Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1598: Kế hoạch của Thanh Nguyên Tử! (2)

Dương Mạt ở bên cạnh nghe thấy chiến tích của Vương Song cũng cảm thấy nhiệt huyết của mình đang sôi trào, nhưng mà điều hắn khó hiểu nhất là Dị Vực giả trong lời kể của Vương Song, hắn cũng biết Dị Tộc, nhưng những thứ đó không phải là người, là chủng tộc nào cũng có vô cùng đa dạng, nhưng Dị Vực giả này hắn lại chưa được nghe bao giờ.

- Dị Vực sao...

Trong mắt Chu Càn hiện lên một khoảng ký ức, trong mơ hồ, từ giọng nói của Chu lão Vương Song nghe ra được một thoáng kiêng kỵ.

Trong lòng hắn kinh hãi, cảm giác mà Chu Càn mang đến cho hắn là một người có trí tuệ vững vàng, mọi thứ trên thế gian này đều không thể khiến hắn sợ hãi, thế nhưng chỉ mấy chữ Dị Vực giả đã khiến Chu Càn kiêng kỵ như vậy, hắn cảm thấy vô cùng tò mò.

Cho nên, hắn cũng tò mò nhìn Chu Càn, muốn có được đáp án từ hắn.

- Tạm thời các ngươi không cần biết, chờ lúc nào tấn thăng đến cảnh giới Tinh Chủ, thì những chuyện liên quan đến Dị Vực tự nhiên sẽ biết được! Các ngươi chỉ cần nhớ kỹ, nếu như sau này gặp lại Dị Vực giả, nếu thắng được thì phải giải quyết đối phương, đánh không lại thì chạy, chạy được bao xa thì chạy xa bấy nhiêu!

- Không cần biết tên đó là người tốt hay người xấu, là nam hay nữa, vùng vũ trụ này của chúng ta vĩnh viễn là kẻ địch không đội trời chung với Dị Vực giả!

Nghe vậy, Vương Song và Dương Mạt đều gật đầu thể hiện bản thân đã biết.

Sau đó Vương Song lại một lần nữa hỏi về những chuyện xảy ra gần đây của Vô Danh Phong, Chu Càn cười nói:

- Cũng không có chuyện gì lớn, tông chủ sư huynh sau khi mọi chuyện kết thúc sẽ xây dựng lại Vô Danh Phong, cũng coi như là một tin tốt, sau này hai ngươi sẽ là đại sư huynh và nhị sư huynh của Vô Danh Phong rồi!

- Hì hì, Nhị sư huynh, ta thích!

Dương Mạt le lưỡi, không hề có dáng vẻ mà nhị sư huynh nên có, khiến cho Vương Song và Chu lão cười vang.

Sau khi đùa xong, Vương Song dường như nhớ ra chuyện gì, nhìn Chu Càn nhẹ giọng hỏi:

- Sư phụ, ta đạt được một thần thông, tên là Niết Thánh Thuật, là thần thông của Vô Danh Phong chúng ta ạ?

Vương Song vẫn luôn rất tò mò không biết thần thông này đến từ đâu, nghĩ đi nghĩ lại, nghĩ đến tất cả các loại khả năng, mới phát hiện ngoài Vô Danh Phong ra, trên cơ bản là không còn khả năng nào khác nữa.

Dù sao bản thân cũng gần như là chỉ ở Vô Danh Phong, mà Vô Danh Phong cũng lưu truyền về một thần thông vô thượng, mặc dù vẫn chưa có người nào đạt được, nhưng Vương Song vẫn hỏi ra điều mà hắn đoán ra.

Nghe thấy lời của Vương Song, Dương Mạt ở bên cạnh ngạc nhiên, khóe miệng Chu Càn xuất hiện một nụ cười, không phủ nhận nói:

- Đúng vậy đây là thần thông tuyệt thế của Vô Danh Phong!

- Niết Thánh Thuật là thần thuật trấn phong của Vô Danh Phong, tiếc rằng điều kiện tu luyện của nó cực kỳ hà khắc, vậy nên lâu như vậy gần như không có người nào tu luyện thành công. Lúc trước ta phong ấn ấn ký của thần thông này vào trong cơ thể ngươi, là hy vọng ngươi có thể học được nó, đúng là không hề khiến ta thất vọng!

- Gia gia, ngươi không công bằng chút nào, đại sư huynh có, tại sao ta lại không có?

Dương Mạt ở bên cạnh trừng mắt lên, có hơi bất mãn nói lầm bầm.

Chu Càn cười nhẹ nói:

- Ha ha, ai nói ta không dạy ngươi, chỉ là ngươi không có thiên phú đó thôi, lúc trước trong cơ thể ngươi có một hạt giống, nó chính là hạt giống của Niết Thánh Thuật hạt nếu như hạt giống này lớn lên, thì đương nhiên ngươi sẽ nhận được thần thông này, đáng tiếc, bây giờ ngươi vẫn chưa lĩnh ngộ ra được, vậy cũng đừng trách ta bất công!

Nghe vậy, Dương Mạt vội vàng quan sát bên trong cơ thể, quả nhiên phát hiện một hạt giống màu xanh, đang tỏa ra sức sống mãnh liệt, đáng tiếc lại bị Hoàng Kim Thần Thể che lại, hắn thế mà lại không để ý.

Dương Mạt biết trong cơ thể mình được Chu Càn gieo hạt giống thần thông, bèn yên tĩnh ngồi xuống, bắt đầu nghĩ cách lĩnh ngộ.

Vương Song nhận được đáp án mà mình muốn nên cũng không hỏi lý do. Đối với hắn thì có lẽ đây chỉ là một thần thông mạnh mẽ mà thôi, nhưng đối với Chu Càn thì có thể là một phần trách nhiệm.

Mà bây giờ, Chu Càn giao thần thông này cho mình, thì mình phải chủ động gánh vác trách nhiệm thuộc về Vô Danh Phong.

Vương Song dường như nhớ ra chuyện gì, quay ra hỏi Chu Càn:

- Đúng rồi, sư phụ, đối với lần tuyên chiến này của Tam tông, không biết sư phụ thấy thế nào?

Nghe vậy, ánh mắt Chu Càn ngưng lại, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều, trầm mặc một lúc lão mới chậm rãi nói:

- Binh đến tướng đỡ, nước đến đất chặn.

- Muốn chân chính diệt Thanh Nguyên tông chúng ta, đám Tam tông đó còn chưa đủ tư cách!

Vương Song nhướng mày, từ giọng nói của Chu Càn hắn có thể nghe ra chút ý tứ:

- Sư phụ, ý của người là chuyện này không chỉ có Tam tông tham gia, mà còn có thế lực khác, hơn nữa thế lực này còn mạnh hơn bọn hắn?

- Chuyện này ngươi không cần phải hỏi, có cao tầng của tông môn ở đây, chuyện này không phải là chuyện mà ngươi nên lo. Bây giờ chuyện ngươi cần làm là nắm chặt thời gian để tu hành, nhanh chóng nâng cao thực lực, nếu như bây giờ đột phá cảnh giới Tinh Chủ, thì những vấn đề trước mắt này cũng không còn là vấn đề nữa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận