Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1746: Đệ nhị trọng hỏa vực! (3)

Còn chưa tới thời gian một nén nhang, tử sắc vụ khí này đã bị hấp thu sạch sẽ, sau khi tử sắc sương mù bị hấp thu sạch sẽ, trên ngọc châu màu trắng chớp động lên một chút hào quang màu tím, lộ ra một chút yêu dị.

– Đây là…

Tiểu Không cực kỳ rung động, lần nữa khôi phục sự khống chế đối với Vạn Giới Châu, lúc này, nó cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại đến nỗi chính mình đều không tưởng tượng được, lực lượng này, mênh mông, bao la, giống như là vũ trụ vô vận, vẻn vẹn chỉ là một tia, đã khiến cả tâm linh nó đều có chút run rẩy.

Cỗ lực lượng trong suốt này tiêu tán, không biết đi nơi nào, Vương Song và Dương Mạt đều là kịp phản ứng, vô cùng khiếp sợ nhìn Tiểu Không.

"Vù "

Tiểu Không thử nghiệm khống chế Vạn Giới Châu tiến lên, tốc độ nhanh đến cực hạn, giống y như thuấn di, trực tiếp biến mất tại nguyên chỗ, một khắc sau, chờ đến lúc xuất hiện, Vương Song và Tiểu Thất đều là hít vào một ngụm khí lạnh.

Trước mặt bọn hắn, là một mảnh hải dương màu tím, tràn ngập vô tận Tử Khí, bao phủ toàn bộ mảnh không gian này, không có sự tồn tại của bất kỳ sinh mệnh nào.

Bọn họ, đã tiến vào đệ nhị trọng Hỏa vực!

Vương Song nhìn Tiểu Không, ánh mắt sâu thẳm tĩnh mịch vô cùng, ánh mắt Tiểu Thất cũng cực kỳ bất thiện nhìn chằm chằm Tiểu Không, nhìn thấy ánh mắt của hai người, da đầu Tiểu Không tê dại, gượng cười hai tiếng, nói:

– Ta nói ta không phải cố ý, các ngươi sẽ tin sao?

Vương Song: ...

Tiểu Thất: ...

Trải qua thời gian hết nửa nén hương, Vương Song và Tiểu Thất mới chậm rãi bình phục tâm trạng bị kinh sợ của chính mình.

Lúc này, bọn họ phóng tầm mắt nhìn ra xa, bắt đầu quan sát tỉ mỉ đệ nhị trọng Hỏa Vực vừa thần bí vừa kinh khủng này.

Trong tay Vương Song xuất hiện một thanh thần binh, tâm niệm nhất động, lập tức ném ra bên ngoài, chưa đến một phần mười nghìn giây, ngọn lửa này đã ngay lập tức làm bốc hơi thanh thần binh kia.

– Loại nhiệt độ này, chắc hẳn có lẽ đủ để hòa tan Tử Vân Thần Tinh hòa tan đi!

Vương Song lẩm bẩm, nhìn sang Tiểu Không:

– Hiện tại ngươi có thể nói cho ta biết làm thế nào để chú tạo vũ khí rồi đi?

Nghe vậy, trên mặt Tiểu Không lộ ra một nụ cười, chậm rãi nói ra mấy chữ:

– Lấy tâm làm lò, dùng Thần mà đúc Binh, ở trong khắc đạo, đại khí thành muộn!

Khuôn mặt Vương Song mờ mịt, cuối cùng, dưới sự uy hiếp của hắn và Tiểu Thất, Tiểu Không rốt cuộc cũng khuất phục, bắt đầu nói tiếng người.

Lấy Tử Vân Thần Tinh ra, đánh giá khối kiệt tác hoàn mỹ nhất giữa thiên địa này, một tia ánh sáng màu tím lập loè, trong mơ hồ truyền đến từng đợt Đại Đạo Thần m.

Hai tay Vương Song kết ấn, khống chế Tinh Thần Lực của chính mình chậm rãi dung nhập trong đó, đây là bước đầu tiên, dung nhập tinh thần lực vào bên trong, đánh ấn ký của chính mình vào, sau khi chú tạo như vậy, thần binh mới sẽ thuộc về chính mình.

Chẳng qua, chỉ là bước đầu tiên, đã khó đến cực hạn, Tử Vân Thần Tinh thân là chú tạo thần tài Thánh Binh, trên thân vốn dĩ đã có một chút ý thức nhàn nhạt, sự xâm nhập của Vương Song, trực tiếp kích thích sự phản kháng từ Thần tài, giống như là một bức tường vắt ngang phía trước Vương Song, Vương Song làm gì cũng đều không cách nào xuyên thấu.

– Ta cũng không tin, bước đầu tiên này còn có thể làm khó ta!

Vương Song âm thầm quyết tâm, Liên Hoa do Tam Thế thân thể biến thành chấn động, một cỗ lực lượng vô cùng to lớn lực lượng bất ngờ lao ra, cuốn lấy tinh thần lực của hắn, giống như một cái mũi nhọn, trong nháy mắt xông phá Tử Vân Thần Tinh trước mặt Vương Song.

"Ầm "

Tựa như tiến vào một cái thiên địa mới, thiên địa chưa phân tách, Hồng Mông chưa mở, một mảnh cảnh tượng nguyên thủy.

Đây là một thế giới tràn ngập màu tím, thả mắt nhìn quanh, vô số Tử Khí tràn ngập ở trong đó.

Mà ở chỗ sâu trong mảnh không gian này, có một quả cầu tròn, lớn gần bằng một bàn tay, nhìn cực kỳ tinh xảo, bên trên nó có vô số đường vân thần bí, tựa như có thể hấp thu tâm thần của con người.

Tinh thần lực của Vương Song hóa thành một cái bóng người, nhìn quả cầu tròn này, ánh mắt nổi lên vô số gợn sóng, đây chính là hạch tâm của Tử Vân Thần Tinh đi, mà việc chính mình phải làm là ngưng tụ tinh thần lực của chính mình ở trên đó, cũng tương đương với nhận chủ, chẳng qua, loại nhận chủ này, so với luyện chế binh khí hoàn tất càng đáng tin cậy hơn, binh khí luyện chế ra còn có thể bị người đoạt đi, nhưng nếu trước khi luyện chế ngưng tụ tinh thần lực ở trên đó, sau khi luyện chế binh khí thành công thì không có ai có thể cướp mất được, trừ phi đối phương nguyện ý nhìn thấy Tử Vân Thần Tinh biến thành một khối sắt vụn!

Vương Song không chút do dự, bóng dáng xuống quả cầu kia, nằm trong dự liệu của hắn, trước đó Tử Vân Thần Tinh này phản kháng mãnh liệt như thế, Vương Song còn tưởng rằng hiện tại sẽ càng thêm gian nan, hắn đều chuẩn bị sẵn sàng đánh lâu dài.

Nhưng, tinh thần lực của hắn lại vô cùng dễ dàng khắc sâu trên quả cầu tròn kia, trên quả cầu, đường vân này dần dần thay đổi, sau cùng vậy mà biến thành ấn kí của một thanh đao!

Ấn ký của thanh đao chỉ to chừng một tấc, ẩn chứa một chút khí tức của Vương Song.

Bạn cần đăng nhập để bình luận