Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 316: Thu phục Lục Ma Đằng!

Mọi người nhìn nhau, đám người Chương Nghiệp bảo vệ Triệu Hân ở giữa, đi về phía trước.

Tất cả đi về phía trước, theo như lời Thu Ảnh Đồng nói sẽ có những bông hoa có thể ăn thịt người, có những cây nấm nhiều màu sắc, chỉ cần nhìn vào chúng mọi người sẽ cảm thấy chóng mặt. Một số loại cỏ dại khác thì cực kỳ sắc bén, sắc bén tưới mức có thể so sánh chúng ngang với lưỡi dao, một Tiến hóa Giả trong đám người Lương Vân Hải thiếu chút nữa là bị chẻ làm đôi. Nếu Thu Ảnh Đồng không phản ứng nhanh và dùng Hỏa Diễm đao đốt cháy cỏ dại, e rằng mọi người khó mà sống sót thấy được mặt trời của ngày mai.



Vượt qua các loại thực vật biến dị kỳ lạ trên đường đi, mọi người không ngừng mở rộng tầm mắt, nếu biết Vương Song chỉ bị vài ba loại biến dị thực vật công kích, bọn họ sợ là có thể tức đến hộc máu.

- Ầm!

Thân thể Vương Song trực tiếp bay ngược ra ngoài, trượt vài bước trên mặt đất, vẻ mặt âm trầm nhìn Lục Ma Đằng đang cuồng bạo trước mặt, hơn mười dây leo mà mỗi một cái đều dường như có lực ngàn cân, lực của hơn mười dây leo chồng lên nhau, cánh tay của hắn không ngừng chống đỡ sức lực cực đại hơn cả ngàn cần lúc này cũng cảm thấy một trận đau thấu xương, giống như là muốn gãy đứt.

Sắc mặt khó coi vung tay, tay Vương Song cầm đao lúc này cũng đang run rẩy.

- Ta không tin không giải quyết được ngươi!

Lúc này trong lòng Vương Song đang nổi giận, biết nếu tiếp tục kéo dài, người đầu tiên chống đỡ không nổi chính là mình, cho nên trực tiếp một chiêu định thắng bại, không muốn tiêu hao năng lượng của mình nữa. Lúc này, trải qua một khoảng thời gian hấp thu, Đại Địa Chi Lực không ngừng tràn vào trong cơ thể hắn, hiện giờ đã hoàn toàn hồi phục.

- Giết!

Quát khẽ một tiếng, bóng dáng Vương Song biến mất, hóa thành một tia chớp chạy thẳng đến giết Lục Ma Đằng.

Cùng lúc đó, một Hỏa Diễm Trường Đao xuất hiện, không khí cháy lốp bốp, nhanh chóng mà đánh tới.

Mặt đất quay cuồng như động đất, vô số sỏi đá vụn, đất cát từ mặt đất bay lên, hình thành một quần thể thiên thạch.

- Loạn thạch phi không!

Giữa không trung, một thanh Thanh Phong Nhận vô cùng cứng rắn xuất hiện, dài khoảng chừng mấy trượng, xé rách không khí, chém về phía dưới.

Không khí lặng yên nổ tung, một làn sóng vô hình vang lên, giống như mũi tên xẹt qua phía Lục Ma Đằng.

……

Có thể nói, trong khoảnh khắc, Vương Song đã sử dụng tất cả thủ đoạn, không có giữ lại chiêu nào.

Cảm nhận được Vương Song đang phát điên phản kích, lúc này đây, đến phiên Lục Ma Đằng ngẩn người, gốc thực vật biến dị mà Vương Song coi trọng tựa như có linh tính, thấy gặp nguy hiểm liền biết chạy trốn, chạy không thoát liền liều mạng, hiện tại cảm nhận được thế lực tiến công khủng bố của Vương Song, ngược lại làm nó có chút khiếp sợ.

Hơn mười dây leo ở giữa không trung, có chút không biết phải làm sao.

Tốt xấu gì cũng là bá chủ của thế giới thực vật. Gốc Lục Ma Đằng này cũng cảm giác được một luồng nguy hiểm thật lớn, trước tiên liền muốn chạy trốn.

Nhưng những đòn tấn công của Vương Song rất nhanh cũng rất đột ngột, căn bản không cho nó có thời gian phản ứng, công kích đều đánh vào người nó.

Đầu tiên chính là Vương Song dốc sức trực tiếp chặt đứt mấy dây leo, sau đó là Hỏa Diễm Trường Đao hạ xuống, Vương Song biết dây leo này không sợ Hỏa Diễm, nhưng lúc này đây, hắn điều động tất cả Hỏa Diễm Chi Lực, hình thành một thanh Hỏa Diễm Trường Đao như hiện giờ, thanh Hỏa Diễm Trường Đao này toàn thân đều biến thành màu lam đậm, tản ra một cỗ lực lượng khiến người ta run rẩy, chém về phía những nhánh của Lục Ma Đằng.

Tiếng “xoẹt xoẹt” vang lên, uy lực của một đao này quả thực cường hãn, hơn mười dây leo liền bị chặt đứt. Chỗ bị đứt gãy tản ra một chút vết cháy.

Sau đó, có Đại Địa Chi Lực khống chế mưa thiên thạch rơi xuống, thô bạo trấn áp Lục Ma Đằng, thậm chí không cho nó thời gian khôi phục thương thế.

- Ầm ầm.

Vô số đống đổ nát đè lấy thân thể dài mấy chục thước của Lục Ma Đằng, nhưng bởi vì thân thể đối phương quá lớn, vẻn vẹn chỉ có thể trấn áp được một nửa, một nửa còn lại lại không ngừng giãy dụa, muốn thoát ra bên ngoài.

Nhưng Vương Song không cho đối phương bao nhiêu thời gian giãy dụa, Phong Nhận hạ xuống, chặt đứt những nhánh dây leo còn sót lại.

Giờ khắc này, toàn thân Lục Ma Đằng trên dưới có thể nói là vẻn vẹn chỉ còn lại một cái rễ chính, lẻ loi trơ trọi ở nơi đó giãy dụa.

- Một đòn cuối cùng!

Vương Song chăm chú nhìn Lục Ma Đằng, một đòn cuối cùng đánh về phía rễ chính của đối phương, đó là mũi tên vô hình do Tinh Thần Lực của chính hắn tạo thành, hắn không biết đặt Tinh Thần Lạc Ấn của mình trên người đối phương như thế nào, nhưng lại hiểu được một khi mũi tên xuyên thấu qua đối phương thì thứ để lại không phải là một ấn ký sao, tuy rằng thô sơ, nhưng lại là thực dụng.

- Ầm!

Mũi tên Tinh Thần Lực của Vương Song xuyên qua thân thể đối phương, vọt về phía trong cơ thể Lục Ma Đằng.

Tinh Thần Lực của hắn có thể dựa vào Niệm Động Lực khống chế không khí hình thành công kích và phòng ngự, nhưng cũng có thể chỉ cần dựa vào một mình Tinh Thần Lực cũng có thể hình thành phòng ngự và công kích, nhưng nếu cứ như vậy thì thương tổn không chỉ là thân thể đối phương, mà còn ảnh hưởng đến bộ não đối phương, thậm chí nói một cách dễ hiểu thì đó chính là linh hồn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận