Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2045: Thời Quang Thần Tông Thiên Kiêu!

- Tinh tử thứ hai, cũng chỉ là đến thế!

Thần Sơn lắc đầu, tựa hồ có chút thất vọng. Thân là cao thủ chiến tộc, thích nhất chính là cùng cao thủ quyết đấu, không sợ đối thủ mạnh, chỉ sợ đối thủ quá yếu!

Chiến tộc bọn họ, từ trước đến nay đều càng chiến càng mạnh!

- Tiếp ta một chiêu cuối cùng, sau đó thắng hay thua cùng ta không có quan hệ!

Lâm Lăng chậm rãi mở miệng, nguyên lực bắt đầu khởi động, hóa thành một biển tinh tú!

Trong nguyên lực tinh tú này, một bàn tay chậm rãi xuất hiện, hóa ra to nhỏ vạn trượng!

- Đại Tinh Thần Thủ!

Bí thuật thánh cấp Tinh Thần Điện Đường!

Hư không rung chuyển, không gian bị nghiền nát!

Một áp lực khủng bố giống như mười vạn ngọn núi lớn rơi xuống!

Đối mặt với công kích này, trong mắt Thần Sơn không khỏi hưng phấn, đánh ra trường thương bằng đồng trong tay.

- Thập Phương Vô Địch!

Chiến ý khủng bố đến cực hạn hóa thành một thần quang, dung nhập vào trong trường thương bằng đồng, thiên địa nháy mắt bị nghiền nát, chỉ có thanh trường mâu này ngang dọc trong thiên địa!

- Oành!

Hai công kích ầm ầm va chạm cùng một chỗ, tựa như thiên địa sơ khai!

Dư âm năng lượng khủng bố giống như sóng biển điên cuồng quét ngang bốn phía!

Bên ngoài chiến trường, tất cả mọi người nhìn thấy tình huống này đều chấn động!

- Thực lực thật khủng bố, đây chính là thực lực của Thiên Kiêu đứng đầu tinh vực trung ương mà!

- Nghe nói trong tinh vực trung ương thiên kiêu như mây, đỉnh cấp Thiên Kiêu giống như quần tinh!

- Đỉnh cấp Thiên Kiêu nơi này của chúng ta cùng Thiên Kiêu trung ương tinh vực bình thường so sánh, chênh lệch này!

Một đám người lẩm bẩm, không ngừng bàn luận.

Thời gian trôi qua, thủy triều năng lượng trên bầu trời rốt cục yếu bớt, lộ ra thân ảnh hai người!

Thiết giáp trên người Thần Sơn "ầm ầm" vang lên, tản ra một cỗ kim loại quang mang!

Bên kia, Lâm Lăng nhìn Thần Sơn, tinh quang trên đỉnh đầu trực tiếp nát bấy, quần áo lộn xộn, khóe miệng thậm chí vương lại chút máu tươi!

- Ta thua!

Ánh mắt Lâm Lăng có chút ảm đạm, trận chiến này, bản thân chung quy cũng thua.

Thần Sơn không nói gì, ánh mắt bình thản vô cùng, kết quả này, hắn thấy rất là bình thường!

- Oành.

Một bên khác, Vương Song, Tôn Ngôn, Lâm Băng Lam ba người đều không lãng phí thời gian nữa, thi triển các loại thủ đoạn ra, trực tiếp đào thải đối thủ của mình!

Hứa Thiên, Bạch Vũ, Tuyệt Ảnh, Ma Phong đều thần sắc âm trầm vô cùng!

Bọn họ đều không ngờ, thực lực của mấy người đối phương mạnh như vậy! Lại đào thải toàn bộ ba người bọn họ!

Một năng lượng bỗng nhiên xuất hiện, bao vây toàn bộ năm người, lập tức biến mất không thấy!

Lúc này, trên chiến trường, chỉ có bốn người Vương Song, Tôn Ngôn, Lâm Băng Lam, cùng với Thần Sơn!

Quy tắc chiến trường, chỉ có thể có ba người tồn tại!

Cho nên, Thần Sơn nhìn Tôn Ngôn:

- Tôn Ngôn, danh ngạch này ta từ bỏ, nhưng ta có một yêu cầu, chính là đợi đến sau này ngươi cùng ta chiến đấu một trận thật đã!

Nghe vậy, Tôn Ngôn cười khổ một tiếng, quả nhiên, đối với cao thủ chiến tộc mà nói, nguyện vọng lớn nhất chính là chiến đấu!

- Được, ta đáp ứng!

Tôn Ngôn gật gật đầu, lần này Thần Sơn giúp bọn họ, họ cũng coi hắn là bằng hữu.

- Xoẹt.

Thân ảnh Thần Sơn cũng biến mất, thân ảnh biến mất kia lần thứ hai hiện lên, một thánh đạo uy nghiêm tản ra.

- Thắng bại đã định, người thắng là Vương Song, Tôn Ngôn, Lâm Băng Lam!

Nghe được lời của Thánh Giả, bên trong Thời Gian Thần Tông, ba thân ảnh đều liếc nhau một cái, trên mặt nở nụ cười tươi.

- Rốt cục cũng đến lượt chúng ta, lãng phí thời gian dài như vậy, cũng để cho những người này biết thực lực của Thời Gian Thần Tông Thiên Kiêu chúng ta!

Trên chiến trường, thân ảnh khổng lồ mơ ảo nhìn ba người Vương Song:

- Dựa theo quy tắc, danh ngạch Thời Gian Đàm vốn đã là của các ngươi, thế nhưng trong tông môn, rất nhiều người đều phản đối, đối với thực lực của các ngươi cũng không tán thành!

Thanh âm thánh giả ầm ầm vang lên giống như sấm sét!

- Ta cân nhắc nhiều lần, coi như là cho đệ tử tông môn của mình một cơ hội, tông môn phái ra ba gã đệ tử, các ngươi có thể lựa chọn không chiến, danh ngạch thời gian đàm vẫn là của các ngươi, nếu như chiến đấu, một khi thua, như vậy chỉ có thể giao ra danh ngạch thời gian đàm!

- Quyền lựa chọn ở các ngươi!

Nghe được thanh âm của thánh giả, Vương Song, Tôn Ngôn, Lâm Băng Lam khẽ động, liếc nhau một cái, đều có chút do dự.

Đây là một lựa chọn rất rõ ràng, cự tuyệt, bọn họ đạt được danh ngạch Thời Gian Đàm, không một chút nguy hiểm! Đồng ý thì sau đó họ sẽ phải đối mặt với ba kẻ thù khủng khiếp hơn!

Nếu là mạch não bình thường, khẳng định đều sẽ lựa chọn cái đầu tiên!

Lập tức, đám người Triệu Cửu Thần, Diệp Khuynh Thành, Lôi Phá Quân chính thức xuất hiện trên chiến trường, bọn họ cũng đều nghe được lời của Thánh Giả, mỉm cười, không chút để ý, nhìn đám người Vương Song.

- Vương Song, lão tổ đã lựa chọn cho các ngươi, nếu như là ta, ta nhất định sẽ chọn cự tuyệt, cứ như vậy, danh ngạch Thời Gian Đàm chính là của các ngươi!

Triệu Cửu Thần cười mở miệng.

- Đúng vậy, chỉ cần các ngươi cự tuyệt, sẽ không cần giao thủ với chúng ta, cũng miễn đi một phen nguy hiểm!

Diệp Khuynh Thành cũng là cười nói.

Bọn họ đều cảm giác hơi kỳ quái, không khuyên Vương Song bọn họ ứng chiến, lại khuyên bọn họ cự tuyệt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận