Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2247: Kiếm Đế Đế Binh! (2)

Ánh mắt Hỗn Loạn Chủ Tể băng lãnh, lại không hề để ý, lúc này, hắn đang ở khu vực của mình, mặc dù có thể phát huy toàn bộ thực lực, nhưng vừa nãy đã chịu một kiếm khiến hắn trọng thương, đối mặt với một kiếm tuyệt thế như vậy, lại càng không có cơ hội phản kháng!

- Oanh

Bỗng nhiên, một bàn tay bạch ngọc xuất hiện, vừa xuất hiện, đã trong nháy mắt làm nổ thương khung, ngăn Hỗn Loạn Chủ Tể ở trước mặt!

Một cỗ khí tức chí tôn này xuất hiện trên bàn tay bạch ngọc, giống như một vị Thần Minh chí cao, mọi người nhìn thấy bàn tay bạch ngọc này đều biến sắc, trong mắt lóe lên vẻ kính sợ, sự kính sợ này, thật sự phát ra từ trong long hồn!

Cho dù trên bầu trời, cũng có pháp tắc xuất hiện, mắc đầu hiện ra, hóa thành từng đóa Trật Tự Thần Liên, vây xung quanh bàn tay!

Đế!

Đây mới là Đế Giả hàng thật giá thật!

Bên trong Hạo Vân Thành, đám người Vương Song hết sức kích động, thế mà lại có một bàn tay bạch ngọc xuất hiện, từ trong hư không hóa thành thánh phù trực tiếp yên diệt!

Không thể nào nhìn thẳng, không thể nào khinh nhờn!

Đám người Vương Song không biết đã xảy ra chuyện gì sau đó, chỉ chừng một giờ đồng hồ sau, Khương Mục Thần đã xuất hiện, sắc mặt bình tĩnh, không nói gì cả.

- Thúc tổ, ngươi không sao chứ?

Khương Dao tiến lên, ân cần hỏi.

- Không sao.

Khương Mục Thần chậm rãi nói.

- Thúc tổ, sau đó có chuyện gì xảy ra vậy, bàn tay sau đó xuất hiện kia là ai?

Khương Dao nhìn thần sắc của những người xung quanh, biết rõ suy nghĩ của bọn họ, vì vậy, thay bọn họ lên tiếng hỏi, đây cũng chính là điều nàng muốn biết.

Tất cả mọi người đều dựng thẳng lỗ tai, trong mắt đầy vẻ hiếu kỳ!

- Đại Đế dị vực ra tay, cản lại Đế Kiếm!

Khương Mục Thần cũng không giấu diếm, chậm rãi nói.

- Đại Đế, Đại Đế ra tay thật!

Trong nháy mắt tất cả mọi người đều xông xao, ánh mắt lóe lên vẻ kinh hãi.

Đại Đế, bọn họ chỉ nghe qua cái tên này, nhưng chưa từng gặp được thực lực Đại Đế, đương nhiên, bọn họ có đọc được một chút trong sách cổ, nhưng mà, trong sách ghi chép, cũng không thể diễn tả dõ về Đại Đế!

- Kiếm Thánh tiền bối không sao chứ?

Khương Dao tiếp tục hỏi.

Vũ trụ này của bọn họ lại có một cường giả đỉnh cấp vũ trụ như vậy, một khi có chuyện xảy ra, vậy đây chính là chuyện lớn trong trời đất.

- Ha ha, ở trong vũ trụ này của chúng ta, dù cho Đế Giả thì sao chứ, chẳng lẽ còn không dám giết!

Khương Mục Thần mỉm cười, cũng không quá để ý.

Cũng phải, Thanh Liên Đế Quân của vũ trụ này, trấn áp vạn cổ, nếu đối phương thật dám giết, Đế Cung bên kia, đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn!

- Được rồi, mọi chuyện đã kết thúc, Thiên Thánh cũng đã cúi đầu, các ngươi ai về nhà nấy đi.

Khương Mục Thần nhìn đám người, chậm rãi nói,

- Về phần những thiên kiêu đã chết, tự nhiên sẽ có người xử lý.

Chuyện này còn phải xử lý tiếp, nhưng mà, không ai trong đám người rời đi, mà đưa mắt nhìn về phía đám người Vương Song, ánh mắt không giống nhau, có kinh hỉ, có kinh ngạc, có thù hận…

- Vương Song!

u Lợi và Mạc Nhã nhìn Vương Song, chấn động vô cùng, trong trận chiến vừa nãy, bọn họ vậy mà không chết, có thể tưởng tượng thực lực của bọn họ rất mạnh!

Bọn họ đứng ở bên người Quang Minh Thần Tử, muốn nói lại thôi.

Yêu Nguyệt lo lắng nhìn Vương Song, bên cạnh là hai vị cường giả cảnh giới Bán Thánh, xem ra, bây giờ nàng có địa vị rất cao ở Thiên Hồ Cung!

Bên người Đường Tâm Liên là một vị trưởng lão của Thái Nhất Thần Tông, chỉ là, ánh mắt của vị trưởng lão này tràn ngập thù hận, hận không thể rút gân lột da Vương Song!

Đường Lâm Liên có chút lo lắng, nàng và Vương Song vốn là bằng hữu, nhưng bây giờ đã trở thành hai thái cực, chính nàng cũng không biết nên cảm thấy thế nào. Thậm chí bây giờ nàng muốn từ bỏ tất cả cũng không thể, trở thành đệ tử thân truyền của Thái Nhất Thánh Giả, trừ phi nàng trở thành Thánh Giả, nếu không, muốn thoát khỏi chẳng khác nào kẻ si nói mộng!

- Vương Song, ngươi ũng biết bản thân rốt cuộc trêu chọc bao nhiêu kẻ thù rồi!

Trong lòng Đường Tâm Liên bất đắc dĩ nghĩ.

Tinh Thần Điện Đường, ánh mắt Lâm Tinh Hà lạnh như băng nhìn Vương Song, trong mắt lộ ra tia sát ý, đối với Vương Song, đã nghe vô số lần cái tên này từ vị kia!

Đặc biệt là dương danh của đối phương sau khi đến Trung Ương Tinh Vực, càng nhiều hơn.

m Dương Thần Tông, U Minh Các, Diệu Dục Tông, Quang Minh Thần Tông, Cổ tộc, Ma Kha tộc, Thương Lang Các…

Phàm là thế lực của chút thực lực, cơ hồ đều dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn dám người Vương Song.

Đối diện với vô số ánh mắt này, nếu là người bình thường, e rằng đã hỏng mất rồi, đáng tiếc, đám người Vương Song là ai, mỗi một kẻ đều vô pháp vô thiên, căn bản không thèm để ý chút nào!

Ngược lại, khi nhìn những ánh mắt này, bọn họ đều bĩu môi khinh thường, bây giờ, thực lực của bọn họ đã tấn thăng đến đỉnh phong, ngay cả Bán Thánh cũng khó mà địch lại!

Chỉ cần không phải Thánh Giả ra tay, thì bọn họ tin chắc có thể quét ngang tất cả địch thủ!

- Vương Song, các ngươi giết cường giả của tông môn ta, lần này còn dám xuất hiện, vậy thì để lại mạng ở đây đi!

Trưởng lão Thái Nhất Thần Tông lạnh lùng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận