Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2138: Đao Thánh Bất Diệt - Mục Thiên Ca (3)

nhớ kỹ vị trí của khe nứt thời không kia.

- Chuyện thứ hai chính là hy vọng ta có thể đạt được Đao Đế!

- Chuyện thứ ba, chính là hy vọng ta đợi một người, nhưng người đó là ai, sư tôn không nói cho ta biết, chỉ nói sau này ta gặp được tự nhiên sẽ biết. Sư tôn nói xong thì bản lĩnh cao cường nhất che dấu khe nứt thời không kia lại!

Mục Thiên Ca nhìn vào chỗ hỗn độn ở xa xa, vẻ mặt thất thần.

- Trong ba chuyện, chuyện thứ nhất dễ dàng nhất, chuyện thứ hai ta đã dùng thời gian một ngàn năm đạt được Đao Thánh, bất bại tung hoành tinh hà vô tận, cảnh giới Thánh Giả ta dùng ước chừng ba ngàn năm, Đao Đạo tấn thăng đến cực hạn!

- Đáng tiếc, trời đất không cho phép, cuối cùng không cách nào nghịch thiên!

- Chuyện thứ ba, chờ đợi một người, ta hoàn toàn không hiểu người sư tôn bảo ta chờ là ai, cho dù có ngã xuống thì chuyện duy nhất mà ta lo lắng chính là chuyện này.

Mục Thiên Ca nói tới đây, ánh mắt hiện lên một chút phức tạp.

- Ta biết, trận chiến lúc trước kia, ta vốn phải chết mà chẳng có gì nghi ngờ gì, thế nhưng trong khoảnh khắc kia, phía trên Thời gian Trường Hà, có một ánh đao chém xuống, một đòn ngăn cản cái chết của ta, ta cũng liều mạng phân ra một tia ý niệm, trốn vào sâu trong vũ trụ này!

- Đó chính là một đao sư tôn tại đã từng chém xuống, loại khí tức kia, ta sẽ không quên, ta biết, sư tôn rất khổ, hắn ở nơi đó nhất định đã trải qua rất nhiều nguy hiểm, trên ánh đao chém xuống đó còn có máu tươi của hắn, thế nhưng vì ta, hắn vẫn như cũ không quan tâm chuyện bị thiên địa trừng phạt mà chém xuống một đao!

Nghịch chuyển thời không, trái với luân hồi Thiên Đạo, kết quả sẽ vô cùng khủng khiếp, cho dù có là Đế Giả cũng không thể dễ dàng tiếp nhận!

Trong lòng Vương Song hít một hơi thật sâu, nghịch chuyển thời không, từ Thời gian Trường Hà chém xuống một đao, đòn tấn công còn tồn tại vô số năm sau, loại bản lĩnh cao cường này, hắn cũng không dám nghĩ tới.

Thế nhưng, Vương Song đột nhiên nghĩ tới thời điểm mình ở di tích Côn Bằng Đại Thánh đối phó với Lôi Huyền Thánh Giả, thình lình xuất hiện một bàn tay, chẳng lẽ là do tương lai chính mình đánh tới.

Nghịch chuyển Thời gian Trường Hà, bản thân lại có loại bản lĩnh này sao?

Mục Thiên Ca cười khổ một tiếng, nhìn Vương Song.

- Ta giữ lại một tia ý niệm, chính là vì chờ đợi người sư tôn muốn ta chờ!

- Một lần chờ đợi này kéo dài tận ba kỷ nguyên!

- May mắn thay, cuối cùng ta cũng đợi được, nếu không, sợi ý niệm của ta cũng không thể tiếp tục kiên trì!

- Ta sao?

Vương Song nghe vậy, giật nảy mình, dùng ngón tay chỉ mình, nhìn đối phương.

Đường đường là Đao Thánh bất diệt, gần như đã đạt được Thánh Giả Đế cảnh, hơn nữa, còn kế thừa sức mạnh cổ xưa cực kỳ đáng sợ, vậy mà lại nói muốn đợi mình.

Vương Song không thể tin được.

- Không sai, chính là ngươi, ngay lúc ngươi vừa mới tiến vào, cuối cùng ta cũng biết được người sư tôn bảo ta chờ là ai!

Mục Thiên Ca nhẹ nhàng gật đầu.

- Làm sao có thế, vì sao lại là ta?

Miệng Vương Song căng lớn, vẻ mặt mơ hồ nhìn đối phương.

Hắn biết rõ, thân làm Thánh Giả, tất nhiên sẽ không nhận lầm người, thế những vẫn thắc mắc đối phương chờ mình để làm gì.

- Cái này chỉ sợ chỉ ngươi mới biết, sư tôn nói cho ta biết, đợi khi ngươi đến thì nói cho ngươi vị trí khe nứt của thời không.

Mục Thiên Ca lắc đầu.

- Sư tôn nói, trước kia lúc ngươi tấn thăng Thánh Giả, cần phải đi đến một nơi, sư tôn để lại cho người một túi đồ! Là cái gì ta cũng không biết, sư tôn đã phong ấn lại, chỉ có ngươi mới có thể mở ra!

- Sư tôn ngươi giữ lại cho ta một vài thứ sao?

Trong đầu Vương Song xuất hiện mười vạn câu hỏi vì sao.

- Lúc đầu ta cũng không rõ, nhưng khi nhìn thấy ngươi, ta bỗng nhiên có hơi hiểu ra, Đại Đế thời không Vạn Giới Châu, Phật Thổ thánh vật hạt Bồ Đề, ba phân thân, còn có khí tức trên người ngươi, có không ít chỗ ta không thể nhìn thấu…

Mục Thiên Ca lắc đầu, vung tay lên, trước mắt xuất hiện hai luồng ánh sáng.

- Hai thứ này, một thứ là vị trí khe nứt thời không, ta đã không cách nào đi đến nữa, chỉ có thể dựa vào chính ngươi, ta muốn nhắc nhở ngươi một câu, không đạt được cảnh giới Tôn Giả, tuyệt đối đừng cố gắng đi tìm!

- Một thứ khác, chính là Đạo Đao truyền thừa ta đã giữ lại!

Nói xong, hai luồng ánh sáng bay thẳng vào bên trong cơ thể Vương Song.

Hai chùm sáng tiến vào cơ thể Vương Song, phong ấn tọa độ của vết nứt thời không, bị một tầng cấm chế bao vây.

Hắn biết, chỉ có tấn thăng đến cảnh giới tôn giả, mới có thể mở ra phong ấn!

Về phần chùm sáng kia, ẩn chứa truyền thừa đao đạo của vị Đao Thánh bất diệt này!

Chùm tia sáng nổ tung, vô số tin tức tràn vào trong đầu của Vương Song.

Từ đao quyết căn bản, đến đao pháp huyền bí vô song, mà Mục Thiên Ca cả một đời học được, cảm ngộ đao đạo mấy trăm vạn năm, có thể nói là vô biên vô lượng, so với tinh thần ý chí của Vương Song ó, quá mức nhỏ bé, trong nháy mắt lập tức bị hạ gục!

Tinh thần của Vương Song đã trực tiếp bị mất phương hướng trong cỗ đao đạo này.

Trong hư không, một tia hỏa diễm bốc lên, hóa thành một đạo Hỏa Diễm Thiên Đao, đốt cháy cả bầu trời!

Bạn cần đăng nhập để bình luận