Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2056: Thời Không Thảo! (2)

- Những thần dược này, chí ít cũng là Thánh cấp, mà Thời Không Thảo thì ở hạng chín mươi ba! Thần dược Thánh cấp, có nghịch thiên cải mệnh vô thượng thần hiệu!

- Chư thiên thần vật bảng, vị trí chín mươi ba!

Nghe được câu này, Vương Song cùng Tôn Ngôn lập tức hít sâu một hơi, bọn họ đương nhiên biết rõ chư thiên thần vật bảng là cái gì, đó là một bảng danh sách bao gồm chư thiên thần vật, có thể xuất hiện trong danh sách đó đã là điều vô số người khao khát mà không được, huống chi là xếp hạng thứ 100!

- Thời Không Thảo có sức mạnh tối cao, thậm chí còn có sức mạnh đảo ngược thời gian và không gian, nó là độc nhất vô nhị trong toàn vũ trụ, trong cả một thế hệ/thời đại, chỉ tồn tại duy nhất một gốc!

Tiểu Không trầm giọng nói.

- Đương nhiên, những thần vật xếp hạng trước 100, mỗi một loại đều có lực lượng khác nhau, ta cũng chỉ biết rõ tên của bọn hắn, về phần hiệu quả cụ thể, ta cũng không quá rõ ràng!

- Thời không thánh giả thân là nhân vật đỉnh cấp của vũ trụ, có loại bảo vật này cũng chẳng có gì lạ!

Vương Song mở miệng nói.

- Không phải như thế, thánh giả mặc dù cường đại, nhưng là loại đỉnh cấp chí bảo này cũng không phải Thánh Nhân nào cũng có!

Tiểu Không trầm giọng mở miệng.

Nghe vậy, quang mang trong mắt Tôn Ngôn giống như hai viên tinh thần, nhìn tiểu Thảo kim sắc trước mặt, gần như sắp chảy nước bọt!

- Bảo vật như vậy, nếu như luyện hóa, chẳng phải là trong nháy mắt có thể bước vào cảnh giới tôn giả sao!

Tôn Ngôn hưng phấn nói.

- Luyện hóa, ha ha, ngươi thật đúng là dám tưởng, đây chính là Thánh cấp thần dược, đừng nói là cảnh giới tôn giả, nếu như luyện hóa, lập địa thành thánh cũng không phải là không thể!

Tiểu Không cười lớn một tiếng.

- Vậy thì tốt, ta đi lấy, Vương Song đại ca, chúng ta chia đều!

Tôn Ngôn hưng phấn kêu lên, muốn ra tay, nhưng mà vẫn chưa động thủ thì đã bị Vương Song ngăn lại.

- Tôn tiểu đệ, đây chính là Thời Quang Thần Tông, địa bàn của Thời quang thánh giả Thời Không Thảo, nhất định là bảo vật mà Thời quang thánh giả yêu thích, nếu ngươi ngắt đi sợ là chúng ta 2 người cũng đừng hòng đi ra Thời Quang Thần Tông!

Vương Song mở miệng cười nói.

- Ta với ngươi đến, cũng chỉ muốn biết chỗ sâu trong dược viên này rốt cuộc có cái gì, nhưng chưa từng có ý định muốn hái đi!

Nghe thấy lời của Vương Song, sắc mặt Tôn Ngôn lập tức nhíu lại, trở thành một cái bánh bao nhỏ.

- Cái này há chẳng phải là chỉ có thể nhìn, không thể ăn sao!

- Ha ha, nếu như ngươi dám ăn, đoán chừng sau một khắc bàn tay của Thánh giả sẽ vỗ xuống đánh ngươi thành bánh thịt!

Tiểu Không bên cạnh Vương Song cười nói.

- Nếu không, ta đi ngửi một cái!

Tôn Ngôn không cam tâm mở miệng nói.

Nhìn thấy dáng vẻ của Tôn Ngôn như vậy, Vương Song bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng mà đối với loại này thánh vật, hắn cũng hết sức hiếu kỳ, bởi vậy nhìn thấy một màn này, Vương Song không cự tuyệt, liếc nhìn Tôn Ngôn, bọn họ rón rén tiến lên, giống như hai con chuột nhỏ.

Càng đến gần Thời Không Thảo, Tôn Ngôn cùng Vương Song cảm thấy thời không rung chuyển, dường như tiến nhập sóng nước, trở lực lớn đến đáng sợ.

Thời Không Thảo Kim sắc không ngừng chập chờn, khống chế thời không chung quanh!

Thời gian dao động, Vương Song cùng Tôn Ngôn cảm nhận được một cỗ thời không chi lực giáng lâm trên người, không ngừng ảnh hưởng tới bọn họ, theo thời không chi lực, Vương Song cảm giác tuổi thọ của mình dường như giảm bớt, cỗ thời không chi lực này đang cắt giảm tuổi thọ của mình!

Tâm niệm vừa động, một cỗ thế giới chi lực xuất hiện, bảo phủ thân thể Vương Song, một bên khác, vầng trán của Tôn Ngôn cũng phát sáng, chống cự cỗ thời không chi lực này!

- Đây chính là sự cường đại của Thánh cấp thần vật, có linh trí, thậm chí có thể chủ động công kích, dù cho tôn giả muốn hái, cũng rất khó!

Tiểu Không ở trên đỉnh đầu mở miệng nói, hắn cùng với Tiểu Thất ẩn núp ở trong Vạn Giới Châu, Vạn Giới Châu tản ra từng đạo gợn sóng, so với hai người Vương Song Tôn Ngôn thì ung dung hơn nhiều.

Hao tốn gần nửa canh giờ, bọn họ cuối cùng cũng tới gần gốc Thời Không Thảo này, nhưng mà khoảng cách chỉ có vài chục bước, lại không có cách nào tiến lên nữa, thời không chi lực phía trước đã đạt đến một trình độ cực kỳ kinh khủng, bọn họ lại hướng về phía trước, hoàn toàn bị cuốn vào trong thời không!

- Hải tiểu gia hỏa các ngươi, nên dừng lại rồi!

Bỗng nhiên, một giọng già nua vang lên, ngay sau đó trong ánh mắt khiếp sợ của Vương Song, Tôn Ngôn, trên Thời Không Thảo kim sắc trước mắt, từng đạo từng đạo quang mang kim sắc như sóng nước dâng lên, xuất hiện một gương mặt mơ hồ.

- Thời Không Thảo chi linh!

Vương Song cùng Tôn Ngôn nhìn thấy một màn này, cũng giật nảy mình, ngay sau đó nhìn đối phương, vẻ mặt tò mò mở miệng.

- Không sai, hai tên tiểu tử các ngươi, ban ngày nhìn thấy các ngươi là ta đã biết không có hảo ý rồi, quả nhiên, hiện tại không kịp chờ đợi muốn ngắt ta đi.

Thanh âm già nua cười mắng một tiếng:

- Các ngươi phải biết, lúc các ngươi đặt chân tới nơi này, ánh mắt của thánh giả chiếu đến đây rồi.

Nghe vậy, Vương Song cùng Tôn Ngôn cũng không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, có cảm thấy có hơi có tật giật mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận