Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1499: Hóa Thần Tam phẩm

- Đệ tử Hóa Thần trung kỳ, Tiền Lâm! Ngoài ra còn có Lý Đông Đào, thậm chí lúc trước ngươi đánh bại tên Nguyên Linh Chi Thể kia...Đường Tâm Liên cũng ở nơi đó!

Chu Thông do dự một chút, vẫn nói tin tức này ra.

- Đường Tâm Liên cũng hẳn là vì hấp thu Thuần Dương Chi Khí bên trong Thuần Dương Chi Hà này, chính là vì đột phá đạt tới cảnh giới Hóa Thần…

Vương Song gật đầu, hiểu rõ nguyên nhân Đường Tâm Liên sở dĩ đợi ở nơi đó.

- Có điều, nàng ở nơi đó thì sao, ta có thể đánh bại nàng một lần thì có thể đánh bại nàng lần thứ hai!

Hai mắt Vương Song giống như có ánh sáng bay vụt qua, một mặt tự tin, nhìn mấy người Chu Thông đều là ánh mắt khẽ động, nhịn không được ở trong lòng lớn tiếng khen hay.

- Có điều trước khi qua Thuần Dương Chi Hà đó , ta muốn một chuyến đến cấm địa mấy người Tư Đồ sư tỷ biến mất trước, nhìn xem cấm địa kia đến cùng có chỗ gì cổ!

Ánh mắt Vương Song có chút âm trầm, càng có vẻ đau thương, Tư Đồ Tuyết và Cố Hồng Y có thể nói là một trong số ít bằng hữu của Vương Song ở Thanh Nguyên Tông, bây giờ bị đẩy vào cấm địa, hắn chỗ nào không đau lòng.

Ba người Chu Thông, Mạc Lăng, Huyền U đều lý giải gật đầu, bọn họ cũng biết quan hệ giữa Vương Song và Tư Đồ Tuyết, Cố Hồng Y không tệ, Vương Song đi đến cấm địa nơi các nàng vẫn lạc trước đó xem một chút cũng là chuyện thường tình!

Dựa theo địa đồ đạt được từ chỗ Cổ Minh, mấy người Vương Song bay đi theo hướng phế tích đánh dấu trên địa đồ.

Một ngày sau đó, mấy người Vương Song đứng bên ngoài phế tích, nhìn cung điện trong đó, trong đó, một mảnh yên tĩnh, không nhìn thấy một tia nguy cơ, nhưng trong lòng Vương Song lại nổi lên một tia hàn ý, từ trong phế tích ở nơi này, hắn phát giác được một cổ đại khủng bố!

- Tư Đồ sư tỷ và Hồng Y lúc ấy đến cùng tuyệt vọng đến cỡ nào mới có thể tiến vào nơi này?

Vương Song tự lẩm bẩm, cánh tay vươn ra chộp về phía trước, giống như muốn bắt được khí tức hai nàng Tư Đồ Tuyết lưu lại.

Ánh mắt bi thương của ba người Chu Thông cũng nhìn phế tích trong này, sư tỷ đồng môn của mình bị buộc phải tiến vào loại cấm địa phải chết này, thân là đệ tử của Thanh Nguyên tông, bọn họ đều cảm giác được một cỗ cảm giác bất lực…

- Đi thôi, Tư Đồ Tuyết sư tỷ, Hồng Y các nàng cũng sẽ không chết vô ích, ba tông thiếu nợ cần có người trả lại, đây là sỉ nhục của Thanh Nguyên Tông chúng ta, phải dùng máu tươi vô tận rửa sạch...

Vương Song nhìn cung điện trước mắt, trong mắt có một vòng sát ý bạo phát không thể nào ức chế được, hắn nghĩ nữ tử phóng khoáng Cố Hồng Y kia, giống như một ngọn hỏa diễm, luôn mang lại cho người ta cảm giác ấm áp, đây cũng là một trong số không nhiều bằng hữu của hắn, giúp đỡ mình rất nhiều lần, bây giờ lại bị đệ tử Tam Tông ép vào trong cấm địa này.

- Nguyên Linh Tông, Thần Tiêu tông, Vạn Tượng tông, các ngươi đừng hòng trốn thoát...

Vương Song tự lẩm bẩm, bàn tay hắn mạnh mẽ nắm lát, phát ra một trận thanh thúy thanh âm, không khí bị bóp nát.

- Đi thôi...

Vương Song lần nữa nhìn cấm địa trước mắt sau đó rời đi, vẫn lạc cuối cùng đã vẫn lạc, người còn sống phải tiếp tục sống sót, cũng vì báo thù cho đệ tử vẫn lạc.

- Đường Tâm Liên, gặp lại lần nữa, chúng ta chắc chắn sẽ đánh nhau một trận ra trò.

Vương Song phi hành tốc độ cao trên không trung, suy nghĩ trong lòng bay tán loạn, đối với Đường Tâm Liên, trong lòng hắn cũng có chút phức tạp, nữ tử kia khiến hắn cảm thấy kính nể, nỗ lực, khiêm tốn, không phô trương, ôn hòa, dường như có thể dùng tất cả những từ ngữ tốt đẹp nhất trên người nàng, là Nguyên Linh Chi Thể, gắn kết giữa Tiên Thiên và đạo, thể chất đỉnh phong, phối hợp với thiên phú đỉnh phong, hắn cũng không dám kiêu ngạo chút nào, cho dù thua bản thân cũng không cảm thấy nhụt chí, đối mặt với đối thủ như vậy, bất luận là người nào, cũng sẽ không có ác ý gì.

Đáng tiếc, lập trường của bọn họ không giống nhau, bây giờ đệ tử Thanh Nguyên Tông sắp bị giết tuyệt, lúc này, hắn nhất định phải đứng ra, đồng thời làm chút gì đó, mà Đường Tâm Liên, không ở nơi đó còn được nếu thật sự ở nơi này, bản thân nhất định phải xuất thủ giữ nàng lại, để tế điện cho đồng môn sư huynh sư tỷ.

Vương Song thở dài một hơi, nhìn về dãy núi mênh mông trước mặt, tốc độ lần nữa tăng vọt, ba người Chu Thông đều xuất toàn bộ khí lực đuổi theo, mặc dù tu vi của bọn họ đã đạt tới siêu phàm đỉnh phong, nhưng so với Vương Song vẫn là kém quá xa, hiện tại, Vương Song muốn đánh bại bọn họ, ngay cả động thủ cũng không cần, lĩnh vực vừa ra, bọn họ cũng không thể động nổi một ngón tay.

...

Một dòng sông màu trắng mênh mông cuồn cuộn, chảy ra từ một chỗ trong không gian, trùng trùng điệp điệp chảy tới, dòng sông thuần màu trắng chạy xuôi giống như sữa bò, tản ra mùi thơm.

Con sông này cũng không biết đã tồn tại được bao lâu, dường như từ xưa tới nay đã là như thế, một cỗ Nguyên Lực cực kỳ tinh thuần từ trong đó phát ra, khiến cho Nguyên lực trong vòng mười dặm trở nên vô cùng nồng đậm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận