Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2379: Gặp Tổ Long (2)

Thế nhưng hiện tại, thân thể hắn đã đủ mạnh, đã vượt rất xa Thánh Giả, mặc dù hai loại sức mạnh này rất cường đại, nhưng còn chưa đủ để khiến hắn bị thương.

Xung quanh cơ thể hắn được bao phủ một tầng ánh sáng màu đen, tựa như có thể cắn nuốt vạn vật, bất kể là lam sắc băng vụ, hay là Cửu Thiên Cương Phong, cũng đều bị hấp thu vào trong cơ thể.

Không ngừng tiến lên trong hoàn cảnh cực đoan, không được bao lâu, thân ảnh Ám đã bắt buộc phải dừng lại, nguyên nhân bởi vì có một thân ảnh khổng lồ cản trước mặt hắn!

Nhìn thấy đối phương, trong mắt bản thể Vương Song ở bộ lạc Đại Phong lóe lên một chút quái dị, đây là một người quen, lúc trước đã từng xuất hiện ở Yêu tộc Tinh Vực - Chúc Long!

Tất nhiên, đây là Chúc Long ở thời đại viễn cổ!

Thân thể to lớn như tinh cầu, mặt người thân rồng, trên trán còn có con mắt thứ ba, Vương Song đã từng thấy qua sự đáng sợ từ con mắt thứ ba của đối phương, mở mắt là ánh sáng, nhắm mắt chính màn đêm vĩnh viễn!

Lúc trước có bốn vị Thánh Giả của Yêu tộc Tinh Vực đã ra tay, phối hợp với đèn Tổ Long, mới luyện hoá được đối phương, đương nhiên, cũng có cả Thánh Giả ngoại tộc, thế nhưng thực lực của Chúc Long tuyệt đối không thể khinh thường, có thể sống sót từ thời đại viễn cổ, đã chứng minh tất cả.

- Ngươi nên dừng bước!

m thanh hùng hồn, trầm thấp vang lên, Chúc Long lạnh lùng nhìn Ám, khí tức ngang tàng đến cực hạn, nếu không phải Tổ Long đã căn dặn hắn không được phép ra tay với vạn tộc phía dưới Tổ Long Sơn thì hắn đã sớm diệt trừ toàn bộ những bộ lạc này, thật không ngờ, bên trong những bộ lạc này còn có người đủ can đảm để leo lên Tổ Long Sơn!

- Bản tọa có chuyện quan trọng cầu kiến Tổ Long!

Ám nhìn đối phương, lạnh nhạt nói.

- Hừ, Tổ Long là người ngươi muốn gặp thì gặp sao, cút đi, ta có thể coi như không nhìn thấy!

Chúc Long lạnh lùng đáp lại.

- Xem ra là không thể nói chuyện rồi.

Ám lắc đầu, có chút bất đắc dĩ, cuối cùng vẫn phải dùng thực lực.

- Đã như vậy, hy vọng ngươi có thể ngăn cản bản tọa!

- Cuồng vọng, thật sự xem bản thân có chút thực lực, đã không để ta trong mắt!

Ánh mắt Chúc Long phát lạnh, Ám khiêu khích trước, vậy cũng đừng trách nó ra tay trước, đến lúc đó, cho dù có bị Tổ Long chất vấn, hắn cũng có thể viện cớ.

Vừa dứt lời, hắn vừa nhấc tay, Thánh lực vô tận đã ngưng tụ lại, hóa thành một đại thủ bao trùm thiên địa, bắt đầu hạ xuống phía dưới, giống như một bức tường vĩnh hằng!

Thấy một màn như vậy, trong mắt Ám xuất hiện từng tia chấn động, chập ngón tay lại như dao, chém về phía trước, chỉ thấy một ánh đao vô hình đột nhiên xuất hiện, dường như giữa thiên địa đã nứt ra một lỗ hổng.

Từng đạo từng đạo huyết dịch rơi xuống, trực tiếp ném ra từng đạo từng đạo không gian Liên Y, Chúc Long có chút rung động thu hồi lại bàn tay lúc này đã chỉ còn một nửa của mình!

Bàn tay của nó, trực tiếp bị Ám áp đặt gãy mất một nửa!

- Ngươi…

Chúc Long vẻ mặt khiếp sợ nhìn Ám, giống như không thể tin được, thực lực của Ám vậy mà lại cường hãn như vậy, một đòn bản thân dốc toàn lực, thế mà không chút mảy may rung chuyển, ngược lại còn bị đối phương đả thương.

- Xem ra ngươi không được rồi!

Ám bình thản nói, ngữ khí rất tỉnh táo.

Hắn đang trần thuật lại một sự thật.

Chúc Long nghe vậy, trong mắt tràn ngập lửa giận, trên trán, con mắt thứ ba chậm rãi mở ra, một luồng sức mạnh đáng sợ đang dần dần giải phóng ra.

- Ngươi đang tự tìm chết!

Thấy thế, trong mắt Ám loé lên sát ý, tự xem tại Tổ Long mặt mũi, lúc này mới giữ lại cho đối phương một mạng, nếu không, với thủ đoạn của hắn, muốn giết chết một Thánh Giả hoàn toàn là việc tiện tay!

Tất nhiên Chúc Long không thức thời như thế, vậy thì chờ đến khi bản thân gặp được Tổ Long cũng đừng trách bản hắn không cho đối phương mặt mũi.

Hắn đang muốn thi triển thủ đoạn vô thượng, tuyệt sát đối phương thì bỗng nhiên có một sức mạnh kinh khủng từ trên trời rơi xuống, giống như là dòmg nước lũ, lập tức cuống Chúc Long lên.

- Lên đây đi…

Một âm thanh hùng hồn, tang thương vang lên, đó là giọng nói của Tổ Long.

Cùng lúc đó, một đại đạo kim sắc xuất hiện dưới chân Ám, kéo dài đến điểm cuối của Tổ Long Sơn!

Ám không hề ngạc nhiên, một bước đạp lên, một lúc sau, trước mắt của hắn hoa một cái, không gian biến ảo tầm đó, hắn đã tới Tổ Long Sơn đỉnh núi!

Cùng nói là đỉnh núi, không bằng nói là một mảnh thế giới mênh mông, rộng lớn vô biên, mặt đất giống như gương sáng, trên bầu trời, là một mảnh hỗn độn cùng hư vô, hướng về phía dưới nhìn lại, chư thiên vạn giới, như là hoa văn trên ngón tay, mà ở thế giới này, cũng chỉ tồn tại một thân ảnh to lớn, căn bản là không có cách nào biết rõ cơ thể khổng lồ của đối phương, giống như đã xuyên qua hư không vô tận, một mai lân phiến, liền cùng loại với một khỏa tinh cầu!

Cơ thể màu xanh đen giống như sắt thép, tản ra một luồng ý cảnh vĩnh hằng bất hủ!

Hiện tại Chúc Long đứng trước thân ảnh này, giống hệt như một con kiến nhỏ.

- Tham kiến Tổ Long.

Ám tiến lên một bước, chắp tay nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận