Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 502: Trang bị chấn động!

Những vũ khí này ở trong mắt bọn họ đã không còn là vũ khí, mà là hy vọng chiếm lại thành phố Giang Nam cùng với hy vọng có thể khiến cho thế lực của bọn họ sống yên ổn trong toàn bộ Hoa Quốc này hay không!

Mắt Đàm Long trừng lớn, mặc dù hắn có chút thần bí nhưng cũng không nghĩ rằng bên trong kho vũ khí lại chứa nhiều vũ khí có uy lực mạnh như vậy, nhưng cho dù hắn có biết cũng vô dụng, đối mặt với nhiều thú biến dị cùng với hai người bá chủ vô cùng khủng bố trong nước, cho dù hắn có liều mạng cũng không thể tiến vào!

- Với những vũ khí này có thể trang bị cho cả một sư đoàn, sức mạnh của Thiên Chi Thành sẽ tăng tới mức nào!

Vương Song hưng phấn nhìn tất cả, tuy những vũ khí này hắn không dùng được cũng không có cách nào làm tổn thương tới hắn nhưng đối với đám thi quần kia mà nói, lại có thể hình thành một đòn chí mạng.

- Tốt, thật tốt quá, Hồng Vũ, Lão Lương, triệu t ập tất cả mọi người đến đây, kiểm kê những vũ khí này, không cho phép sót lại một khẩu súng!

Giọng điệu của Vương Song có chút kích động nói.

- Vâng!

Hai người đồng thời gật đầu, sau đó nhanh chóng điều động nhân thủ tiến hành kiểm kê những vũ khí này.

Còn Vương Song thì đưa những người khác đi ra ngoài, thân hình Long Quy khổng lồ đứng sừng sững trong nước giống như một ngọn đồi, ngăn cản tất cả những Biến dị thú có gan tiến lên, mang đến cảm giác an toàn cho những binh lính ở trên bờ, bọn họ đều biết bây giờ con Long Quy này đã bị thành chủ của bọn họ thu phục cho nên sẽ không có ác ý với bọn họ, bời vậy đều có vẻ mặt hưng phấn nhìn thấy con quái vật lớn này, bàn tán xì xào với nhau.

- Thành chủ, có rất nhiều tổ chức người còn sống trong thành phố Long Giang, chỉ sợ tạm thời căn bản không thể tập hợp lại toàn bộ!

Đàm Long nói với Vương Song, tuy đã mất đi chức đoàn trưởng số bốn, nhưng nhìn vẻ mặt hắn không có chút nào tiếc nuối.

- Không vội, cho các ngươi thời gian ba ngày đưa tất cả mọi người tập hợp lại, mang toàn bộ lương thực và vũ khí đi những cái khác không cần phải mang nhiều, tới Thiên Chi Thành sẽ phân phối sau, nếu có người không muốn rời đi thì cũng không cần ép!

Vương Song thản nhiên phân phó.

- Đã hiểu!

Đàm Long gật đầu, phân phó xuống dưới, ở trong này có phần lớn những thủ lĩnh của tổ chức người sống sót, những người còn sống bên trong thế lực của bọn họ nghe nói có thể đi tới một nơi không cần phải ăn đói mặc rách, không có người bắt nạt đều vô cùng vui vẻ, không chút do dự điên cuồng thu thập các loại đồ vật.

Đương nhiên có người bằng lòng rời đi, cũng có người bởi vì một số nguyên nhân mà không muốn rời đi, những người này cấp dưới của Đàm Long sau quá trình khuyên bảo không có tác dụng thì sẽ không xen vào nữa, cho bọn họ một ít thức ăn nước uống, có thể sống được bao lâu phải xem bản thân bọn họ!

Một khi những thế lực của thành phố Giang Long liên hợp lại, hiệu suất tuyệt đối không phải cao bình thường, vẻn vẹn chỉ có thời gian một ngày rưỡi, toàn bộ những người còn sống của thành phố Giang Nam có gần mười ngàn người đã tập hợp đủ.

Một đám người chi chít đứng ở vùng đất trống, những chiếc nồi sắt đã được dựng lên từ lâu, bên trong là cháo đặc đang nấu, còn có một ít bánh bao mềm, hơi nước toả ra, toàn bộ được phân phát vào tay của mọi người, hai bên binh lính được trang bị súng vác vai cùng đạn đã lên nòng xếp hàng bên cạnh đội ngũ, phát hiện có gây rối trực tiếp bắt lại, bởi vậy tuy rằng đội ngũ xếp hàng đến vài dặm ở bên ngoài nhưng cũng không có gan gây rối!

- Thành chủ, đã kiểm kê xong, tổng cộng có 15 chiếc xe tăng, 10 chiếc trực thăng, 6 chiếc xe tên lửa, 20 chiếc xe bọc thép, 100 khẩu bazooka, 130 khẩu súng cối và 10 khẩu pháo Vulcan sáu nòng. Có tổng cộng 300 cỗ máy hạng nhẹ và hạng nặng súng và 8.000 loại súng khác, có 100 hộp lựu đạn, 200 hộp lựu đạn, 2.000 vỏ đạn các loại và 2 triệu viên đạn.......

Nghe Lương Hải Vân báo cáo các con số, vẻ mặt Vương Song, Thu Báo Quốc đều hiện lên vui mừng, lần này tuyệt đối là một mùa bội thu, có đạn dược sung túc như vậy cho dù là trang bị cho một sư đoàn cũng đủ!

- Chẳng trách ta nghe được một tin, phía trên nói là cấp cho một đơn vị trang bị mới nhất, ta vẫn tưởng là lời đồn không nghĩ tới vậy mà là đơn vị của thành phố Giang Nam!

Thu Báo Quốc lẩm bẩm nói.

- Nhưng hiện tại tất cả đều đang có lợi cho chúng ta!

Trầm Phong một bên cười “Ha Ha”, có chút say mê nhìn từng đại gia hoả được mang đi, cấp dưới của Thu Báo Quốc đều là quân nhân chính quy, xe tăng cùng phi cơ đều có binh lính chuyên môn điều khiển.

Nhìn từng chiếc xe tăng, xe bọc thép cùng máy bay trực thăng bay trên không trung, những người sống sót đều tò mò mà kính sợ nhìn, đối với bọn họ mà nới có thể ăn no mặc ấm, không có Zombie uy hiếp chính là kết quả tốt nhất, những cái khác bọn họ cũng không muốn nghĩ nhiều, cũng không có sức để đi lo, ngay cả cơm còn không đủ ăn làm sao còn có thể nghĩ đến chuyện khác.

- Muội muội, mau ăn đi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận