Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2457: Vô lực (3)

Vừa nói, lắc đầu:

- Thế nhưng dựa vào thực lực của ta cũng không cách nào đuổi kịp, xem ra là thời cơ chưa tới.

- Đúng rồi, vẫn không có tung tích của Tôn Ngôn hả?

Vương Song nhìn về phía Vương Lâm.

- Không biết gia hỏa này rốt cuộc đi đâu, ta dường như không hề bỏ qua một ngóc ngách nào trong vũ trụ này, cũng không phát hiện ra hắn!

- Còn có Thạch Hạo, ta có thể cảm giác được hắn ở cùng một không gian với chúng ta, nhưng bị một cỗ lực lượng đặc thù che giấu, làm sao cũng không tìm thấy được!

Ánh mắt Vương Lâm tối sầm lại, bất đắc dĩ mở miệng, đến đẳng cấp của bọn họ, chuyện không làm được đã rất ít đi, hết lần này tới lần khác không tìm thấy tung tích của hai hảo huynh đệ!

- Ngươi đi Minh Điện nhìn xem?

Nhãn thể Vương Song khẽ động, mở miệng nói.

- Đi, trạm thứ nhất của ta chính là Minh Điện, cũng đã nhận ra khí tức còn sót lại cả Thạch Hạo, nhưng muốn tiếp tục thôi diễn, cũng bị một cỗ lực lượng ngăn lại!

Vương Song mở miệng nói.

- Xem ra Thạch Hạo chính là con cờ mà vị Vĩnh hằng giả kia bày ra.

Vương Song bình tĩnh mở miệng.

- Bây giờ khoảng cách phong ấn hoàn toàn phá toái còn có khoảng hai ngàn năm, Đế Quân khác có đánh vùng giáp ranh vũ trụ, tiến nhập chỗ sâu trong hỗn độn, còn lại là lâm vào bế quan, muốn tìm kiếm đột phá, ngươi có tính toán gì?

Vương Lâm mở miệng hỏi.

- Thời gian hai ngàn năm...

Nhãn thần Vương Song chấn động, tự lẩm bẩm, hai ngàn năm, chính thời gian cuối cùng của vũ trụ bọn hắn, nếu như không cách nào tìm ra phương thức ứng đối, bọn họ đều tịch diệt!

Cho tới bây giờ, bọn họ cũng hiểu rõ mục đích của Vĩnh hằng giả, muốn thôn phệ tất cả bản nguyên của mảnh vũ trụ này, trợ giúp hắn đột phá!

Một khi như thế, toàn bộ vũ trụ, không có sinh linh nào có thể sinh tồn, đối với Vương Song mà nói, đây là chuyện uyệt đối không thể chấp nhận được.

Hắn còn có phụ mẫu, lão bà, nhi tử, một đám bằng hữu sống chết có nhau, hắn có thể chịu đựng bản thân vẫn lạc, nhưng tuyệt đối không cách nào nhìn thấy bọn họ vẫn lạc!

- Ta dự định đi gặp thân nhân của mình….

Vương Song nhẹ giọng mở miệng:

- Những năm này ta vẫn luôn đắm chìm trong tu hành, chính ta cũng không rõ ràng rốt cuộc đã bao lâu rồi không đi gặp bọn họ, mặc dù cho bọn hắn vô số tài nguyên, để bọn hắn sống vô cùng lâu dài, nhưng cảm giác đoàn tụ cũng đã lâu không cảm nhận được rồi.

Vương Lâm sững sờ, ngay sau đó cười khổ một tiếng:

- Vậy được rồi, ta dự định mang theo Uyển nhi đi tinh không du lãm một phen, có lẽ đây khoảng thời gian cuối cùng của chúng ta.

Lam Phong cười khổ một tiếng:

- Ta chỉ có một muội muội, ngược lại không có thân nhân khác.

Trên địa cầu, thân ảnh Vương Song không biết từ khi nào xuất hiện ở trong một tòa cung điện, mấy ngàn năm phát triển, trên địa cầu sớm sinh ra vô số cường giả, bây giờ, Vương gia là bá chủ tuyệt đối trên địa cầu, mặc dù không có thánh giả, nhưng tôn giả có chừng mấy chục vị!

Những người đã từng là thủ hạ của Vương Song, bây giờ đều trở thành cường giả cảnh giới tôn giả, Vương Phụ, Vương Mẫu cũng được Vương Song lặng lẽ cải biến thể chất, tu vi tiến triển cực nhanh, trở thành cường giả Tinh Chủ đỉnh phong!

Đạt tới cảnh giới Tinh Chủ, chí ít có thể sống trên ức vạn năm.

Nhi tử của Vương Song, Vương Phong, nữ nhi, Vương Đóa Đóa càng là thực lực tôn giả đỉnh phong, trên địa cầu, cũng thuộc top đầu!

Vương Song trở về, chấn động toàn bộ Vương gia, Vương Song lần trước xuất hiện, vẫn là ở ngàn năm trước đó, bọn họ đã sắp quên dáng vẻ của Vương Song, nhưng đối với sự tích của Vương Song, tất cả mọi người đều rõ ràng, cường giả đỉnh cao của vũ trụ, tồn tại cấp bậc Đế Quân, hơn nữa còn là một trong những cự đầu của Thiên Minh, có thể nói, Chích Thủ Già Thiên!

Vương Song thấy Đổng Châu, Chương Nghiệp, Chu Ảnh, Lý Tân... Một đám lão bằng hữu của mình, bọn hắn hôm nay, cũng cực kỳ trẻ tuổi, bọn họ nhìn thấy Vương Song, cũng cực kỳ hưng phấn, nhưng lại có từng tia kính sợ, bây giờ địa cầu cùng vũ trụ khôi phục liên hệ, bọn họ cũng đã đi qua vũ trụ, biết rõ địa vị bây giờ của Vương Song, có thể xưng là tồn tại đỉnh phong của vũ trụ, mặc dù Vương Song không phóng thích đế uy của bản thân, nhưng bọn họ vẫn không tự chủ được dâng lên một vòng kính sợ!

Vương Song cảm nhận được mọi người câu nệ, không khỏi thở dài trong lòng, cuối cùng vẫn có cách ngăn.

Nhưng cảm nhận được Vương Phong cùng Vương Đóa Đóa đối với hắn không muốn xa rời, Vương Song vẫn còn có chút vui mừng, có nhiều thứ, là đến từ huyết mạch, bất kể như thế nào cũng sẽ không thay đổi được.

Ở chỗ này, Vương Song thấy được phụ mẫu, bọn họ đều là phản lão hoàn đồng, vô cùng trẻ tuổi, tràn đầy một cỗ sức sống thịnh vượng.

Mặc dù hắn che giấu rất kỹ, nhưng cha Vương, mẹ Vương cũng phát giác được sự sầu lo trong lòng Vương Song, đợi đến khi không còn ai, cha Vương và mẹ Vương nhìn Vương Song, nói:

– Song nhi, có lẽ vấn đề ngươi gặp phải ta không có cách nào giúp ngươi, nhưng Vương gia chúng ta cũng coi như là huy hoàng qua, dù cho cứ như vậy biến mất, ta và mẹ ngươi cũng có thể nhắm mắt xuôi tay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận