Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1634: Bạch Y Tuyệt Thế!

- Sư đệ!

Thân ảnh Thanh Nguyên Tử chấn động, lao đến bên cạnh Thạch Nghị, một viên Thất Thải Đan Dược xuất hiện, trực tiếp được đưa vào trong cơ thể Thạch Nghị.

Sau khi đan dược nhập thể, gương mặt Thạch Nghị dần có một chút huyết sắc, khí tức không ngừng hạ xuống lại chậm rãi tăng lên, lỗ thủng ở bụng cũng đã ngừng chảy máu, chậm rãi bắt đầu chữa trị.

- Thất Sắc Linh Đan, xem ra tuy Thanh Nguyên lão quỷ kia đã chết, nhưng vẫn còn để lại không ít đồ tốt cho các ngươi!

Ánh mắt Cổ Diễn Tôn Giả lóe lên kinh ngạc, lập tức đạm mạc nói.

- Cổ Diễn, lần này bọn ta nhận thua, nhưng ta không hiểu ngươi đã giết chết sư phụ ta, vì sao không thừa cơ hủy diệt Thanh Nguyên Tông ta, mà phải chờ đến tận bây giờ?

Thanh Nguyên Tử nhìn khí tức của Thạch Nghị dần ổn định, đừng lên nhìn Cổ Diễn, lạnh giọng hỏi.

- Sư đệ, nghĩ cách đưa Vương Song và Dương Mạt đi đi, ta sẽ giúp ngươi cản Cổ Diễn lại trong vài giây!

Cùng một lúc, thanh âm của Thanh Nguyên Tử truyền đến bên tai của Chu Càn

- Sư phụ!

Vương Song và Dương Mạt nhìn Chu Càn, người kia cười khổ một tiếng, ánh mắt hòa ái nhìn hai người.

- Các ngươi yên tâm, có Chu Càn ta ở đây, nhất định sẽ đưa các ngươi đi! Nhưng mà, ta hy vọng các ngươi nhớ kỹ, sau này phải diệt trừ Cổ Tháp Tông và Tam Tông, báo thù cho mấy trăm ngàn đệ tử của Thanh Nguyên Tông chúng ta!

Cổ Diễn Tôn Giả đứng trong hư không, giống như một Thái Cổ Thần Sơn, trấn áp càn khôn, tuy Thanh Nguyên Tử truyền âm rất bí mật, nhưng vẫn bị Cổ Diễn phát giác.

- Ha ha, Thanh Nguyên Tử, muốn truyền tống hai tên nhóc kia sao, ngươi thật sự nghĩ có thể ngăn ta lại à!

Cổ Diễn bỗng nhiên cười, ánh mắt lóe lên vẻ khinh thường, không phải hắn tự cao tự đại, mà là có lòng tin vào thực lực của bản thân mình, thực lực cấp bậc Tôn Giả, đủ để nghiền ép tất cả mọi người!

- Nói với ngươi cũng không sao, Lúc trước tuy Thanh Nguyên lão quỷ bị giết, nhưng ta cũng bị thương nặng, không thể không bế quan tu dưỡng, gần đây mới có thể chữa trị thương thế xong.

Cổ Diễn chậm rãi nói, vừa nói, vừa ra tay, đánh ra một chưởng, giống như chúa tể nắm tất cả trong tay vậy, đánh về phía Vương Song và Dương Mạt.

- Hai tên nhóc kia tư chất ngút trời, những người khác có thể đi, nhưng hai người bọn họ nhất định phải ở lại đây!

Thấy Cổ Diễn ra tay đối phó với hai tiểu bối, các nhân vật lớn của Thanh Nguyên Tông đều biến sắc, thân ảnh của Thanh Nguyên Tử chợt lóe, trực tiếp ngăn ở trước Cổ Diễn, khí tức phóng ra như thiên băng vậy, đánh về phía một chưởng kia của Cổ Dưỡng, ý đồ ngăn cản!

Hai người một chưởng cũng không có gì kỳ lạ, nhưng người sáng suốt có thể cảm nhận được rõ ràng sức mạnh kinh khủng ẩn chứa bên trong đó, đây là sức mạnh của Hủy Diệt Tinh Thần!

- Ầm

Một tiếng vang nhỏ, thân ảnh của Thanh Nguyên Tử mãnh liệt lui về, sắc mặt trắng nhợt, khóe miệng tràn ra máu tươi, thân ảnh Cổ Diễn bất động, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc.

- Ừm, có thể cản được một chưởng của ta, không tệ, mạnh hơn đám rác rưởi Mục Huyền nhiều!

Cổ Diễn đạm mạc nói, ngữ khí không hề cho đám người Mục Huyền chút mặt mũi nào, tuy trong lòng của bọn họ vô cùng phẫn nộ, nhưng không dám biểu hiện ra ngoài.

- Nhưng mà, cũng chỉ là châu chấu đá xe thôi!

Cổ Diễn cười lạnh một tiếng, lập tức đánh ra một chưởng nữa, trong lòng bàn tay giống như có núi non sông lớn, Nhật Nguyệt Tinh Thần, không quá khi nói trong lòng bàn tay này có cả một thế giới.

Một chưởng này vừa xuất hiện, không gian trước mặt trong nháy mắt như vỡ ra, hư không vô tận chảy loạn tuôn trào.

Một khí tức cái thế dâng lên, dường như muốn đánh nát cả trời đất.

Đối mặt với một chưởng này của Cổ Diễn, ánh mắt Thanh Nguyên Tử chợt đỏ tươi, hai tay kết ấn, tạo thành quang ấn chỉ lớn chừng ba mét, trên quang ấn xuất hiện những đường vân, khí tức thần bí huyền ảo, khi quang ấn xuất hiện, dường như ánh sáng mặt trời chậm rãi dâng lên, rơi xuống Quang Minh vô tận, như có một loại khí tức khởi nguyên!

- Đại Quang Minh Ấn!

Một ấn đánh ra, trực tiếp chôn vùi không gian, va chạm với một chưởng của Cổ Diễn Tôn Giả, trong giây lát, quang ấn của Thanh Nguyên Tử chỉ chống đỡ được một chưởng kia của Cổ Diễn Tôn Giả chỉ trong vài giây thì đã bị đánh vỡ!

Quang ấn vỡ nát, một chưởng của Cổ Diễn tiếp tục lao về phía trước không ngừng, rơi thẳng vào trên người của Thanh Nguyên Tử.

- Ầm

Thân ảnh của Thanh Nguyên Tử trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, going như Liễu Nhứ bị đánh bay vậy, nhân ảnh ở giữa không trung phun một ngụm máu tươi, khí huyết trên người suy yếu đến cực hạn!

Bán Bộ Tôn Giả Chi Cảnh của Thanh Nguyên Tử ở trước mặt Cổ Diễn cũng không có chút sức chống cự nào, giống như một đứa trẻ vậy, hai chiêu đã không thể chống đỡ tiếp nữa, càng khiến cho mọi người của Thanh Nguyên Tông càng thêm tuyệt vọng!

- Tông chủ!

Đám người Lôi Càn biến sắc, lập tức vội vàng đỡ lấy thân ảnh của Thanh Nguyên Tử, may mà thực lực của hắn mạnh hơn Thạch Nghị rất nhiều, cho nên không bị nguy hiểm đến mức chết đi.

Sắc mặt Thanh Nguyên Tử tái nhợt, nhìn Cổ Diễn, khóe miệng xuất hiện một nụ cười khổ sở.

- Sư tôn, đệ tử xin lỗi ngươi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận