Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 933: Lệ Lệ Tháp! (3)

– Bản tọa mấy ngày trước gặp phải một tên thú vị, tựa hồ không phải người của thế giới chúng ta, cho dù là uy lực súng năng lượng cực lớn của của Tinh quốc chúng ta cũng không thể đánh vỡ làn da của đối phương, ta cảm thấy tên này rất thú vị, cho nên, bắt hắn lên, hiện tại mọi người cùng nhau thẩm vấn đối phương một chút, nếu như ai có thể khiến hắn nói ra bí mật của mình, bổn tọa lập tức trọng thưởng hậu hĩnh!   

Nói xong, một bóng dáng có chút ngốc nghếch bị dẫn lên, trên cổ còn đeo xiềng xích công nghệ cao, Vương Song nhìn thấy thân ảnh này, cũng sửng sốt, vốn muốn động thủ, hiện tại cũng là tạm thời ngừng lại, chuẩn bị xem diễn biến sự tình.   

Tất cả mọi người đều nhìn tên dịch dung thành dáng vẻ của Vương Song này, không ít người đều đang cúi đầu nhỏ giọng nghị luận.  

- Nữ vương đại nhân, gia tộc Khoa Nhĩ có một loại bí thuật, có thể khiến tên gia hỏa này mở miệng nói ra sự thật, có lẽ có thể để Khoa Nhĩ đại nhân thử một lần!

Một giọng nói vang lên, mọi người nhìn lại, thì ra là một lão đầu đồng dạng có chút già nua.   

Mọi người nhất thời hiểu được, đây là Tác Phi đại nhân muốn báo thù chuyện lúc ấy bị Khoa Nhĩ đại nhân tranh đoạt Đại Lệ Tư, lúc trước hai người đều là vì mỹ mạo của Đại Lệ Tư kinh ngạc tới điên cuồng, cuối cùng vẫn là Khoa Nhĩ đại nhân kỳ cao một chiêu, chiếm được Đại Lệ Tư.   

Cho nên, bây giờ đối phương trực tiếp đẩy Khoa Nhĩ đại nhân ra, nếu đối phương dễ dàng mở miệng như vậy, nữ vương đại nhân làm sao có thể để cho bọn họ nghĩ biện pháp!  

Hiểu được nguyên nhân trong đó, tất cả mọi người đều là bộ dáng xem kịch, sắc mặt Khoa Nhĩ biến đổi, muốn mở miệng giải thích, Lệ Lệ Tháp căn bản không cho hắn cơ hội giải thích, nói:

– Khoa Nhĩ, nếu mọi người đã nói như vậy, vậy ngươi tới biểu hiện một chút đi!

Nghe được giọng nói của Lệ Lệ Tháp, nhất thời Khoa Nhĩ lập tức nuốt những lời muốn vào trong bụng, bọn họ đều biết rõ dưới bề ngoài xinh đẹp của Lệ Lệ Tháp rốt cuộc có một trái tim ngoan độc cỡ nào, nếu như mình dám cự tuyệt, hắn có thể cam đoan mình lập tức bị thị vệ ở một bên trực tiếp phân thây, vẫn là không dám có chút do dự!

Cho nên, hắn chỉ có thể một đầu mồ hôi lạnh đi tới trước mặt nam tử, trong miệng yên lặng nói thầm vài câu, chính là nhìn thấy trong mắt hắn tựa hồ có một đạo hắc sắc sáng bóng hiện lên.  

Nam tử đối diện tựa như bị hắn khống chế, khuôn mặt vốn có chút ngốc trệ biến thành càng thêm ngốc trệ.   

– Nói cho ta biết, tên của ngươi!   

– Mã... Mã Lợi…   

– Ngươi là người nơi nào? Vì sao đột nhiên xuất hiện trước con đường của nữ vương đại nhân!

– Ta...ta không biết... Đó không...là ta...

Giọng nói của nam tử đứt quãng, nhưng lại làm cho Khoa Nhĩ vô cùng khiếp sợ, dường như thật không ngờ phản ứng của nam tử lại phối hợp như vậy, không sai, chính là phối hợp, hắn đều đã chuẩn bị xuất ra khí lực bú sữa mẹ của mình, không nghĩ tới vừa mới động thủ như vậy, đối phương chính là toàn bộ đều nói hết.   

Nhưng mà, càng nghe tiếp, hắn càng cảm thấy có chút kinh hồn run rẩy, nghe được cuối cùng, hắn căn bản cũng không cần tiếp tục hỏi tiếp nữa, mãnh liệt tiến lên, ở trên mặt nam tử xoa nắn một lần, nhất thời khuôn mặt vốn của nam tử hiện lên.

"Rầm"

Sắc mặt của Lệ Lệ Tháp trong nháy mắt trở nên tái nhợt, tay vịn trên ghế lan can trực tiếp bị nàng một tay đập nát, lúc này, mọi người làm sao mà không biết được người trước mặt không phải là Vương Song chứ, đối phương sớm đã chạy mất!

- Đồ khốn, người của ngục giam trông coi như thế nào, một người sống sờ sờ, lại có thể chạy mất như vậy!

Vẻ mặt Lệ Lệ Tháp tái xanh, ngón tay chỉ thẳng vào Ngục Trưởng của ngục giam, đó là một tên nhìn có vẻ tai to mặt lớn, lúc này, trên mặt hắn mồ hôi tuôn như mưa, hai chân đều đang run rẩy.

- Nữ Vương, bọn ta cũng không biết tại sao lại có thể như vậy, hơn nữa lúc kéo hai tên đó ra ngoài xử bắn bọn ta cũng không phát hiện dị thường!

Nam tử không ngừng giải thích, nhưng Lệ Lệ Tháp lạnh hừ một tiếng;

- Một lũ phế vật, đối phương có thể chạy thoát, làm sao có thể bị các ngươi xử bắn được! Giữ lại ngươi để làm gì nữa, người đâu, kéo ra ngoài đánh chết!

- Tha mạng, Nữ Vương Bệ Hạ, xin tha mạng...

Nam tử quỳ rạp xuống đất, không ngừng dập đầu, khẩn cầu đối phương có thể tha cho mình.

Nhưng với thủ đoạn độc ác của Lệ Lệ Tháp, hiển nhiên sẽ không cho hắn cơ hội này, vừa dứt lời, một tên nam tử mặc cơ giáp cấp ba trong đội hộ vệ của nàng trực tiếp sải bước đi ra, nhấc bổng đối phương lên một cái, giống như là nhấc bổng một con gà con đi ra bên ngoài.

Nhìn thấy cảnh tượng này của Ngục Trưởng ngục giam, vẻ mặt của tất cả mọi đều kính sợ nhìn Lệ Lệ Tháp, sợ mình sẽ trở thành oan hồn kế tiếp.

Mà Đại Lệ Tư có chút lo lắng, ánh mắt của hắn thỉnh thoảng nhìn về chỗ của hai người Vương Song, dường như đang chờ đợi bọn hắn ra tay.

- Nữ nhân Lệ Lệ Tháp này ở ngay đây, giết chết nàng, giết chết nàng đi!

Mà Khoa Nhĩ nhìn nam tử có chút đờ đẫn một chút, dò hỏi Lệ Lệ Tháp:

- Nữ Vương Bệ Hạ, không biết người này xử trí như thế nào?

Bạn cần đăng nhập để bình luận