Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1286: Bồi thường (2)

- Tiên Thiên Linh Thể thì thế nào, còn không phải thua ở trong tay đệ tử Thanh Nguyên Tông ta sao, ta còn muốn hỏi ngược một câu, ngươi xuất thủ đối phó Vương Song, không phải là đang ghen ghét, muốn thừa cơ chém giết thiên kiêu tông môn ta chứ,!

Lời nói của Lôi Càn vô cùng cường ngạnh, không hề giữ mặt mũi cho đối phương! Dù sao bọn họ là Thanh Nguyên Tông, đã từng là sự tồn tại mạnh nhất Thanh Nguyên Tinh, dù cho Nguyên Linh Tông là tông môn dưới bọn hắn.

Nghe thấy lời nói kiêu ngạo của Lôi Càn, Nguyên Thần biến sắc, tựa hồ không nghĩ tới thái độ của Lôi Càn vậy mà cường ngạnh như thế!

- Sư phụ, ta không sao!

Lúc này, vẫn là Đường Tâm Liên mở miệng, mặc dù bị Vương Song dùng đao gác trên cổ, nhưng cả người không hề tỏ bối rối, giống như một gốc thanh liên, lẳng lặng nở rộ.

Đôi mắt như nước nhẹ nhàng chớp động, thanh âm giống như Thanh Tuyền xuất hiện.

- Lôi tiền bối, tỷ thí lần này là Tâm Liên thua, vừa rồi sư phụ là quá lo lắng cho Tâm Liên, cho nên hành động có chút lỗ mãng, vẫn mong Lôi tiền bối cùng sư huynh đừng để ý, Tâm Liên ở đây thay mặt sư tôn xin lỗi các vị sư huynh cùng tiền bối của Thanh Nguyên Tông.

Nói xong, Đường Tâm Liên nhìn Vương Song, trong tay xuất hiện một bình ngọc:

- Vương Song sư huynh, đây là Nguyên Linh Đan, có kỳ diệu chữa trị thương thế, xem như là chút tâm ý của Tâm Liên ý, hi vọng ngươi có thể thu nhận!

Vương Song nhìn ánh mắt không chút gợn sóng của Đường Tâm Liên, khí chất giống như một gốc thanh liên, cả người run lên, đây tuyệt đối là một đại địch, Vương Song có dự cảm, sau này mình sẽ liên quan nhiều đến đối phương!

Nhưng mà đối phương đã nói đến mức này, Vương Song cũng chỉ trầm mặc vài giây đồng hồ, sau đó thu hồi trường đao trong tay, tiếp nhận bình ngọc đối phương đưa qua, mở nắp ra, mùi thuốc làm cho người ta mê say truyền đến, một viên đan dược lớn chừng trái nhãn trắng như tuyết lẳng lặng nằm ở đó!

- Nguyên Linh Đan, cự phẩm đan dược trị thương của Nguyên Linh Tông, tiểu tử, ngươi hời rồi!

Một đạo thanh âm rất nhỏ vang lên, Vương Song vô ý thức ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện lại là Lôi Phong đang nhìn mình.

- Chuyện này dừng ở đây đi, ta cũng không tiện tiếp tục truy cứu nữa, nếu không lão gia hỏa Nguyên Thần này cũng không thể xuống đài được!

Vương Song nghe vậy, trong lòng hiểu ra, cho dù Thanh Nguyên Tông vô cùng phẫn nộ với hành vi của Nguyên Thần, nhưng không thể nào bởi vì mình mà vạch mặt với đối phương, cho dù bản thân chịu ủy khuất thì nhiều lắm là cho mình ít đền bù tổn thất, chuyện này xem như bỏ qua!

Vương Song cũng không trách tông môn, dù sao mình và đối phương chênh lệch quá lớn, bây giờ hắn là một Hóa Thần cấp bậc thiên tài, Nguyên Thần dám đối xử với mình như thế, tông môn xem như đã cố gắng hết sức, cũng phải giữ Nguyên Thần lại!

Suy cho cùng, nguyên nhân vẫn là thực lực!

Đồng thời, Đường Tâm Liên cũng đã thay sư phụ mình xin lỗi, tư thái cũng đã đủ, nếu mình tiếp tục truy cứu, chỉ sợ trong tông môn đều sẽ nói bản thân không biết tốt xấu!

Vương Song nghĩ tới đây, nhìn Đường Tâm Liên:

- Tâm Liên sư muội nói gì thế, Nguyên Thần trưởng lão chẳng qua là hộ đồ tâm thiết, cũng không phải có ý như thế, đồng thời Tâm Liên sư muội còn xuất ra Linh đan liệu thương của Quý Tông, sư huynh cũng không để trong lòng!

Nói xong, nhìn về phía Lôi Càn:

- Lôi Phong chủ, Nguyên Thần trưởng lão cũng không phải có ý đó, Nguyên Linh Tông dù sao cũng là khách nhân, chuyện này dừng ở đây đi!

Lôi Càn thấy thế, hài lòng gật đầu, xem ra tiểu tử này hiểu rõ ý tứ của mình, lập tức nhìn về phía Nguyên Thần:

- Nguyên Thần trưởng lão, chuyện lần này dừng ở đây đi, đại hội giao lưu kết thúc, ngươi có thể dẫn theo môn hạ đệ tử của ngươi rời đi, tông môn còn có chuyện phải xử lý, không nên ở thêm!

Nguyên Thần nhìn thấy đối phương đuổi mình đi, trong lòng thở phào, dù sao lỡ như đối phương thật sự truy cứu, chỉ sợ cho dù bản thân bỏ chạy cũng sẽ bị trọng thương!

Đây cũng không phải chuyện mà hắn muốn nhìn thấy.

Cho nên, sắc mặt hắn âm trầm, không nói gì thêm, vung tay áo một cái, bao phủ quanh đệ tử của mình, hóa thành một đạo lưu quang biến mất!

- Vương Song sư huynh, sau này chúng ta sẽ còn gặp lại...

Một thanh âm rất nhỏ truyền đến, Vương Song nhìn thấy Đường Tâm Liên quay đầu nhìn mình liếc một chút, trong mắt ẩn chứa ý vị nào đó...

Nhìn thấy Nguyên Thần rời đi, Lôi Càn thở phào, nhìn Vương Song, nghĩ một hồi, trong tay xuất hiện một ngọc bài cùng một bình ngọc, rơi vào trong tay Vương Song:

- Vương Song, đây là thẻ thông hành để ngươi tiến vào Thông Thiên Các cùng ngộ đạo thất, trong bình ngọc là ba trăm viênThanh Nguyên đan, đủ để nâng thực lực ngươi lên Tiên Thiên đỉnh phong! Thực lực ngươi bây giờ vẫn còn có chút thấp.

- Những vật này xem như thuởng cho ngươi, ta còn có việc muốn cùng Chưởng Giáo thương lượng, tông môn hẳn là sẽ còn có phần thưởng khác cho ngươi đấy.

- Cụ thể dùng như thế nào, Chu sư huynh sẽ nói cho ngươi biết.

Nói xong, vung tay lên, Vương Song cảm thấy Đấu Chuyển Tinh Di, không biết từ lúc nào đã rơi vào Vô Danh Phong!

Bạn cần đăng nhập để bình luận