Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 582: Mua sắm sóng gió! (3)

Lý Trạch cười gượng vài tiếng, người có loại khí chất này sẽ là một kẻ lang thang vô công rồi nghề , sẽ có hai nữ nhân xinh đẹp như vậy đi theo sao. Chẳng qua, hắn cũng không nói gì, nói một tiếng với Vương Song, sau đó bị nữ nhân vũ mị kia gọi tới.

- Tổng cộng bao nhiêu tiền?

Vương Song hỏi. Nữ phục vụ bên cạnh lập tức nhanh chóng bước tới cung kính nói:

- Vị thiếu gia này, mắt nhìn của hai vị tiểu thư thật không tồi, đồ chọn được đều là thứ tốt nhất trong cửa hàng của chúng ta, tất cả hết 8,600! Chẳng qua đây là lần đầu tiên thiếu gia đến, cho nên sáu trăm kia thì chiết khấu cho ngài!

“Hít”

Nghe vậy, Bạch Manh Manh và Đồng Vũ đồng thời hít vào một ngụm khí lạnh, căn bản không hề nghĩ tới trang sức mình chọn lại đắt tới như vậy, của hai người cộng vào là hơn một vạn! Đây chính là hơn một vạn cân lương thực đó. Lúc này, trong lòng các nàng đều có chút hối hận, Vương Song mặc dù nhìn thì thổ hào, nhưng với giá tiền khủng bố như vậy có phải hơi bất bình thường không, Vương Song thật sự có thể trả nổi sao.

- Lão công, đừng mua nữa, ta thấy cũng không đẹp lắm! Hay là chúng ta đi mua quần áo đi!

Bạch Manh Manh kéo cánh tay Vương Song, lặng lẽ nói, Đồng Vũ cũng có chút không nỡ nhìn đôi khuyên tai một cái, nhẹ giọng nói:

- Đôi khuyên tai này ta cũng không quá ưa thích, quá to!

Bên cạnh, vẻ mặt của nữ phục vụ không hề thay đổi, gương mặt tràn đầy cung kính nhìn Vương Song, ở nơi này lâu như vậy rồi, ai có thể mua được, hay mua không nổi, chút tinh mắt đó bọn họ vẫn có thể nhìn ra.

- Ha ha, các ngươi lo ta mua không nổi sao!

Vương Song mỉm cười, lắc đầu, từ trong túi áo lấy ra mười cục vàng thỏi, lạnh nhạt nói:

- Các ngươi lại chọn thêm hai cái vòng tay đi.

- Chút tiền ấy, ta vẫn có thể bỏ ra!

Thấy Vương Song liên tiếp lấy ra mười cục vàng, Đồng Vũ và Bạch Manh Manh đều sững sờ một chút, các nàng cũng không biết từ khi nào Vương Song mang theo vàng thỏi, luôn cảm giác túi áo của hắn tựa như một cái động không đáy vậy, vàng thỏi giống như không bao ra dùng hết.

- Cảm ơn lão công!

Bạch Manh Manh mạnh mẽ hôn Vương Song một cái, tiếp tục đi chọn một cái vòng tay, mà Đồng Vũ thì cúi đầu suy nghĩ một hồi, vẫn đỏ mặt nói với Vương Song một tiếng:

- Cảm ơn lão công!

Sau đó, cũng lập tức đi chọn vòng tay mà mình yêu thích.

Nữ phục vụ vội vàng tiếp nhận mười cục vàng, kiểm tra thật giả, lập tức càng thêm nhiệt tình, thậm chí ngay cả giám đốc của cửa hàng cũng đích thân ra mặt, ở một bên phục vụ.

Mười cục vàng của Vương Song đều đã đặt ở đó, trên tay Bạch Manh Manh và Đồng Vũ đều có thêm một cái vòng tay phỉ thúy, hai nữ cười tươi tới mức hai mắt híp thành một đường, khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc, cảm giác vung tay tiêu tiền như nước, không có chút cố kỵ này thật khiến cho các nàng vô cùng hưởng thụ, chẳng trách trước khi mạt thế có nhiều người thích được bao dưỡng như vậy, dễ dàng như thế có được mọi thứ mình muốn, cho dù là người nào cũng không thể chịu đựng được loại dụ hoặc này.

Vương Song tiếp tục dẫn các nàng đi đến cửa hàng quần áo, nơi này có các loại quần áo tinh xảo, mỗi một bộ trước khi mạt thế đều do các nhà thiết kế đỉnh cấp làm ra, quần áo của các loại thương hiệu lớn muốn cái nào có cái ấy, người đi mua quần áo cũng không ít, phần lớn đều là một số nữ nhân đang chọn, Vương Song thì đứng chờ ở trước quầy thanh toán, nhìn hai nữ tùy ý chọn lựa quần áo mình thích.

- Lão công, chiếc váy này đẹp không?

Bạch Manh Manh đã thay một chiếc váy trắng, quay một vòng trước mặt Vương Song.

- Đẹp! Manh Manh mặc cái gì cũng đẹp!

Vương Song mỉm cười đáp.

- Chiếc này thì sao?

- Cũng đẹp!

Bên cạnh, Đồng Vũ nhìn thấy, cũng không ngừng hỏi Vương Song có đẹp hay không, Vương Song đều có chút máy móc liên tục trả lời, tới cuối cùng trực tiếp quay đầu đi, mặc cho hai nữ ở chỗ kia thay quần áo, hai nữ thấy vậy, đồng dạng hừ một tiếng, sau đó tiếp tục chọn lựa quần áo mình thích.

- Vị thiếu gia này, ngươi thật tốt với bạn gái của mình nha!

Nữ phục vụ ở bên cạnh có chút hâm mộ nói, sóng mắt lưu chuyển, không ngừng liếc mắt đưa tình với Vương Song, ý tứ không cần nói cũng biết, chẳng qua Vương Song không có để ý, chỉ cười nhạt một tiếng.

- Ngươi làm gì vậy, thả ta ra!

Bỗng nhiên, Vương Song nghe thấy Bạch Manh Manh và Đồng Vũ đồng thời kêu lên, lập tức quay đầu lại, nhìn thấy một thanh niên có ria mép đang đùa giỡn hai nữ.

- He he, tiểu mỹ nhân, xinh đẹp như vậy, đi theo gia đi, hầu hạ ta tốt, muốn cái gì có cái đó!

Thanh niên có dáng người thấp bé, vẻ mặt dâm đãng nhìn hai nữ, một tay bắt lấy cánh tay Đồng Vũ, bên cạnh hắn còn có một nữ nhân trang điểm đậm, nhìn qua vô cùng phong tao, đang vô cùng bất mãn nhìn dáng vẻ có mới nới cũ của thanh niên, phía sau thanh niên còn có hai đại hán dáng người khôi ngô, vẻ mặt lạnh lùng, dường như là vệ sĩ của cái thanh niên này, đối với hành động của thanh niên cũng không hề quan tâm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận