Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 319: Gặp nhau!

- Đúng vậy, mọi người cũng đều mệt mỏi, nơi này thực vật biến dị nhiều như vậy, chúng ta nên nghỉ ngơi một chút rồi tiếp tục đi!

- …

Nghe được đám người Triệu Hân nói, đám người Thu Ảnh Đồng trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất, dựa vào đại thụ từ từ nghỉ ngơi. Tuy rằng nghỉ ngơi nhưng tất cả mọi người đều là Tiến Hóa Giả, với khu rừng rậm rạp nguy hiểm trung trung này thì cảnh giác cơ bản vẫn có, bọn họ làm sao có thể hoàn toàn thả lỏng được!

Vẻn vẹn không đến năm phút đồng hồ, đám người Triệu Hân liền nghe thấy một mùi hương thơm mê người truyền đến, như mùi hoa lan và xạ hương, lại giống như một bình rượu cũ bụi bặm đã được ủ mấy chục năm, làm cho ý thức của mọi người đều trở nên mơ hồ.

Giờ khắc này, mọi người giống như uống say, hai mắt mông lung, thân thể cũng lung lay, cho dù là Thu Ảnh Đồng cũng không ngoại lệ, với thực lực của nàng vốn không đến mức như vậy, nhưng lúc trước nàng tiêu hao quá nhiều năng lượng, tinh thần vô cùng mệt mỏi, cho nên, mới có phản ứng giống như những người khác.

Mặc dù như thế, nhưng ở nơi Thu Ảnh Đồng nhìn không thấy, từng đường vân xuất hiện trên người tạo thành hình một con Phượng Hoàng, mơ hồ còn có Hỏa Diễm lóe ra, một cỗ khí tức tựa như có thể đốt trời nấu biển ẩn chứa trong đó.

- Sa sa...

Từng giọng nói kỳ lạ nối tiếp nhau vang lên, từng gốc cây thực vật kỳ dị cũng từ từ xuất hiện xung quanh bọn họ, mỗi một gốc cây đều không giống nhau, mỗi cây một màu, thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp, sặc sỡ, nhưng lại giống như có nhân tính, bao vây lấy mọi người ở phía trong.

Trong đó có loại hoa ăn thịt người có thể tản mát mùi thơm, còn có hoa có thể phát ra âm thanh, cỏ dại giống như thanh kiếm sắc bén, còn có loài thực vật khó hiểu nuốt sương mù...

Từng gốc thực vật biến dị bình thường không thể nhìn thấy đều xuất hiện, xem ra là muốn một lưới bắt hết tất cả bọn họ. Nhưng chúng nó tựa như ngại khí tức trên người Thu Ảnh Đồng nên không dám xông tới.

Loại khí tức khủng bố trên người Thu Ảnh Đồng vẻn vẹn vừa buông liền thu, sau đó liền triệt để biến mất, thế nhưng Thu Ảnh Đồng cũng tỉnh lại, thấy được hết thảy tình cảnh xung quanh, lại thấy được bộ dạng của đám người Triệu Hân và Lương Vân Hải, trên mặt không khỏi biến sắc, không ngừng lớn tiếng gọi mọi người.

Nhưng bọn họ giống như rơi vào mộng cảnh, có kêu như thế nào đều là bộ dạng giống như say rượu, không cách nào tỉnh lại.

- Đáng chết, đã xảy ra chuyện gì?

Trong lòng Thu Ảnh Đồng vội vàng nghĩ, như thế nào nàng cũng không nghĩ tới chỉ trong một thời gian ngắn như vậy, thế mà đám người bọn họ toàn bộ đều trúng chiêu, nếu không phải do mình đặc thù, chỉ sợ hôm nay người ngã ở chỗ này cũng sẽ có nàng.

Tuy rằng nàng tỉnh táo, nhưng Thu Ảnh Đồng cũng không biết làm sao đánh thức đám người Lý Tân, nhìn xung quanh đám thực vật biến dị với số lượng đông đảo không ngừng xúm lại, sắc mặt của nàng càng thêm tái nhợt. Trước đó liên tục chiến đấu, năng lượng của nàng đến bây giờ vẫn chưa khôi phục lại, hiện tại đối mặt với nhiều kẻ địch như vậy, với thực lực của nàng cũng có chút e ngại.

- Ta nên làm gì đây? Ta phải làm gì đây?

Trong lòng Thu Ảnh Đồng vô cùng lo lắng, loại tình huống này là lần đầu tiên nàng gặp phải, bởi vậy, trong lúc nhất thời cũng là không biết xử lý như thế nào. Nếu như nàng muốn đi, ngược lại có thể giết ra một con đường, thế nhưng nhiều người như vậy đều ở tại chỗ này, nếu nàng rời đi, chỉ sợ không thể vượt qua được cửa ải lương tâm của mình.

Bởi vậy, ánh mắt của nàng dần kiên định, nhìn đông đảo thực vật biến dị vây quanh đám người mình, trong ánh mắt đều mơ hồ có một tia lửa nhảy lên.

- Xem ra, lúc này đây lại phải liều mạng một lần nữa!

Gương mặt vô cùng hoàn mỹ của Thu Ảnh Đồng hiện lên một tia cay đắng, một cỗ khí thế khủng bố hầu như làm cho nàng hít thở không thông, từng đạo đường vân thần bí không ngừng xuất hiện trên người nàng, đan xen nhau quấn quanh tạo thành một hình ảnh thần bí, tựa như là một con Phượng Hoàng tái sinh từ tro tàn, chỉ là hư ảnh nhưng lại có loại sức mạnh khiến người ta run rẩy.

Đây chính là con át chủ bài của Thu Ảnh Đồng, lúc trước khi thu phục thành phố Giang Nam, tại thời khắc sinh tử, đột nhiên thức tỉnh lần nữa, thực lực trong nháy mắt tăng vọt một cách đáng kể , nhờ vậy mới vượt qua nguy cơ và lập được vô số công lớn trong những lần rút lui tiếp theo.

Nếu không thì quân sư đoàn 21 bọn họ không chỉ có tổn thất những thứ đó.

Phượng Hoàng Văn Lạc này xuất hiện khi Thu Ảnh Đồng thức tỉnh lần thứ hai, lúc ấy nàng cũng không rõ vì sao như thế, nhưng mà, từ Phượng Hoàng Văn Lạc này, nàng lại có được một cỗ lực lượng vô cùng lớn mạnh. Chính nhờ vào cỗ lực lượng này, nàng mới có sức mạnh đối mặt với bất kỳ nguy hiểm nào, nhưng chính bởi vì cỗ lực lượng này quá mức cường đại, nàng mới không có cách nào khống chế, không cách nào tùy ý mà thi triển.

Lần đầu tiên nàng thi triển nó thì bị trọng thương, hiện giờ lại gặp phải nguy cơ, nàng lại lần nữa cần phải sử dụng sức mạnh mà nàng còn chưa nắm vững này. Thu Ảnh Đồng cũng hiểu được, mình vẻn vẹn chỉ có một đòn tấn công này thôi, nếu một đòn này không cách nào giải quyết được vấn đề trước mắt này, như vậy đám người mình có lẽ cũng chỉ có thể chờ chết!

Bạn cần đăng nhập để bình luận