tay chân đã đứt, chỉ cần vẫn còn một hơi thở, có thể cứu được người!

Triệu Hân lại thăng cấp lần nữa, giờ đây không những đã bổ sung lại hao tồn trước đây, còn có thể triển khai một lần nữa. Vì vậy Triệu Hân không chút do dự mà giải phóng kỹ năng, chữa khỏi hoàn toàn vết thương của Vương Song.

Vương Song vô cùng hài lòng, hắn biết phải để Triệu Hân liên tục thăng cấp thì tác dụng của nàng ở tương lai mới càng thêm đáng sợ, quả thật chính là quả nhân sâm trên thế giới này.

Nhưng khi đám người cảm thấy có hơi thoải mái suốt chặng đường, đột nhiên trước con đường trực tiếp bị xe của rất nhiều người chặn lại, căn bản không thể lưu thông. Vương Song cau mày, dừng xe lại, những xe ở phía sau cùng phát hiện tình hình phía trước, bọn họ lần lượt xuống xe, muốn di chuyển chỗ xe này đi.

- Không được di chuyển!

- Ai di chuyển sẽ bắn chết người đấy!

Vào lúc này, hai bên đường có mười mấy tên nam nhân cầm súng tiểu liên, súng trường xuất hiện. Người nào người nấy vô cùng hung dữ, bọn họ giống như lang sói giơ nòng súng nhắm về phía đám người.

Trong đám người ngoại trừ đám người Vương Song, Lý Tân, Chương Nghiệp ra thì đều ngây ngốc, bọn họ căn bản không ngờ đến sẽ gặp phải tình huống thế này, đợi đến khi bị người ta dùng súng chĩa vào bọn họ mới biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng đã muộn mất rồi.

- Chậc chậc, nhiều nữ nhân quá. Thành ca, thế là chúng ta có thể sung sướng một chút rồi!

- Ha ha, còn là những học sinh nữa. Học sinh được, học sinh được, đã rất lâu rồi ông đây chưa chơi mấy em học sinh!

- Nhiều, nhiều vật chất như vậy, còn có súng. Ha ha, lần này chúng ta phát tài rồi!

- Mỹ nữ xinh đẹp quá, trời ơi, chuyến này chúng ta lời to rồi!



Một đám nhìn vô cùng hung hãn, khi nhìn thấy nhóm người Lâm Tuyết Tình, Triệu Hân, Trương Dao, tên nào tên nấy giống như mấy con ma đói cả đời chưa được ăn cơm nhìn thấy món ăn ngon vậy, trong miệng không ngừng phát ra những tiếng cười dâm đãng, những câu nói thô tục cũng được phát ra từ miệng bọn họ.

Có không ít tên phần dưới đã nhô cao như túp lều rồi, lúc nhìn thấy vật chất trên xe và súng máy trên người đám người thì càng thêm vui mừng điên cuồng. Lần này, không những có nhiều nữ nhân xinh đẹp để ôm, mà còn có nhiều vật chất như thế, bọn họ chưa từng có cuộc làm ăn nào lời như hôm nay.

- Không được rồi, ta chịu không nổi nữa. Thành ca, để ta chọn trước một người sung sướng đi!

Một tên nam nhân vẻ mặt dữ tợn nói với tên đầu trọc đứng ở một bên, cơ bắp cuồn cuộn như gấu chó nói. Hắn nói xong, bèn bắt lấy một nữ nhân kéo sang một bên, bắt đầu muốn làm chuyện đồi bài. Vương Song nhìn rõ người bị bắt là Vương Đan!

- Mẹ nó, thằng không có tiền đồ!

Người được gọi là Thành ca cười, mắng một câu. Nhưng hắn không ngăn cản, chỉ cần giữ lại mấy nữ nhân xinh đẹp nhất cho hắn là được, những người khác thì mặc cho bọn đàn em giày vò.

- Mẹ ơi, con sợ!

Đổng Mộng Kỳ có hơi hoảng sợ, núp phía sau người Đổng Châu.

- Mộng Kỳ, đừng sợ, còn có Vương Song ca ca của con mà!

Vẻ mặt Đồng Châu bình tĩnh nhìn phía trước, nàng tin rằng dựa vào thực lực của Vương Song thì đám người này không đáng để sợ hãi.

- Cứu ta, Vương Song, Lý Tân! Cứu ta!

Vương Đan ở một bên hoảng sợ hét lớn, vừa giãy dụa mạnh mẽ. Những người khác đều hệt những con chim cút, không dám lên tiếng nói một lời. Chỉ có mấy người sắc mặt không đổi, lạnh lùng nhìn bọn côn đồ.

- Ha ha, còn muốn có người cứu ngươi à, hầu hạ lão tử cho tốt đi, biết đâu sẽ tha cho ngươi một mạng!

Nam tử vừa cởi quần vừa cười dâm đãng nói.

Đám côn đồ nhìn thấy dáng vẻ hoảng sợ của Vương Đan, cũng đều cười ha ha, không ít người còn bắt đầu bắt chước dáng vẻ của người đầu tiên, dẫn một nữ nhân đi khoái hoạt một phen, nhưng mà bọn chúng lại thấy hoảng sợ khi giọng nói của nam tử nói ra. Một đạo hào quang óng ánh xuất hiện, đồng thời, một đạo đao ảnh màu đen cũng cùng lúc nở rộ ở giữa đám côn đồ, đồng thời tiếng đạn bắn ra “bang bang” cũng xuất hiện.

- Phốc phốc.

Nam tử đang cười điên cuồng đột nhiên im bặt, một cái đầu lâu bay thẳng lên, máu tươi trực tiếp từ trong cổ phụt ra.

Nhưng còn chưa đợi người người khác kịp phản ứng, một đạo đao ảnh màu đen lướt qua, chưa đến thời gian một giây, năm sáu cái đầu bay thẳng lên, một số tên côn đồ khác cuối cùng cũng kịp phản ứng, đang muốn phản kích, đáng tiếc, dưới công kích Thần Thương Thủ của Lưu Hâm, lại có thêm năm sáu tên côn đồ trực tiếp bị một thương nổ đầu.

Toàn bộ quá trình còn chưa đến mười giây, trên sân ngoại trừ đám người Vương Song còn có thể đứng, chỉ còn lại tên nam tử được gọi là Thành ca kia. Vương Đan lúc này cũng nhanh chóng chạy đến sau lưng đám người Vương Song, ở cùng một chỗ với đám người Lâm Tuyết Tình, có chút chưa hồi tỉnh sau cú sốc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận