Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1869: Người đuổi giết Thạch Diễn Tông!

Tiểu Thất lắc đầu, Tiểu Không càng là bất đắc dĩ khoác khoác tay.

- Xem ra, vẫn phải tự nghĩ cách thôi.

Vương Song thở dài, sau đó rời khỏi Vạn Giới Châu, đén Tàng Kinh Các của Tứ Tượng Đạo Viện để xem thử.

Văn thư ở đó vô cùng phong phú, có lẽ sẽ có được thứ mình cần tìm.

Bên ngoài Tàng Kinh Các, một vị lão giả nhìn thấy Vương Song bỗng nhiên đến, ánh mắt lộ ra ý cười, Vương Song nhận ra đối phương, đó là Thái Thượng Trưởng Lão nhất tôn của Tứ Tượng Đạo Viện, đang ngồi ở một bên uống trà.

- Thái Thượng Trưởng Lão!

Vương Song cung kính hành lễ, không dám làm càn, dù sao đối phương cũng là cao thủ tuyệt thế Tôn Giả, bản thân phải tôn trọng cường giả!

- Sao lại tự dưng rảnh rỗi đến Tàng Kinh Các vậy, chẳng lẽ chướng mắt thuật pháp thần thông đã được khen thưởng trước đó sao?

Thái Thượng Trưởng Lão này trêu ghẹo.

- Trưởng lão nói đù, Vương Song Vương Song đến để tìm một số thư tịch liên quan đến Đao Ý, không biết bên trong Tàng Kinh Các có không?

Vương Song cười khổ một tiếng.

- Thư tịch liên quan đến Đao Ý, ngươi muốn lĩnh ngộ Đao Ý?

Nghe vậy, ánh mắt của vị Thái Thượng Trưởng Lão này ngưng tụ, thần sắc trong nháy mắt nghiêm túc.

- Chỉ hiếu kỳ mà thôi, dù sao ta tu hành đao pháp nhất đạo, sau này sớm muộn gì cũng sẽ tiếp xúc đến, bây giờ muốn hiểu biết nhiều hơn một chút!

Vương Song nửa thật nửa giả nói.

- Đã như vậy, thì ngươi vào đi, phía đông tay phải hàng giá sách thứ ba hàng thứ hai, trên đó có thứ ngươi muốn.

Nghe vậy, lão giả cũng không hỏi thêm nữa, đây là học viên, bản thân cũng không tiện hỏi nhiều.

Tiến vào Tàng Kinh Các, Vương Song phát hiện diện tích của Tàng Kinh Các thật sự lớn vượt xa những gì bản thân tưởng tượng, nhìn qua, giống như không có giới hạn, dựa vào hướng dẫn lúc này của Thái Thượng Trưởng Lão, Vương Song tìm thấy giá sách như vậy, trên đó có một dòng chữ nhàn nhạt, viết hai chữ “Đao Ý.

Vương Song tùy ý lấy ra một thư tịch, đây là một Đao Ý Tạp Đàm, ghi chép kinh lịch về một vị lĩnh ngộ Đao Ý, đó chính là một thiên tài tuyệt thế, lúc tuổi trẻ phong hoa tuyệt đại, đao pháp tuyệt thế vô song, nhưng sau này, cũng bị kẻ xấu hãm hại, tu vi mất hết, từ thiên đường rơi xuống địa ngục, nếm trải ấm lạnh nhân gian.

Nhưng mọi người không ngờ đến, mười năm trôi qua, đối phương lại nghịch thiên quật khởi, lĩnh ngộ được Đao Ý trong truyền thuyết, từ đó về sau không ai có thể ngăn cản, một đường trở nên cường đại, chỉ chừng trăm năm ngắn ngủi, đã trở thành Tôn Giả, dựa vào Đao Ý, có thể xưng là một trong những người mạnh nhất chỉ sau Thánh Giả!

Không ai biết, mười năm kia đối phương đã trải qua những gì, vì vậy, cũng không ai biết đối phương đã lãnh ngộ được Đao Ý như thế nào.

Vương Song lại lấy ra thêm một quyển nữa, đây là một thư tịch miêu tả về Đao Ý, cũng dựa lời nói của một vị cường giả đã lãnh ngộ Đao Ý, theo đối phương nói, Đao Ý này thuộc về một loại sức mạnh không thể nắm bắt được, giống như “Đạo” vậy, không hoàn toàn khác nhau, càng giống như là một loại ý chí của nhân loại muốn hợp thể cùng “Đạo”.

Vương Song lại lật rất nhiều thư tịch, cuối cùng, phát hiện ra một đặc điểm, chính là đều phải trải qua một giai đoạn tê tâm liệt phế, thậm chí loại chuyện này sẽ ảnh hưởng đến sinh mạng của bọn họ!

- Chuyển biến quan trọng, chẳng lẽ cần phải có để bạo phát tình cảm?

Vương Song lẩm bẩm, loại chuyện mơ hồ khó mà kiếm soát thế này, Vương Song không biết phải lãnh ngộ thế nào.

Nhưng mà, Vương Song nhìn thấy một cuốn sách đóng chỉ màu đen, trên đó có một tin khiến hắn chú ý.

Đó là một nông phu, cuộc sống bình thường, mọi chuyện trải qua cũng bình thường, sống ở trong một sơn thôn nhỏ, ngày nào cũng lên núi chẻ củi, nhưng một người bình thường như vậy, cuối cùng khi đối phương bảy mươi tuổi, bỗng nhiên lĩnh ngộ Đao Ý, tu vi trong vòng một ngày đã tăng vọt, trở thành võ giả Hóa Thần, lập tức được một đại năng giả ở Trung Ương Tinh Vực phát hiện, thu về làm đồ đệ!

- Một người bình thường, đốn củi cả đời, vậy mà lại lĩnh ngộ được Đao Ý trong truyền thuyết, rốt cuộc phải lãnh ngộ như thế nào đây?

Vương Song lẩm bẩm, trong lòng càng thêm nghi hoặc, chuyện này không phải chỉ dựa vào Ngộ Đạo Thạch là có thể lãnh ngộ, cần phải có cảm ngộ nhân sinh.

- Xem ra, ta phải đi ra ngoài một chuyến, trong hoàn cảnh bình thường, có lẽ bản thân mới có thể lĩnh ngộ được Đao Ý trong truyền thuyết này!

Ánh mắt Vương Song lóe lên chút suy ngẫm sâu xa, muốn dựa vào cách bình thường chắc chắn sẽ không thể lãnh ngộ được Đao Ý, vì vậy hắn quyết định bắt chước người được ghi chép trong thư tịch kia, tìm kiếm trong thế giới phàm nhân.

- Ngươi muốn rời khỏi Tứ Tượng Đạo Viện!

Nghe vậy, Lâm phó viện trưởng giật mình, vô cùng kinh ngạc nhìn đối phương,

- Thánh Giả bí cảnh chưa đến mười năm nữa sẽ mở, chẳng lẽ ngươi muốn vứt bỏ nó!

- Ta sẽ trở về trước khi nó mở ra, sẽ không ảnh hưởng đến việc tiến vào bí cảnh!

Vương Song nhẹ giọng nói.

- Chẳng lẽ còn có chuyện gì có thể quan trọng hơn việc tiến vào Thánh Cảnh!

Lâm phó viện trưởng không hiểu nói.

- Ta muốn lĩnh ngộ Đao Ý.

Vương Song nhìn đối phương, trong mắt lộ rõ vẻ kiên định.

Bạn cần đăng nhập để bình luận