Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1947: Giao dịch cùng Tôn Giả! (2)

Đổi mười Tinh Linh để đối phương rời đi, giao dịch này hắn cũng không thua thiệt!

- Thế nhưng, ta làm sao biết ngươi có được Tinh Linh thì sẽ rời đi?

Hoắc Tu hít một hơi sâu, đưa ra nghi hoặc.

- Đối với ta mà nói, ngoại trừ Tinh Linh ra, ta không hy vọng có được đồ vật gì khác ở nơi này của các ngươi, ta nghĩ Hoắc Tu ngươi cũng hiểu, đợi đến khi ta tấn thăng Tôn Giả ngươi muốn cũng không có cách nào ngăn cản ta, chỉ là, ta không muốn làm loạn đến mức đó!

Vương Song bình thản mở miệng, đặc biệt còn chỉ ra, bản thân chỉ là một Tinh Chủ, có thể chiến đấu cùng người có thực lực Tôn Giả, một khi tấn thăng đến cảnh giới Tôn Giả, với thực lực của hắn, chắc chắn đủ để đối phó với Tôn Giả trung cấp!

Đến lúc đó, dù cho Hoắc Tu đã có tu vi Tôn Giả Tam Trọng, cũng sẽ không phải là đối thủ của Vương Song!

Hoắc Tu cũng rất hiểu đạo lý này, bởi vậy, sau khi cẩn thận suy tính một chút, sau đó trầm giọng nói.

- Được, đây là mười Tinh Linh, hy vọng người có thể tuân thủ ước định!

Nói xong, trước mặt Hoắc Tu xuất hiện mười chùm sáng, lờ mờ tỏa ra ánh sao, đây chính là Tinh Linh!

- Vèo.

Mười Tinh Linh bay về phía Vương Song, chúng bị Vương Song bắt được, sau đó lập tức khống chế.

- Được rồi, ngươi cũng đã có Tinh Linh, có thể đi được chưa!

Hoắc Tu nghiêm túc nói.

Nghe vậy, Vương Song cảm nhận được sự căng thẳng của đối phương, mỉm cười, nhìn đối phương một cái thật sâu, ngay sau đó tâm khẽ động, không gian xung quanh không ngừng vặn vẹo, một cánh cửa xuất hiện giống như là cánh cổng thời không!

Vương Song quay người rời đi, lập tức tiến vào trong cánh cửa!

Ngay sau khi cánh cổng biến mất thì Vương Song cũng biến mất theo, nhìn thấy thân ảnh Vương Song biến mất, ánh mắt Hoắc Tu thay đổi, không biết suy nghĩ cái gì.

Mà mọi người xung quanh cũng đều liếc nhìn nhau, giống như sáng tỏ điều gì đó, trong mắt cũng xuất hiện từng tia gợn sóng, sau ngày hôm đó đã xuất hiện một truyền thuyết chỉ lưu truyền trong giới cao nhân.

...

Ở thế giới bên ngoài, Vương Song lại xuất hiện lần nữa, nhìn Tiểu Không cùng Tiểu Thất trước mắt, hỏi:

- Đã qua bao lâu rồi?

- Lần này không lâu lắm, chỉ mới có ba tháng!

Tiểu Không mở miệng nói.

- Ta cùng lắm ở trong đó không đến một canh giờ, vậy mà đã qua ba tháng!

Vương Song kinh ngạc nói, sau đó xòe bàn tay ra, mười chùm sáng xuất hiện, chính là Tinh Linh.

- Bao gồm cả Tinh Linh trước đó giấu trong Tàng Bảo Các thì đã có ba mươi hai Tinh Linh, trong thời gian ngắn hẳn là đủ dùng cho căn cứ.

Vương Song nhìn về phía tòa kiến trúc trong trang viên, giống như là một tòa bảo tháp, xung quanh tràn ngập một màu đen.

Đây là Tàng Bảo Các trong căn cứ thành phố Giang Nam, có thể coi là bảo vật trân quý nhất nhân gian, giá trị cực kỳ kinh người!

Đặt mười Tinh Linh vào trong đó, Vương Song bố trí từng lớp trận pháp cấm chế ở xung quanh, trừ khi có thực lực của một Tôn Giả trung cấp, nếu không thì không ai có thể phá vỡ cấm chế của Vương Song.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trong khoảng thời gian này, Vương Song đã bình tĩnh lại, bắt đầu ổn định bản thân, hắn muốn dốc hết sức khai quật toàn bộ sức mạnh hiện tại của bản thân, hắn không hề quên, hai trăm năm sau sẽ là đại chiến Chí Tôn, bản thân là chí tôn chiến, phân thân thứ ba của hắn còn chưa hoàn thiện, cần phải đến Thời Thần Tông ở Nam Tinh Vực để tìm Thời Thần Thủy!

Các loại sự tình đều cần hắn tự thân đi làm, hắn cần tăng thực lực bản thân lên đến đỉnh phong, mới có thể chân chính vô địch trong giới Tinh Chủ!

Mười năm trôi qua, Vương Song ở trong này cùng phân thân của mình gần ba mươi năm!

Ba mươi năm qua đi, căn cứ thành phố Giang Nam đã có được mười ba vị Tinh Chủ!

Vào ngày này, Vương Song đã triệu tập ban lãnh đạo cấp cao của căn cứ đến và nói cho bọn họ quyết định của mình!

- Cái gì! Thành chủ, ngươi muốn rời đi?

Nghe được lời Vương Song nói, tất cả mọi người đều vô cùng chấn động, thậm chí còn có một chút sợ hãi.

- Không sai, bản thân ta có việc cần phải làm, bây giờ trong căn cứ có nhiều Tinh Chủ như vậy, ta đã để lại rồi một vài thứ để trợ giúp các ngươi, Tiểu Phong cũng có thể quản lý tốt căn cứ, có ta hay không cũng không quan trọng.

Vương Song thờ ơ mở miệng đáp lại.

- Thế nhưng, thế nhưng?

Tất cả mọi người có chút sốt ruột, bọn họ đã hình thành thói quen được Vương Song lãnh đạo, Vương Song đột nhiên rời đi, khiến tất cả bọn họ đều cảm thấy có chút sợ hãi!

- Yên tâm, ta sẽ lưu lại một phân thân ở Tàng Bảo các, chỉ cần không có phát sinh nguy hiểm tới mức hủy diệt Địa Cầu thì ta sẽ không động thủ!

Vương Song nhìn mọi người cười.

Hắn biết rõ, mọi người đã hình thành thói quen với sự tồn tại của hắn, thế nhưng, nếu bản thân còn một mực ở lại nơi này, bọn hắn sẽ không thể tiến bộ, sẽ không trưởng thành!

Chỉ có thoát khỏi che chở của lão ưng, tiểu ưng mới có thể giương cánh bay cao!

Hơn nữa, bản thân hắn còn rất nhiều chuyện muốn làm, ba người Thu Ảnh Đồng, Chu Vân Nguyệt, Triệu Nhược Nam hẳn vẫn đang ở trung tâm Tinh Vực, đến lúc đó, bản thân còn phải đi tìm các nàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận