Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 902: Yến hội đãi khách (2)

Cảm nhận được ánh mắt mọi người, thậm chí còn có không ít người muốn tiến lên bắt chuyện, Tô Nhược Hi dường như cảm thấy hơi không kiên nhẫn, lạnh lùng hừ một tiếng, tất cả mọi người cảm thấy trong đại sảnh nhất thời lạnh lẽo, giống như tiến vào mùa đông khắc nghiệt, một cỗ lãnh ý gần như kéo dài đến thực chất bên trong.

Tất cả mọi người lạnh run, bỗng nhiên nghĩ đến nữ tử trước mắt là cường giả Nhị Giai thì nhanh chóng cắt đứt ý nghĩa trong đầu mình, người nào người nấy ngồi nghiêm chỉnh, không chuyển ánh mắt, hai huynh đệ Trần Bất Ngôn cười trộm nhìn mọi người, xì xào bàn tán, dường như muốn nói cũng không được.

Sau một khắc, thanh âm của mọi người dần dần thấp đi, Vương Song mang theo Triệu Hân mặc váy dạ hội đi vào bên trong, tôi hôm nay Triệu Hân đã trang điểm rất thật, nhìn thấy sự kinh diễm ánh mắt của mọi người, nàng biết đã đạt tới hiệu quả mà mình muốn, mỉm cười, nắm cánh tay Vương Song đi tới chiếc bàn có vị trí cao nhất. Bên cạnh, Đổng Châu, Tào Quân, Chu Ảnh đều theo chân.

Biết Vương Song ngồi xuống, mọi người mới kịp phản ứng, nhận ra nam nhân trước mắt một mình bức lui mấy ngàn vạn Zombie cường hãn! Gần như tất cả mọi người đều tiến lên chào hỏi với Vương Song, Vương Song không giống Lăng Vân, phàm là người tới mỉm cười đối mặt, nói chuyện cũng rất khách khí, làm cho tất cả những người tiến lên đều cảm thấy dễ chịu như ăn dưa hấu ướp đá trong mùa hè nóng nực.

Nhan vật cao cấp của thành phố Thượng Kinh xuất hiện sau cùng, nhìn thấy đám người Hoa lão tiến đến, mọi người đang ngồi đứng dậy, chờ đám người Hoa lão ngồi xuống lúc này bọn họ mới ngồi xuống, đây là sự tôn trọng đối với Hoa lão, đối mặt với vị trưởng giả này, không người nào dám khinh thường.

Nhìn thấy tất cả mọi người đều đến đông đủ, Hoa lão mở miệng:

- Sau thời kỳ Mạt Thế, toàn cầu đều trở nên tứ phân ngũ liệt, tất cả mọi người từng người tự chiến, bây giờ có thể tụ tập các anh hùng của Hoa Quốc ta ở chỗ này, đây cũng là lần đầu tiên từ khi mạt thế xảy ra cho đến này, thậm chí sau này cũng chưa hẳn có thời cơ như vậy, ta biết là mọi người nể mặt lão đầu tử, ta đại diện cho căn cứ địa thành phố Thượng Kinh đa tạ lòng tín nhiệm của chư vị.

Hoa lão nói xong, đứng dậy cúi người nhìn mọi người, mọi người bị dọa sợ vội vàng đứng lên, rối rít nói “Không dám”, “Hoa lão khách khí rồi!”.

- Hôm nay mở yến hội tiếp khách, chủ yếu chính là để tất cả mọi người làm quen một chút, dù sao sau khi phát hành tiền tệ mọi người sẽ tiến hành mậu dịch, cho nên, hiện tại hiểu nhau một chút, cũng thuận tiện cho việc hợp tác sau này!

- Những lời dư thừa lão tử cũng không nói nữa, hi vọng mọi người có thể có một đêm vui vẻ!

Hoa lão nói xong, cầm lấy ly rượu trên bàn, hướng về phía mọi người, nhẹ nhàng nhấp một ngụm nhỏ, sau đó buông xuống.

Mọi người thấy thế, cũng vội vàng cầm chén rượu lên, có người học theo, còn có người trực tiếp uống một hơi cạn sạch.

Uống rượu xong, mọi người cảm thấy sảng khoái, mấy ngày trước tất cả mọi người đã hiểu biết lẫn nhau, hiện tại cầm rượu tìm kiếm người mình quen biết uống rượu, tốp năm tốp ba tụ tập cùng một chỗ lớn tiếng nói chuyện cười rộ lên, rất nhanh, trong đại sảnh trở nên vô cùng náo nhiệt.

May mắn tất cả mọi người đều có tố chất, không giống người bình thường, hai chén rượu đã bắt đầu say khướt, tất cả mọi người đều là Tiến Hóa giả cấp bậc đỉnh phong, đừng nói hai chén rượu, cho dù uống một thùng rượu cồn tinh khiết cũng sẽ không thành vấn đề.

Đám người Vương Song cũng ứng phó với rất nhiều người tới mời rượu, qua nửa giờ mới dừng lại, nhìn thấy Lăng Vân cùng Tô Nhược Hi nơi đó, Vương Song có chút hâm mộ, hai người này đều là tồn tại vô cùng lạnh lùng, cũng không có người tự làm mình mất mặt, cho nên trở nên thanh nhàn nhất trong đám ngươi.

Vương Song đi đến bên cạnh Lăng Vân, muốn cùng Kiếm Vương này trò chuyện một chút, dù sao gia hỏa này là người mạnh nhất hắn gặp kể từ sau cơn mưa ánh sáng Mạt Thế, đồng thời một người dùng đao, một người dùng kiếm, có lẽ còn có thể bổ sung cho nhau!

Nhìn thấy Vương Song tới, Cố Lão bên cạnh không ngừng nháy mắt với Lăng Vân nhưng Lăng Vân dường như không nhìn thấy, vẫn ngồi nghiêm chỉnh, nhìn không chớp mắt.

- Lăng Vân huynh đệ, nghe nói ngươi am hiểu dùng kiếm, là một cao thủ kiếm đạo, trước kia chỉ nghe tên, không thấy người, hiện tại thấy Lăng huynh đệ chân thân mới biết được truyền ngôn không hề sai!

Vương Song nửa chân thật nửa nịnh nọt mở miệng nói.

- Ngươi muốn chiến đấu với ta sao?

Lăng Vân đột nhiên nhìn về phía Vương Song, phun ra một câu khiến Vương Song im lặng, ta muốn cùng ngươi bắt chuyện, ngươi không phải cũng phải nói hai câu khách sáo sao, tất cả mọi người vui vẻ nghiên cứu thảo luận Đại Đạo không tốt sao! Đừng có chặn đứng cuộc nói chuyện như thế chứ!

Cố Lão bên cạnh nghe vậy không khỏi ho khan vài tiếng, thiếu chút nữa phun ra một ngụm khí huyết, vội vàng kéo Lăng Vân, ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ, nở nụ cười nhìn Vương Song:

- Vương thành chủ, Tiểu Vân nhanh mồm nhanh miệng, không có tâm tư gì khác, ngươi tuyệt đối đừng hiểu lầm!

Ta đương nhiên biết, nếu không ta đã sớm nhất đao chém tới, nào còn ở chỗ này cùng ngươi nói nhảm, Vương Song tức giận mắng trong lòng

Bạn cần đăng nhập để bình luận