Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 658: Bồi tội! (2)

Giây phút này, bọn họ gần như hận không thể đập nát đầu mình, sao lại ăn tim hùm mật gấu, cũng dám làm càn như thế ở trước mặt những người như thế này, đặc biệt là Liễu Thành, càng là một mặt tuyệt vọng, hắn nhục mạ Vương Song như thế, đường đường là cường giả nhất giai, cho dù là cha hắn đích thân tới đây, cũng chưa chắc có thể cứu được hắn!

- Muốn chết!

Vương Song lạnh băng phun ra hai chữ, nhất thời một cỗ tinh thần lực kinh khủng hóa thành một thanh lợi kiếm, từ trong ánh mắt hắn lao tới, nhanh như thiểm điện đâm vào não hải của Liễu Thành.

“A”

Theo một tiếng kêu rên thảm thiết, con mắt của Liễu Thành trợn tròn, toàn bộ đại não đều vỡ nát, thân thể thẳng tắp ngã trên mặt đất, từ trong mũi phun ra từng đạo từng đạo chất lỏng màu trắng.

Liễu Thành, hội trưởng của Huynh Đệ Hội, con trai của Liễu Thiên Phương, cứ như vậy bị một ý niệm của Vương Song giết chết!

Nhìn thấy tử trạng thê thảm của Liễu Thành, tất cả mọi người bao gồm cả Thần Hộ Bách Đằng đều bắt đầu run rẩy, chân chính cảm nhận được một cỗ khí tức tử vong. Cũng khiến bọn hắn hiểu được, vẫn có người ở trong thành phố Thiên Thủy không hề quan tâm bối cảnh của bọn hắn.

- Vương đại nhân, đừng giết ta, sau này ta sẽ không dám nữa, van cầu ngươi, coi như nể mặt cha ta bỏ qua cho ta đi!

Thần Hộ Bách Đằng không ngừng cầu xin tha thứ Vương Song, cha hắn là Thần Hộ Thiên Xuyên, có bối cảnh cực lớn như thế, cũng đại biểu cho tương lai tươi sáng sau này của hắn, có thể nói là đứng đầu tất cả mọi người, bởi vậy, hắn càng thêm quý trọng tính mạng của mình, chỉ cần mạng vẫn còn, sau này hắn vẫn có thể tiếp tục hưởng thụ sự tốt đẹp của thế gian, mất mạng rồi, cho dù là cha hắn báo thù cho hắn thì cũng không có ý nghĩa gì.

- Vương đại nhân, Thần Hộ thiếu gia thực sự biết sai rồi, ngài bỏ qua cho hắn, sau khi quay về ta nhất định sẽ nói cho Thần Hộ xã trưởng, nhất định sẽ cảm tạ sự khoan dung ngày hôm nay của ngài!

Sắc mặt hai tên Tiến Hóa Giả trắng bệch, nói. Hôm nay, người ở đây ai cũng có thể chết, nhưng Thần Hộ Bách Đằng không thể chết, nếu không, cả thành phố Thiên Thủy này đều sẽ nhấc lên một trận sóng gió chưa từng có từ trước tới giờ.

- Ta đã nói rồi, đắc tội nữ nhân của ta, nhất định phải làm các nàng hài lòng, ngươi mới có thể rời đi, nếu không, cứ để Thần Hộ Thiên Xuyên đích thân tới đòi người đi!

Vương Song thờ ơ nói.

Nghe vậy, trên mặt hai cô gái lộ ra một vòng ý cười, mãnh liệt hôn một cái lên mặt Vương Song, có chút từ trên cao nhìn xuống nhìn Thần Hộ Bách Đằng, loại nhân vật này, các nàng trước kia đều chỉ có thể ngưỡng vọng.

- Hai vị tiểu thư, không đúng, hai vị mỹ nữ, Thần Hộ Bách Đằng ta vừa rồi có mắt như mù, tùy ý đắc tội hai vị, còn xin hai vị không cần để trong lòng, sau khi ta quay về chắc chắn sẽ chuẩn bị một phần hậu lễ, biểu đạt sự áy náy với hai vị!

Sắc mặt Thần Hồ Bách Đằng đỏ bùng, mỗi một chữ nói ra, giống như rặn ra từ trong kẽ răng.

Trong lòng hắn lúc nạy lại tràn ngập sự căm giận ngút trời: “Tên khốn kiếp, các ngươi dám nhục mạ ta như vậy, đợi đấy cho ta, sau khi quay về, ta nhất định muốn bắt các ngươi phải trả giá đắt vì hành động của ngày hôm nay!”

Hai nữ thấy thế, đều nhìn sang Vương Song, dò hỏi ý kiến của hắn, Vương Song khẽ cười nói:

- Nếu ngươi đã có thành ý như thế, vậy thì ta sẽ bỏ qua cho ngươi, nhưng mà nhớ kỹ, không phải nữ nhân nào, ngươi cũng có thể đắc tội, lần sau, chắc chắn sẽ không có vận khí tốt như vậy đâu!

“Bùm”

Ánh mắt Vương Song híp lại, một đạo tinh thần lực trực tiếp hóa thành một nắm đấm, đột nhiên đập xuống người Thần Hộ Bách Đằng, sau đó cả người bay ngược ra cửa, không gần cũng không xa, vừa vặn rơi ra cửa bên ngoài 1cm, một phân không thiếu, một điểm cũng không nhiều.

“Phốc”

Một ngụm máu tươi từ trong miệng Thần Hộ Bách Đằng phun ra, nhưng hắn căn bản không dám nói gì, hai tên Tiến Hóa Giả nói một câu cảm ơn với Vương Song rồi vội vàng xách Thần Hộ Bách Đằng chạy như điên ra ngoài.

Đám công tử ca khác cũng không còn vênh váo như lúc trước, tựa như chó mất chủ điên cuồng chạy ra ngoài, giống như hận cha mẹ mình vì sao sinh ra mình chỉ có hai cái đùi.

- Được rồi, ngươi lui xuống đi!

Hình Ưng nhìn vẻ mặt trợn mắt há hốc miệng của Lưu ma ma, lạnh nhạt bảo nàng rời đi.

Trong phòng lần nữa khôi phục lại sự yên tĩnh, ánh đèn nhiều màu sắc lại xuất hiện, bầu không khí cũng dần dần dâng lên, nhưng lúc này, ánh mắt của các cô gái đều nóng rực nhìn Vương Song, hoàn toàn hận không thể nuốt Vương Song vào bụng. Một số to gan, cực kỳ tự tin với dáng người và dung mạo của mình, càng không ngừng bước tới vây quanh Vương Song

Mà ánh mắt của Từ Đông Đông và Cao Mộng Viện càng là lập lánh, càng thêm ân cần với Vương Song, thân thể quấn quanh người Vương Song, đơn giản hận không thể dung nhập với thân thể Vương Song. Đối với những nữ nhân nịnh nọt ở bên cạnh thì tràn đầy địch ý, lộ ra hai ngọn hung khí vượt trội chúng nữ của chính mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận