Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1640: Thanh Nguyên Chi Ẩn! (2)

- Bây giờ thực lực của chúng ta đã tổn hao nhiều, ta cũng không sống được bao lâu nữa, không thể bảo hộ tông môn lâu dài, đến khi ta chết, lão già Cổ Diễn hẳn sẽ lại ra tay, đến lúc đó, đối với tông môn của chúng ta mà nói, mới chính thức là một tai họa ngập đầu!

- Cho nên, chúng ta có thể vào trong Hỗn Độn, ta đã mở một tiểu thế giới, như vậy, cũng sẽ không cần tiến vào những tinh vực khác, càng sẽ không bị Cổ Diễn phát hiện…

Chu Càn nói, thanh âm dần trầm thấp,

- Chúng ta nhất định phải chờ, đến khi đám người Vương Song và Dương Mạt trưởng thành, đến lúc đó, chính là thời điểm Thanh Nguyên Tông chúng ta đánh đổ Tây Tinh Vực!

Nghe vậy, tất cả mọi người đều có chút suy tư, sau đó đồng loạt gật đầu, đến bây giờ, bọn họ cũng chỉ có thể lựa chọn như thế.

- Nhưng mà, khai mở tiểu thế giới, cũng không cần sư đệ ngươi ra tay, như vậy sẽ giảm bớt thọ mệnh của ngươi, chút chuyện này cứ giao cho bọn ta là được.

Thanh Nguyên Tử nhẹ giọng nói.

Sau đó, đám người Thanh Nguyên Tử đồng loạt ra tay, khiến đệ tử tông môn tụ lại, thi thể của các đệ tử tử vong cũng được thu hồi, nhập thổ vi an.

Sau khi thống kê một ngày, số đệ tử và trưởng lão tử vong chiếm bốn phần mười, có đến hơn mười ngàn đệ tử Thanh Nguyên Tông đã hy sinh.

Con số này khiến đám người Thanh Nguyên Tử nổi lên sát ý cuồn cuộn.

Nhiều người trong tông môn chết như vậy, tử vong chi khí và oán khí hẳn là ngất trời, nếu không nghĩ biện pháp giải quyết, như vậy không lâu sau, nơi này sẽ trở thành một tuyệt địa, phạm vi ngàn kilomet sẽ không có cây cối mọc nổi.

Chu Càn tụng Vãng Sinh Kinh, Đại Đạo Thần m vang vọng hư không, khiến oán khí ngập trời được hóa giải, tránh cho nơi này trở thành tuyệt địa.

Dựa vào thực lực cảnh giới Tôn Giả của Chu Càn, chỉ tốn khoảng hai giờ đã khiến tử vong chí khí và oán khí của nơi này được tịnh hóa sạch sẽ.

Sau đó, dưới sự chỉ huy của đám người Chu Càn, Thanh Nguyên Tử, đệ tử Thanh Nguyên Tông đều biến mất.

Trôi qua rất lâu, một số thám tử của tông phái đến Thanh Nguyên Tông, điều tra tình huống của Thanh Nguyên Tông, lại phát hiện đã không còn ai.

Những thám tử này truyền tin về, nhất thời tạo nên một làn sóng lớn, tất cả mọi người đều không ngờ, Thanh Nguyên Tông vậy mà lại biến mất, bọn họ cho rằng Thanh Nguyên Tông sau khi đánh lui Cổ Diễn và đệ tử Tam Tông sẽ ở lại chỗ kia khôi phục nguyên khí.

Vừa mới bắt đầu, đông đảo thế lực còn có chút kiêng kị, một chút tư nguyên Thanh Nguyên Tông để lại cũng không có ai dám đến chiếm lĩnh, qua mấy chục năm, đông đảo các thế lực đều quyết định, những tư nguyên, nhân khẩu, quáng mạch mà Thanh Nguyên Tông để lại… Đều chia hết cho nhau.

Trong đó, Nguyên Linh Tông bá đạo nhất, chiếm bốn phần mười tư nguyên của Thanh Nguyên Tông! Vạn Tượng Tông, Thần Tiêu Tông mỗi bên chiếm ba phần, còn một chút sẽ do các thế lực nhỏ chiếm lấy.

Về phần Cổ Diễn Tôn Giả, từ sau lần biến mất kia cũng không nghe được tin tức của hắn, có người nói hắn trọng thương, trị thương ở trong Cổ Tháp Tông, cũng có ngươi nói hắn đã chết, bởi vì sau khi Cổ Diễn Tôn Giả rời đi, có người phát giác ở một tinh thần khác xuất hiện dao động cực kỳ khủng bố, đó là dao động cấp bậc Tôn Giả.

Đủ loại lời đồn huyên náo xuất hiện, khiến người không biết đâu là thật, nhưng điều khiến mọi người cảm than vẫn là Thanh Nguyên Tông rời đi, tông môn trải qua vô số năm ở Đại Hoang Tinh Vực, đến khi trí nhớ của bọn họ biến mất, có khi tông môn này sẽ không xuất hiện nữa…

Nhưng mọi người cũng đã tập mãi thành quen, Chư Thiên Vạn Giới có sống có chết, mỗi ngày đều có tông môn biến mất, mỗi ngày đều có tông môn diệt vong, lần này đối với những võ giả bình thường mà nói, cũng chỉ là một đại thế lực bị diệt vong mà thôi, chỉ là một câu chuyện lúc ngồi uống trà…

Hỗn Độn dù sao cũng là một mảnh hư không đặc thù, còn là thứ trời đất chưa mở ra được, không ai biết, trong vũ trụ mênh mông này, ở giữa rất nhiều tinh vực đều có tầng tầng Hỗn Độn ngăn cách.

Trong bóng tối, một vệt sáng dường như xé rách thế giới, bay thẳng ra xa, tốc độ nhanh đến cực hạn, trong chớp mắt đã đi xa được cả trăm ngàn kilomet.

Trong hư không vô tận, cũng có một số sinh vật đặc thù, nhìn thấy chùm ánh sáng kia, cũng muốn chặn lại, nhưng do tốc độ của ánh sáng kia thật sự quá nhanh, căn bản không thể đuổi kịp, vì vậy chỉ có thể từ bỏ.

Nhưng mà, ở một rơi vô cùng xa xôi, trong một không gian vô cùng thần bí, một nhân ảnh mở choàng mắt, nhìn hư không, tựa hồ nhìn thấy một màn ngàn vạn năm ánh sáng ở bên ngoài

- Đông Tinh Vực, nhóc con này đến Đông Tinh Vực, ha ha, thú vị, thú vị...

Nhân ảnh thần bí bao quanh cơ thể một tầng ánh sáng hỗn độn, không thấy rõ gương mặt, nhưng lại truyền đến một trận cười trầm thấp.

- Xem ra, Chí Tôn Chiến sẽ đến nhanh thôi! Nhóc con, ngươi đừng làm ta thất vọng đó…

Thanh âm trầm thấp, ở trong không gian thần bí này, trong lúc mơ hồ, xuât hiện những phù văn to lớn như những ngôi sao, những phù văn này, tạo thành một không gian rất lớn!

Ánh sáng đi ngang qua hư không vô tận, rốt cuộc cũng đi vào bên trong một chòm sao, không gian vặn vẹo, chùm sáng từ trong hư không bay đi, xuất hiện ở bên ngoài, rồi chậm rãi biến mất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận