Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 406: Tiệc hội! (3)

Vương Song gật đầu, sau đó bèn nói vài câu với Thu Ảnh Đồng, biết được hiện giờ Thu Ảnh Đồng đã thăng lên cấp tám, trong lòng cũng hơi vui mừng. Dù sao thực lực của Thu Ảnh Đồng cũng vô cùng mạnh mẽ, thực lực càng mạnh thì đám người họ sẽ đảm bảo hơn một chút trong trận chiến lần này.



Buổi tối, màn đêm buông xuống, nhưng bên ngoài thành lại đèn đuốc sáng chưng, những người bình thường vẫn không ngừng xây dựng các biện pháp phòng ngự. Chắc vì chuyện xảy ra vào buổi sáng đã doạ những đốc công kia, bọn họ đã không dám càn rỡ nữa, nghiêm túc đốc thúc mọi người. Cũng miễn cưỡng xem như cho cơ hội để những người bình thường kia nghỉ xả hơi.

Đội của Vương Song lúc này cũng đã đến thành phố Hoa Tân. Đám người Lý Tân, Chương Nghiệp đều bị dẫn đến bên trong trang viên. Lúc này, bên trong chật kín người, nam nhân mặc tây trang giày da, nữ nhân thì mặc các loại lễ phục tinh tế, lộng lẫy, hệt như một buổi họp mặt xã giao của tầng lớp thượng lưu. Nếu không có Zombie và Biến dị thú, có lẽ sẽ khiến mọi người tưởng rằng mình đang sống cuộc sống yên bình hoà thuận ở đô thị hiện dại.

Người đến không phải những Tiến Hoá Giả cấp cao thì cũng là thủ lĩnh của các thế lực, hoặc là người nhà của bọn họ, mỗi người đều có bối cảnh không bình thường.

Đám người cụng ly, cười nói vui vẻ, những thị nữ thân hình thướt tha mặc cùng một kiểu áo cánh bướm đang bưng bê chiếc mâm tinh xảo đi qua đi lại khắp nơi. Ở không xa, có một sân khấu trung tâm, có một nữ ca sĩ nữ đang hát những khúc ca êm dịu. Vương Song chỉ liếc nhìn một cái, dường như đã từng thấy trên ti vi, trước mạt thế cũng là một ca sĩ có chút danh tiếng.

Đám người Lý Tân không ở cùng Vương Song, bọn họ đều đi dạo xung quanh. Chỗ này cũng có không ít những nữ nhân xinh đẹp, có nữ hài của thế lực nào đó, hoặc là người tình được bao dưỡng của ai đấy, bọn họ đều đang đảo mắt xung quanh để tìm kiếm con mồi. Cơ hội để những nhân vật cấp cao của ba thế lực lớn hội tụ rất ít, bọn họ đều đang liều mạng phô bày hết mọi thứ xinh đẹp nhất của mình ra, mong có thể thu hút sự chú ý của những người khác.

Lúc này, không có ai ngu ngốc đến nỗi gây chuyện ở đây, mà bọn họ cũng chẳng dám. Dù sao, bên trong có một nhóm lớn Tiến Hoá Giả ấn nấp, nói không chừng chọc giận một Tiến Hoá Giả, cho dù không sợ, nhưng cũng khiến bản thân rắc rối vô cùng.

Trầm Kỳ ở bên cạnh Vương Song, lúc này nàng ta cũng mặc một bộ lễ phục hở vai, ngồi xuống bên cạnh Vương Song. Mặc Vũ Tình thì đổi thành bộ quần áo màu hồng phấn, bên dưới mặc chiếc quần bò màu xanh, khiến mắt Vương Song sáng lên, nàng mang lại cho người ta cảm giác tươi mới, không dính bụi trần.

- Muốn nhảy đầm thì đi đi!

Thấy dáng vẻ nóng lòng của Trầm Kỳ, Vương Song mỉm cười, vỗ đầu đối phương. Vật báu này dường như rất hiểu nam nhân cần gì, hầu hạ đến nỗi hắn không có ý định muốn đuổi nàng đi. Nhìn nàng cứ mãi nhìn vào đám người đang nhảy đầm ở chính giữa, hắn bỗng chốc hiểu được suy nghĩ của nàng, cũng không muốn mất hứng, khẽ cười nói.

- Cảm ơn lão công!

Trầm Kỳ nở nụ cười phấn khởi, trực tiếp hôn lên khuôn mặt Vương Song, sau đó đi về phía đám đông.

Vương Song thưởng thức điệu nhảy của Trầm Kỳ, rồi nhìn sang Mặc Vũ Tình ở bên cạnh, khẽ cười nói:

- Sao không đi dạo một vòng chơi đi? Cơ hội tốt như vậy, sau này không có nhiều đâu.

Mặc Vũ Tình liếc nhìn đám người náo nhiệt ở phía xa, nhỏ giọng nói:

- Không có hứng thú! Ta thích yên tĩnh, ta đã nói rồi, ngươi cứu ta thì ta chính là người của ngươi. Sau này, ngươi đi đâu, ta sẽ theo đến đó! Chủ nhân còn chưa đi, ta cũng không thể tự ý rời khỏi được!

Vương Song im lặng, không nói gì nữa, ra hiệu cho đối phương ngồi xuống, hai người bắt đầu nhỏ giọng nói chuyện.

Ở phía xa, Trầm Kỳ nhìn thấy cảnh này, khuôn mặt cũng lộ ra ý cười, không còn chú ý đến nữa, nàng ta nhảy múa càng thêm hăng hái.

Buổi tiệc tiến hành được một nửa, Lôi Thành bước lên sân khấu, bắt đầu nói những lời kích động lòng người. Vốn dĩ Lôi Thành còn muốn mời Vương Song lên phát biểu, nhưng đã bị hắn từ chối thẳng thừng, vì hắn không muốn bị mọi người chú ý như một con khỉ.

Những lời phát biểu của Lôi Thành đều xoay quanh việc căn cứ địa sắp phải đối diện với sống chết, cần mọi người đồng tâm hiệp lực chiến thắng đám Zombie, bảo vệ nước nhà. Vương Song nghe mãi cũng cảm thấy hơi buồn ngủ.

Lôi Thành nói xong, thì đến Thu Báo Quốc, Trương Thiên Khải lên phát biểu. Khi đến Vương Song, hắn đã đẩy ngay cho Lý Tân. Lý Tân đành miễn cưỡng lên phát biểu.

Vương Song đang trò chuyện với Mặc Vũ Tình, lúc này, hắn mới nhận ra Mặc Vũ Tình thực sự là một tiểu tài nữ, cho dù hắn nói ra chuyện gì, đối phương đều có thể trích dẫn ra dẫn chứng kinh điển, phong phú, cho dù mình chỉ nói ra một địa danh, nàng đều có thể nói ra lịch sử của nơi đó, có những danh nhân nào, Vương Song cảm thấy tri thức của nàng uyên bác như thế, khẳng định là một con mọt sách.

Cho nên cố ý tìm một số vấn đề trước đó, không ngờ tới Mặc Vũ Tình lại vô cùng quen thuộc, chuyện bát quái về mỗi danh nhân đều thuận miệng nói ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận