Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 746: Gặp lại người quen!

– Ngươi đó, chính là từ tai trái lại ra tai phải!

Vương Cầm lắc đầu, không nói gì thêm.

– Ha ha, đại tỷ, ngươi nói gì ta có lúc nào chưa từng không nghe đâu!

Vương Song cười híp mắt nói, sau đó thuận miệng, có chút nghi ngờ hỏi :

– Cha mẹ đâu rồi? Sao bọn họ không tới?

– Ngươi còn biết cha mẹ à.”

Vương Cầm trừng mắt nhìn hắn, tức giận nói :

– Bây giờ, bọn họ đang ở thành phố Thiên Chi, còn chưa chưa nhận được tin tức người quay về. Cũng chỉ có chúng ta, vì sự phát triển của thành phố Giang Nam mà cả ngày ở lại nơi này.

– Được rồi, ta biết đại tỷ ngươi vất vả nhất mà, lần này quay về ta còn mang cho các ngươi mỗi người một món quà, tuyệt đối sẽ không khiến các ngươi thất vọng.

Vương Song cười nói, biết tỷ tỷ mình là đang thay những người khác nói ra sự vất vả của bọn họ với mình.

– Thật sao!

Lúc này, trên mặt Vương Cầm lộ ra một vòng kinh ngạc, những người khác cũng đều như thế, bọn họ ngược lại cũng rất tò mò, Vương Song sẽ tặng bọn họ lễ vật gì.

Bọn họ ở chỗ này trò chuyện vui vẻ, đám người Bạch Manh Manh, Đồng Vũ thì giống như chim cút ở bên cạnh Vương Song, nhìn Vương Song đang nói chuyện vui vẻ với thủ hạ và người nhà, cũng không dám xen vào.

Đám người Thu Báo Quốc, Hoàng Thiên Hằng, Trương Thiên Khải, Đổng Châu nhìn những nữ nhân trước mặt, trong mắt hiện lên thần sắc quái dị, trong đó khó coi nhất hẳn chính là Hoàng Thiên Hằng, con gái của hắn Hoàng Bối Bối là một trong ba nữ nhân của Vương Song, hắn vốn dĩ còn không có ý gì, dù sao trong mạt thế, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện rất bình thường, nhưng đâu ai nghĩ tới Vương Song ra ngoài một lần như thế, vậy mà dẫn về nhiều nữ nhân như vậy.

Đây là bắt con gái của hắn ở chung như thế nào.

May mắn Hoàng Bối Bối đang ở thành phố Thiên Chi, chưa quay về, nếu không, không biết còn muốn ồn ào tới mức nào đây. Thái Hiểu cũng ở chỗ này, ánh mắt lạnh lùng nhìn những nữ nhân kia, trong lòng chỉ nghĩ những nữ nhân không biết xấu hổ này đã câu dẫn lão công của nàng.

Nhìn thấy ánh mắt quái dị của mọi người, áp lực trong lòng chúng nữ càng lớn, tố chất tâm lý kém nhất là Hứa Tiểu Lan càng muốn lập tức chạy khỏi nơi này.

– Đúng rồi, đây là?

Vương Cầm cuối cùng xem như nói chuyện qua với Vương Song, lúc này mới chú ý tới chúng nữ và tiến sĩ Hứa đang đứng bên cạnh Vương Song.

Vương Song cười khổ một tiếng, nhưng vẫn không thể không kiên trì giới hiện, chẳng qua, trước tiên hắn chưa giới thiệu chúng nữ, mà giới thiệu Hứa Minh Hải :

– Đây là tiến sĩ Hứa Minh Hải, chắc hẳn các ngươi cũng không xa lạ gì, đều từng nhìn thấy ở trên ti vi, bác sĩ Hứa trước đó nghiên cứu ra một loại thuốc biến đổi gen, có thể khiến người bình thường cũng có được lực lượng giống như Tiến Hóa Giả, bây giờ đã có thành phẩm, cũng chính là món quà ta mang về cho mọi người!

Quả nhiên, nghe xong lời giới thiệu của Vương Song, tất cả mọi người đều chuyển dời chú ý tới thuốc biến đổi gen mà Vương Song nói đến.

– Có thể khiến người bình thường sở hữu lực lượng giống như Tiến Hóa Giả, tiểu Song, ngươi nói thật sao?

Hoàng Thiên Hằng, Trương Thiên Khải cũng đều có chút chấn động, bọn họ mặc dù có quyền cao chức trọng, nhưng bản thân lại là một người bình thường, không có chút kỹ năng nào, đối mặt với nguy hiểm, hay là sự ám sát của Tiến Hóa Giả, căn bản không có sức chống cự, cho nên, bọn họ đều khát vọng chính mình có thể trở thành một Tiến Hóa Giả, sở hữu lực lượng xông pha trên chiến trường, cho dù không được ra chiến trường, thì cũng đủ bảo đảm sự an toàn của bản thân!

Đây cũng là chuyện mà rất nhiều cao tầng trong thành phố Thiên Chi khát vọng nhất, ai lại không muốn chính mình có được lực lượng vô cùng cường hãn của Tiến Hóa Giả, một đấm phá nát núi, một đao xét trời, lôi điện ngang dọc.

Bởi vậy, nghe được lời nói của Vương Song, bọn họ đều không lại tiếp tục tìm hiểu thân phận của đám người Bạch Manh Manh, không cần đoán cũng biết chắc chắn là nợ phong lưu Vương Song gây ra ở bên ngoài, chẳng qua bọn họ đều không hề để ý, thân là chủ nhân của đệ nhất đại thế lực của tỉnh Đông Sơn, có nhiều nữ nhân thì đã làm sao, coi như xem là chim hoàng yến nuôi dưỡng là được, dù sao các nàng cũng không có khả năng nắm giữ được quyền lợi của thành phố Thiên Chi, tổn hại lợi ích của bọn họ.

Vương Song trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, bị nhiều người quen tiếp tục truy hỏi nữa, hắn cũng cảm giác có chút mất mặt. Vừa hay dùng cơ hội này dịch chuyển lực chú ý của những người khác.

Một tay Vương Song dẫn bác sĩ Hứa ra, để hắn ứng phó những gia hỏa tràn ngập lòng hiếu kỳ này.

Đã lâu không nghe thấy giọng nói của Vương Song, Thái Hiểu mỉm cười nhìn chúng nữ, dịu dàng ngoan ngoãn gật đầu sau đó dẫn chúng nữ rời đi.

– Nữ nhân này không dễ đối phó.

Chúng nữ Triệu Nhược Nam đi theo sau lưng Thái Hiểu nói khẽ với những người khác. Các nàng đều là sắc mặt nghiêm trọng, trong lòng đã có sự chuẩn bị.

Thái Hiểu dẫn chúng nữ đi tới lầu ba, nói với các nàng, lần này, giọng nói của nàng bắt đầu lạnh lùng :

– Đây chính là phòng của các ngươi, chính mình tùy tiện chọn một phòng đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận