Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 350: Đôi cánh và tượng gỗ! (2)

Không chờ bọn họ họ hoàn toàn kinh ngạc, Vương Song nhìn bầu trời, theo bản năng muốn bay lên, đôi cánh sau lưng khẽ run lên, giống như cánh tay của chính mình, hơi chấn động một chút, nhấc lên một trận cuồng phong.

Nhưng trong chớp mắt, Vương Song lập tức kinh sợ phát hiện mình lúc này đã cách mặt đất mấy chục mét, một đôi cánh màu đen ở sau lưng khẽ đung đưa, khiến thân thể Vương Song từ đầu tới cuối duy trì sự thăng bằng.

- Ta không nằm mơ, Vương Song thật sự bay lên trời!

Chương Nghiệp trợn trừng hai mắt, nhìn chằm chằm Vương Song trên bầu trời, sắc mặt trở nên hờ hững, trực tiếp vươn tay nhéo mạnh Lưu Hâm ở bên cạnh.

- A, đau quá!

Lưu Hâm kêu thảm một tiếng, lập tức hằm hằm nhìn Chương Nghiệp:

- Ngươi điên à, nhéo ta làm gì!

- Xem ra ta không phải nằm mơ!

Chương Nghiệp điềm nhiên như không có việc gì nhìn chằm chằm giữa không trung, thấp giọng lẩm bẩm.

- Có phải nằm mơ hay không, sao ngươi không nhéo chính mình hả1

Nhìn biểu tình của Chương Nghiệp, Lưu Hâm cả người lao tới, vật lộn với Chương Nghiệp. Nhưng mà kỹ năng của hắn không phải lực lượng, vẻn vẹn hai ba quyền, đã bị đánh tới mặt mũi bầm dập, vẻ mặt hậm hực đứng ở một bên.

- Ngươi đợi đó cho ta, chờ tới lúc ngươi ngủ, lão tử một phát đạn hỏa tiễn cho ngươi nổ tung!

Lưu Hâm thấp giọng lầm bầm.

Những người khác nhìn một màn này, lộ ra một vòng ý cười hài hước.

Vương Song ở trong không trung dừng lại một lúc, lập tức lại điều động cánh, lần này, hắn muốn phi hành hết tốc lực, đôi cánh sau lưng điên cuồng phất động.

“Vù”

Bóng dáng Vương Song xé rách không khí, trực tiếp bay lên trời, cách mặt đất mấy trăm mét.

Trên trời, xuất hiện vô số thân ảnh của Vương Song, toàn bộ bao trùm cả bầu trời, đây là tàn ảnh sinh ra khi phát huy tốc độ tới cực hạn, tốc độ của hắn quá nhanh, nhanh đến mức tàn ảnh trước đó chưa kịp tiêu tán, lại sinh ra tàn ảnh mới.

Đám người Lý Tân đều nhìn thấy thân ảnh đầy trời, trong mắt lóe lên một vòng hâm mộ không hề che giấu, với đôi cánh có thể ví như máy gian lận này, cho dù gặp phải loại hiểm cảnh nào, chỉ cần bay lên không trung, lập tức không có ai có thể làm bị thương hắn, lại thêm chính hắn vũ lực cường hãn, có thể nói, Vương Song chân chính ở cấp độ bất bại tung hoành ngang dọc!

“Xoẹt”

Thân ảnh Vương Song xé rách không khí, Huyền Lân Sí sau lưng mỗi lần huy động, đều sẽ khiến thân ảnh Vương Song giống như đạn pháo bắn ra, tốc độ nhanh như chớp, sức gió cường hãn này rơi vào phía trên đôi cánh, đều đã không còn là lực cản, mà biến thành một cỗ lực đẩy cường hãn.

Trọn vẹn phi hành trên không trung nửa tiếng, Vương Song mới cảm thấy đã ghiền phi hành, dần dần rơi xuống đất. Đôi cánh sau lưng trong nháy mắt biến mất, chỉ còn lại dấu vết hai cánh xuất hiện trên lưng.

- Tiểu Song, cái đó, ngươi có thể cho ta mượn chơi một lúc, được không, ta cũng muốn bay một vòng trên không!

Lý Tân là người đầu tiên một phát bắt được Vương Song, mặt mũi tràn đầy nôn nóng nói.

Phi hành, là chuyện người nào cũng đều ước mơ tha thiết, có thể có cơ hội được bay lượn trên không trung, người nào cũng không chịu đựng được loại dụ hoặc này.

Những người khác cũng là vẻ mặt nóng lòng muốn thử, tựa như chỉ cần Vương Song nói có thể, bọn họ lập tức từng người từng người tất cả đều thử một lần!

Vương Song cảm thấy da đầu run lên, đặc biệt khi nhìn thấy dáng vẻ nôn nóng này của Lý Tân, giống như muốn lập tức động phòng, cười khổ nói:

- Ta muốn cho mượn cũng không cho được nha, Huyền Lân Sí này đã nhận chủ rồi, trừ phi ta chết , nếu không sẽ không lấy ra được!

Khuôn mặt mọi người đều hiện lên một vòng thất vọng, bọn hắn mơ hồ cũng hiểu rõ loại bảo vật này nếu đã nhận chủ, sao có thể tùy tiện lấy ra được, vừa rồi chẳng qua là tâm lý mang một tia may mắn, bây giờ hi vọng sụp đổ, bọn họ cũng sẽ không tiếp tục hy vọng xa vời.

Nhưng trên mặt Lý Tân lại lộ ra một vòng u oán, tựa như một tiểu tức phụ bị khi dễ. Vương Song nhìn dáng vẻ của Lý Tân, khẽ cười một tiếng, thay đổi giọng nói:

- Nhưng mà, nếu như chỉ muốn bay một vòng, ta có thể dẫn ngươi theo!

Nghe vậy, vẻ mặt trong nháy mắt từ lo biến thành vui, nhìn Vương Song, đang muốn mở miệng bảo Vương Song dẫn mình bay một vòng trên trời. Những người khác lúc này đều tò mò nhìn vật phẩm thứ ba, Thu Ảnh Đồng không biết lúc nào đi đến, nhìn Vương Song, khẽ cười nói:

- Vương đội, không biết kiện vật phẩm thứ ba này là vật gì? Tất cả mọi người đều tò mò.

Lý Tân đến muốn nói chuyện nhất thời bị đánh gãy, lại tò mò nhìn kiện vật phẩm thứ ba, chính là thứ đồ giống như tượng gỗ kia.

Hai kiện vật phẩm trước đó một cái không biết là gì, một cái thì có thể bay được, mỗi một cái đều khiến bọn họ mở rộng tầm mắt, bởi vậy, bọn họ đều muốn biết kiện vật phẩm thứ ba này có chỗ kỳ dị gì.

Vương Song nghe vậy nhìn tới vật phẩm cuối cùng, nhất thời, thông tin vật phẩm này truyền đến trong đầu hắn.

- Vật phẩm đặc thù: Thế Tử Mộc Ngẫu!

- Tác dụng: nhỏ máu nhận chủ, thay thế người sở hữu có một lần cơ hội tránh bị tử vong!

Bạn cần đăng nhập để bình luận