Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2230: Địch nhân cũ! (2)

Vương Song dùng truyền âm, giới thiệu thân phận của bọn họ cho nhau một chút, hai bên nhất thời đều kinh ngạc. Bọn người Vương Lâm giật mình vì chí tôn đạo cơ của Thạch Hạo, đây chính là cơ sở nhất định thành thánh, từ xưa đến nay, thiên kiêu có cơ sở như vậy đều rất ít.

Thạch Hạo thì giật mình vì sức chiến đấu của bọn họ, hắn thân là thiên kiêu Chí Tôn, hơn nữa lúc trước được Liễu Thần dạy dỗ, hắn tự tin thực lực của mình sẽ không khác gì Đế Tử, nhưng mấy người trước mắt này, ngoại trừ Kiếm Vạn Sinh, Lâm Băng Lam, hắn lại không nắm chắc có thể thắng được đối phương!

Trong lòng hắn cũng cực kỳ hoảng sợ, Vương Song từ đâu tìm được nhiều thiên kiêu cường giả như vậy!

- Các ngươi cũng đến đây để nghe Thiên Thánh giảng đạo sao?

Giới thiệu với nhau xong, Vương Song tò mò nhìn hắn.

- Ta cảm thấy nơi này vui vẻ, cho nên mới tới nơi này.

Thạch Hạo lắc đầu, vẻ mặt hưng phấn nói:

- Ngươi nhìn xem, nhiều thiên kiêu như vậy, nếu đánh nhau nhất định sẽ vô cùng đặc sắc.

Hắn giống như chỉ sợ thiên hạ không loạn, hận không thể ở nơi này đánh đến vỡ đầu, quả thực chính là một hỗn thế ma vương.

Bọn người Vương Song đều có chút không nói nên lời, nhao nhao lắc đầu.

- Ngươi không phải cũng bị đuổi giết đấy chứ?

Bỗng nhiên, Vương Song nghĩ đến một vấn đề, vội vàng hỏi, chính hắn cũng không chủ động gây họa nhưng lại dẫn tới nhiều thế lực đuổi giết như vậy, giống như Thạch Hạo, không có việc gì đều muốn gây sự, nếu nói hắn không đắc tội bất kỳ thế lực nào, Vương Song đánh chết cũng không tin.

- Khụ khụ, ta không giống các ngươi, chỉ là đắc tội Chân Long Nhất Tộc cùng với Thương Lan các!

Thạch Hạo cười gượng một tiếng, giọng nói trở nên yếu ớt.

- Chỉ là ăn Kim Bằng của Thương Lan các, thanh long của Chân Long Nhất Tộc kia, nói là Cửu thái tử gì đó, điên cuồng như vậy, quả thực là không có thiên lý.

Thạch Hạo thở dài.

- Kim Bằng của Thương Lan các, đó là thần thú bảo vệ tông môn của người ta, còn có Cửu Thái tử của Chân Long Nhất Tộc, ngươi cũng dám ăn, đây chính là Vương tộc của Chân Long Nhất Tộc!

Nghe vậy, bọn người Vương Song đều chấn động, lá gan của tiểu tử này thật lớn, đây chính là tự ăn sinh mệnh của mình.

- Khó trách, đổi lại là ta, ta nhất định cũng sẽ không ngừng đuổi giết ngươi!

Vương Song thở dài một tiếng.

- Liễu Thần thế nào rồi?

Vương Song lập tức chuyển đề tài, hỏi Liễu Thần ở đâu, lúc trước đối phương đón Thạch Hạo đi, hiện tại cũng không biết ở đâu, Vương Song còn có một số vấn đề muốn hỏi đối phương.

- Sư tôn đã xa ta ba mươi năm rồi, nói là có việc phải làm, để cho ta một mình lang bạt trong tinh hà, hắn nói những thứ ta nên học đều đã học được, còn lại cần ta tự mình đi lĩnh hội.

Thạch Hạo bất đắc dĩ nói.

- Thạch Tuyệt đâu, tên gia hỏa này lúc trước cướp đi chí tôn đạo cơ của ngươi, chẳng lẽ ngươi còn chưa lấy lại nó sao?

Vương Song nhướng mày, hỏi.

Từ trên người Thạch Hạo, hắn cũng cảm giác được một luồng khí tức cực kỳ đáng sợ, cũng không biết là tân sinh, hay là đoạt về từ trên người Thạch Tuyệt.

- Còn chưa có, nghe nói đối phương cũng là đi tới trung ương tinh vực, mấy năm nay ta cũng đang tìm hắn, đáng tiếc vẫn không có tin tức của hắn, đi tới nơi này, cũng là cảm thấy có thể gặp được đối phương.

Thạch Hạo giải thích.

- Nếu gặp được hắn, mấy người chúng ta cùng nhau, trước tiên giết chết hắn, giúp ngươi đoạt lại Chí tôn cốt!

Vương Song nháy mắt mấy cái, cười nói.

Nghe được lời nói của Vương Song, mấy người đều bất đắc dĩ cười. Trên mặt Thạch Hạo hiện lên một tia hưng phấn, trước kia hắn đều am hiểu lấy ít hiếp nhiều, lấy nhiều hiếp ít, đây không phải phong cách của hắn, nhưng mà, hắn thích!

Bọn họ đang lặng lẽ trao đổi, bỗng nhiên, không gian này rơi xuống từng đại đạo hoa, mưa hoa đầy trời, giống như là ánh sáng thánh khiết.

- Thánh giả bắt đầu giảng đạo.

- Đều an tĩnh một chút!

Tất cả mọi người đều rùng mình, lần lượt dừng lại trao đổi, nhìn chăm chú vào tất cả mọi thứ phía trước.

Khương Dao xuất phát ở phía trước mọi người, bị một tầng ánh sáng nhàn nhạt bao phủ.

Một chỗ khác, một người trẻ tuổi cũng bình tĩnh nhìn một màn này, trong mắt hắn tựa như có phật ảnh vô tận, giống như là có Chư Thiên Phật quốc!

- Ầm.

Một tiếng chuông trống gõ vang lên, bóng người mông lung kia lên tiếng, thần xích lần lượt xuất hiện, kèm theo ánh sáng năm màu, còn có tiên quang bốc lên, thụy thú bay múa.

Đây là đại đạo thánh ngôn, khi đối phương vừa nói ra, giữa thiên địa đại đạo giống như là hất tấm mạng che mặt ra, trực tiếp hiện ra ở trước mặt bọn họ.

Tất cả mọi người trong nháy mắt xâm nhập vào, không cách nào tự kiềm chế, bọn họ ngày thường ngộ đạo, cho dù thiên phú xuất chúng, nhưng chung quy lại giống như bị một tầng trở ngại ngăn cách. Bây giờ, khi Thiên Thánh giảng đạo, thì lớp cản trở này đã trực tiếp được loại bỏ.

Một đạo lĩnh vực vô hình khuếch tán ra, bao phủ tất cả mọi người ở bên trong, trong lĩnh vực, tất cả mọi người giống như là dung hợp với Thiên Thánh ý thức, có thể cảm nhận được cảnh giới và cảm ngộ của đối phương.

Thánh vực, đây là thánh vực dành riêng cho Thánh Giả, bao hàm tất cả cảm ngộ của Thánh Giả, dùng để phòng thủ có thể nói là không thể xâm phạm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận