Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 829: Tung tích của thần tổ chức! (2)

Chương Nghiệp cảm kích lên tiếng, nếu Vương Song truy cứu, còn sợ không truy ra nguồn gốc sao, hắn cũng không thể nói được điều gì.

Đàm Long ở một bên làm ra dáng vẻ không biết gì hết, hắn là người thông minh, biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói, vì vậy chỉ lặng lẽ gật đầu.



Đồng Châu và Triệu Hân đều nghe Vương Song kể về chuyện liên quan đến Chương Nghiệp.

- Nói như vậy, Chương Nghiệp cũng là người bị hại.

Triệu Hân thở phào, nếu Chương Nghiệp thật có vấn đề, bản thân cũng sẽ gặp phiền phức, may mà chỉ sợ bóng sợ gió mà thôi.

- Nhưng ở đâu ra xuất hiện một “Thần Tổ” vậy, sao từ trước đến giờ ta chưa từng nghe nói đến một thế lực như vậy?

Đồng Châu nhíu mày, suy nghĩ về tổ chức đột nhiên xuất hiện kia.

Vương Song cũng cười khổ nói:

- Ta cũng không rõ tin tức cặn kẽ về tổ chức này, vốn muốn bảo Đàm Long đi tra thử, ai ngờ đối phương cũng không đơn giản, trực tiếp cắt đứt tất cả liên lạc.

- Nhưng mà, ta đã biết bọn họ, như vậy sớm hay muộn cũng sẽ bắt được tổ chức này thôi!

Vương Song hừ lạnh một tiếng, dường như có chút không cam lòng, đây là lần đầu tiên hắn kinh ngạc như vậy.

Triệu Hân và Đồng Châu liếc nhìn nhau, biết Vương Song không phải không cam tâm chuyện đối phương giết chết Đinh Tuyết, mà bản thân lại bị một nữ nhân hớt tay trên.

- Chuyện này chúng ta nói sau đi, nhưng trước mắt, có một vấn đề lớn hơn mà chúng ta phải đối mặt.

Đồng Châu do dự một chút, nhưng vẫn lên tiếng.

- Hửm?

Vương Song nghi hoặc nhìn Đồng Châu.

- Nhân khẩu trong căn cứ của chúng ta ngày càng nhiều, giữa mọi người cần giao thương, lấy vật ra trao đội e rằng hơi bất tiện.

- Cho nên ta nghĩ chúng ta nên phát hành tiền giấy?

- Phổ biến tiền tệ.

Vương Song chau mày, vấn đề này lúc trước hắn đã từng nói rồi, nhưng khi đó điều kiện còn chưa tốt, vì vậy, trực tiếp bị phủ quyết, bây giờ Đồng Châu lại nhắc lại lần nữa, hẳn là đã nhận ra căn cứ có thiếu hụt.

- Không chỉ chúng ta, ta cảm thấy tất cả thế lực, hẳn là cần thống nhất tiền tệ, nếu không văn minh nhân loại chúng ta làm sao tiến bộ được? Cùng với các thế lực khác, chẳng lẽ phải trao đổi đồ vật với nhau, chúng ta cũng không phải người nguyên thủy, đều là ở trong thời đại văn minh, sao lại phải đi trao đổi đồ vật.

- Ngươi cân nhắc thế nào?

Vương Song trầm ngâm một chút, cũng không tùy tiện đáp ứng, mà hỏi xem Đồng Châu nghĩ như thế nào.

Dường như đã biết Vương Song sẽ hỏi mình như vậy nên đã chuẩn bị câu trả lời kỹ càng.

- Bây giờ, căn cứ chúng ta là một trong sáu căn cứ siêu cấp, nếu chúng ta đề nghị, chủ động liên hệ với các căn cứ khác, bọn họ cũng không ngốc, hẳn phải biết đây là chuyện có lợi cho mọi người.

- Sở dĩ bọn họ không đề cập đến, là vì sợ những căn cứ khác không đồng ý, bọn họ sẽ toi công. Chỉ cần có thể phân tích lợi và hại trong đó, mọi người cùng nhau hợp tác, phát triển tiền tệ cộng đồng, không chỉ chúng ta có thể tiến hành giao dịch tiền tệ, cho dù là ở khu vực khác cũng có thể tiến hành mậu dịch tới lui.

- …

Nghe Đồng Châu nói vậy, trong lòng của Vương Song đồng ý, suy nghĩ một chút lại nói:

- Nếu như vậy, Đổng di, ngươi hãy thương lượng với những người khác một chút đi, cho ra một phương án cụ thể nhất, đến lúc đó, ta sẽ xem một chút, nếu quả thật làm được, chúng ta sẽ liên lạc với những trụ sở khác.

- Được, ta sẽ nhanh chóng thương lượng với những người khác để cho ra phương án.

Đồng Châu cười nhạt, không nói thêm gì nữa

Ban đêm, trong đại trang viên, Vương Song nhìn Từ Đông Đông và Cao Mộng Viên bị mình giày vò đến mức bất tỉnh, da thịt trên người bọn ho trắng nõn như ngọc, gương mặt lộ vẻ đỏ ửng, không khỏi có chút thỏa mãn, hai tiểu yêu tinh này, khoảng thời gian trước không quan tâm đến bọn họ, cũng không biết học được mánh khóe ở đâu, khiến cho mình lưu luyến không rời.

Vương Song thấy bọn họ đã ngủ, lập tức đứng dậy rời khỏi phòng, đến phòng luyện công của mình.

Tâm niệm của hắn vừa động, từng hỏa diễn màu vàng sẫm bao vây lấy thân thể hắn, cả người bay lên, nếu có người nhìn thấy trong người của Vương Song lúc này, sẽ phát hiện Hỏa Diễm Liên Thai màu vàng sẫm giờ đây đã biến mất, chỉ có một chút hỏa diễn không ngừng thiêu đốt, không gian bên trong đan điền cũng lặng lẽ phóng thích nhiệt độ rất khủng khiếp, một bên khác, vô số đao khí bọc lại hỏa diễn kia, thỉnh thoảng sẽ có một đai khí muốn dung nhập vào trong hỏa diễn, vừa lúc đến gần, hỏa diễn khủng bố kia sẽ trực tiếp đốt cho sạch sẽ.

Mỗi thời mỗi khắc đều có rất nhiều đao khí bị đốt cháy, nhưng mà, cũng có đao khí không thể dung nhập vào trong hỏa diễn, khiến cho hỏa diễn sinh ra chút khí tức.

Không biết qua bao lâu, Vương Song mở mắt lần nữa, cảm thụ được tình huống trong cơ thể thì không khỏi thở dài, bây giờ bản thân đã là nhất giai đỉnh cấp, chỉ thiếu chút nữa sẽ lên được nhị giai, nhưng cũng chỉ có một bước này, lại cứ mãi ngăn trở mình!

Trong lòng hắn có dự cảm, thời khắc hỏa diễm và đao khí hòa làm một, cũng là lúc bản thân tấn thăng lên nhị giai!

Bạn cần đăng nhập để bình luận